Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

chương 3601

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trong lúc nói chuyện, Dương Bách xuyên quay sang nói với Tiểu Phượng Hoàng: “Tiểu muội chăm sóc tốt cho nàng ấy.”

“Đại ca yên tâm, ta sẽ không để bất cứ ai đụng vào tiểu tỷ tỷ này.” Tiểu Phượng Hoàng nói.

Ngay sau đó, đại hán râu ria tiến lên một bước trước ánh nhìn của tất cả mọi người xung quanh, đột nhiên cả người hắn lấp lánh ánh sáng, sau đó chỉ thấy dáng vẻ đại hán râu ria vừa rồi đã thay đổi.

Trong sân xuất hiện một nam tử đầu tóc bạc phơ bồng bềnh, mày kiếm mắt sáng, ánh sáng bạc chợt lóe, trong tay hắn xuất hiện một thanh kiếm cổ xưa.

Lúc này, một kiếm khí không gì sánh nổi tản ra từ trên người nam tử tóc trắng này, kiếm khí ngút trời bao phủ cả thành Y Đạo.

“A… Xuyên đại ca…”

Hồ Tiên Nhi vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, che miệng, mắt nàng đỏ lên, nước mắt ào ào chảy xuống từ trong hốc mắt.

Sau khi thấy người đầu tóc bạc phơ kia, cả người Hồ Tiên Nhi chấn động, rồi khi thấy mặt của Dương Bách Xuyên, nàng không kìm nổi nước mắt của mình nữa.

Thời gian này, nàng sốt ruột tới mức sắp phát điên, cầu người cầu y khắp nơi… Giờ phút nào trong lòng cũng tràn đầy bất lực…

Nếu không phải niềm tin trong lòng kiên định thì nàng đã suy sụp từ lâu rồi.

Gặp được Dương Bách Xuyên chính là gặp được người thân, sự bất an trong lòng Hồ Tiên Nhi nháy mắt đã tan thành mây khói.

Không phải nàng chưa từng nghe tới sự tích của Dương Bách Xuyên, chỉ là nàng không muốn tìm, cũng không thể tìm hắn…

Nhưng bây giờ cuối cùng Hồ Tiên Nhi đã cảm thấy yên tâm rồi.

Lúc này, nhìn Dương Bách Xuyên tóc trắng bay bổng, trong mắt Hồ Tiên Nhi lại thấy hắn rất cao lớn.

“Ngươi là Dương…?”

Sắc mặt Cửu Trưởng lão của Thiên Kiếm Sơn thay đổi, sau khi ánh sáng dần tiêu tan cuối cùng lão ta đã thấy rõ đại hán râu ria ở đối diện là ai…

Bây giờ cả Tu Chân Giới đều biết chủ nhân Vân Môn Tiên Cảnh - Dương Bách Xuyên là cả đầu tóc trắng.

Cộng thêm kiếm Đồ Long trong tay hắn và kiếm ý ngút trời, làm sao có thể không nhận ra là Dương Bách Xuyên, nếu không thì lão ta sống uổng rồi.

Lão ta hoảng sợ nói, nhưng tất cả đều đã muộn, ngay sau đó Cửu Trưởng lão của Thiên Kiếm Sơn trợn to mắt, vẻ mặt vô cùng sợ hãi.

“Chém…”

Dương Bách Xuyên phun ra một chữ.

“Phụt phụt phụt…”

“A a a a a…”

Dương mỗ xuất kiếm, kiếm khí bùng lên.

Xung quanh vang lên từng tiếng kêu thảm thiết.

Tu sĩ xem náo nhiệt ở xung quanh chỉ thấy đại hán râu ria biến thành một thanh niên tuấn tú tóc trắng, tiếp theo đã là kiếm khí tung hoành chói mắt.

Ngay sau đó, bên tai vang lên từng tiếng kêu thảm thiết, từng mùi máu tanh tràn ngập.

Sau khi ánh sáng kiếm khí tan đi, tất cả mọi người đều trợn to hai mắt, dáng vẻ như con ngươi sắp rớt xuống đất.

Bởi vì mọi người đã thấy người của Thiên Kiếm Sơn tất cả đều đang kêu thảm thiết.

Trong đó, người thảm nhất chính là Hạng đại thiếu Hạng Tuyền, trực tiếp bị chém thành hai khúc, chết không toàn thây.

Tiếp đó chính là hai cánh tay của Cửu Trưởng lão Thiên Kiếm Sơn bị chém rơi dưới đất, lão ta không kêu thảm thiết, nhưng cả người đều run rẩy, sắc mặt vô cùng xanh xao.

Cuối cùng là bốn đệ tử Phi Thăng cảnh vây xung quanh Dương Bách Xuyên bị chặt đứt một cánh tay.

Giờ phút này, người có mặt ở đây đều hít khí lạnh, nuốt nước bọt, rất rõ ràng những người của Thiên Kiếm Sơn này đều là bị Dương Bách Xuyên chém giết.

Thực lực này…

Lòng can đảm này…

Nghịch thiên rồi…

Ai có thể vừa chớp mắt đã giết chết một tu sĩ Phi Thăng cảnh sơ kỳ?

Ai có thể vừa chớp mắt đã chém đứt hai cánh tay của một tu sĩ Phi Thăng cảnh hậu kỳ?

Ai lại có thể vừa chớp mắt đã chém đứt một cánh tay của hai Phi Thăng cảnh sơ kỳ và hai Phi Thăng cảnh trung kỳ?

Phải biết rằng trong này còn có một Trưởng lão của Thiên Kiếm Sơn, chỉ cần có thể được xưng là Trưởng lão của một Thánh địa, thì chắc chắn đều là người tài ba trong cùng cảnh giới.

Sao lại không hề có sức đánh trả chứ?

Quan trọng là những điều này gần như được hoàn thành cùng lúc trong chớp mắt, nếu nói có thể miểu sát cũng không quá chút nào.

Thủ đoạn và thực lực như vậy, sợ rằng cấp bậc Thánh Chủ cũng khó làm được nhỉ?

Nhưng mà trong mắt tất cả mọi người, người một giây trước là đại hán râu ria, một giây sau đã biến thành thanh niên tóc trắng này đã làm được rồi.

Trong nháy mắt, hắn xuất kiếm giết chết Hạng Tuyền, chặt hai tay Cửu Trưởng lão Thiên Kiếm Sơn, chặt một tay của bốn tu sĩ Phi Thăng cảnh sơ kỳ, trung kỳ Thiên Kiếm Sơn.

Tu Chân Giới có mấy người có thể làm được?

Người này rốt cuộc là ai?

Lúc này, cuối cùng trong đám người cũng có người đã lấy lại tinh thần…

Tóc trắng này của Dương mỗ chính là đặc trưng rõ ràng nhất, cũng là nhân vật làm mưa làm gió được nhắc tới nhiều nhất ở Tu Chân Giới mấy năm gần đây. Hắn xuất kiếm khiến người ta không thể nhìn rõ, có thể có thực lực như vậy, không tìm ra được người thứ hai ở cả Tu Chân Giới.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio