Sau ba bốn nhát dao, trạng thái của tảng đá này đã hiện ra. Lúc này một số người chơi đổ thạch giàu kinh nghiệm đã có thể đoán được kích thước của phỉ thúy ở bên trong. Một người trung niên đeo kính nhìn thấy, kích động hô lên: "Giàu... giàu to!" "Trời ơi, thằng nhóc này đúng là mèo mù vớ cá rán, lớp vỏ chỉ dày bằng ngón tay, hơn nữa trông có vẻ rất đều. Xem chừng rất có thể là một khối phỉ thúy hoàn chỉnh." "Đúng vậy, điều quan trọng nhất là nó có màu đỏ thẫm hiếm thấy, để xem cấp bậc thế nào. Nếu là chủng loại cao cấp thì thằng nhóc này lời to." ... Đám người bàn tán xung quanh còn kích động hơn cả Dương Bách Xuyên, nhao nhao phát biểu ý kiến. Lúc này Dương Bách Xuyên chỉ huy ba thợ cắt cắt ra một phần ba diện tích. Giờ đây người cẩn thận tỉ mỉ mới phát hiện ra Dương Bách Xuyên hạ dao cắt đá không hề tổn hại tới phỉ thúy bên trong. Anh tựa như có mắt thấu thị, biết trước phải hạ dao mạnh hay nhẹ. Một ông cụ hơn bảy mươi tuổi được một cô gái dìu, đứng cách đó không xa nhìn tảng đá trong tay Dương Bách Xuyên lộ ra phỉ thúy, trong mắt lóe lên tia sáng. Một người trung niên hơn năm tuổi mặc vest và bảy tám kẻ giống như tay sai cũng nhìn thấy tảng đá của Dương Bách Xuyên có ngọc, tức thì cất bước đi tới. Sau khi mọi người xung quanh nhìn thấy tảng đá trong tay Dương Bách Xuyên có ngọc, gần như sắc mặt ai nấy đều thay đổi. Giờ khắc này người căng thẳng nhất là vị thủ lĩnh chuyên viên giám định bên cạnh Dương Bách Xuyên. Sau khi trông thấy lớp vỏ bên ngoài tảng đá bị Dương Bách Xuyên cắt ra từng mảng và để lộ phỉ thúy đỏ thẫm bên trong, hắn kích động đến nỗi toàn thân run rẩy, đứng ngây ra đó. Nếu thủ lĩnh không nhìn nhầm thì khối phỉ thúy đỏ thẫm to bự kia hẳn là phỉ thúy cao cấp. Vừa nghĩ tới đây là phỉ thúy cao cấp, thủ lĩnh không bình tĩnh nổi. Hắn cũng giống những người khác, ban đầu không thích Dương Bách Xuyên nhưng bây giờ rất khâm phục lòng can đảm và vận may của anh. Không ngờ lần này lại cắt được phỉ thúy, hơn nữa nhìn có vẻ không nhỏ, lớp vỏ chỉ dày khoảng một ngón tay mà thôi. Từ một phần ba diện tích đã lộ ra có thể thấy xác suất cao là cả tảng đá đều là phỉ thúy. Có điều cách thức hạ dao thô bạo của Dương Bách Xuyên khiến thủ lĩnh căng thẳng trong lòng. Hắn rất lo chẳng may Dương Bách Xuyên sơ suất cắt vào phỉ thúy thì một khối phỉ thúy nguyên vẹn sẽ mất giá rất nhiều. Thủ lĩnh đang định lên tiếng ngăn cản thì một giọng nói già nua vang lên: "Dừng tay! Cậu nhóc kia mau dừng tay! Cậu cắt như vậy sẽ tổn hại đến phỉ thúy, phá hỏng tính chất tự nhiên của một khối phỉ thúy." Thủ lĩnh quay đầu nhìn thì thấy một ông già râu tóc bạc phơ được một cô gái dìu, kích động đi tới. Lúc này có người hô lên: "Là Lý Mục Lai! Ông Lý à, không ngờ chuyện này cũng kinh động đến ông." Có người không biết Lý Mục Lai, bèn hỏi: "Người anh em à, ông cụ này là ai thế? Nghe ý cậu thì có vẻ như người này rất nổi tiếng?"