Khóe miệng Nguyên Thần Tử bị Dương Bách Xuyên làm cho tức tới méo mó, nhưng ông ta thật sự không dám đắc tội anh. Thứ nhất là phải chấp nhận tình hình thực tế, thứ hai là thằng nhóc này nói sau này có thể luyện đan, không được dùng sức mạnh với anh. Quả thật tài nguyên ở giới võ cổ khan hiếm, nhưng đan dược càng khan hiếm hơn, tìm linh dược thì được, nhưng mấu chốt là không ai có thể luyện đan. Vì vậy nhân duyên của Võ Đang ở tông môn cổ xưa luôn rất tốt chính là vì Võ Đang có đan dược đan phương, hơn hết là có luyện đan sư. Mà bây giờ đột nhiên giới thế tục xuất hiện thằng nhóc Dương Bách Xuyên, chẳng những có thể luyện đan mà còn luyện ra được đan dược có phẩm cấp còn tốt hơn Võ Đang, người bậc này chung quy mai sau sẽ trở thành khách quý của tất cả thế lực lớn. Bây giờ Nguyên Thần Tử đã hơi hối hận vì đắc tội Dương Bách Xuyên. Ông ta quay đầu nhìn về phía đạo trưởng Trường Linh của Côn Luân, nghĩ rằng đạo trưởng Trường Linh có thể nhượng lại cho ông ta một viên hay không. Ai ngờ Trường Linh lão đạo lại quay đầu nhìn trời, hiển nhiên là không muốn bán. Mà giờ phút này, Đinh Lão Ma ở bên cạnh cười ha ha nói: "Bốn viên tinh thạch Thiên Tiên của Nguyên Thần lão đạo, lão phu có thể nhượng lại một viên đan Bồi Nguyên cho ông." "Sao ông không đi cướp luôn đi, lão phu từ bỏ." Nguyên Thần Tử suýt chút nữa bị tức chết. Nguyên Thần Tử lập tức nhìn chằm chằm vào Dương Bách Xuyên u ám nói: "Dương… Cậu Dương chẳng phải nói có thể luyện chế giúp hay sao? Cần điều kiện gì cứ việc nói, Thanh Thành tôi nhờ cậu luyện chế một mẻ đan dược cũng được chứ?" Dương Bách Xuyên nghe vậy lập tức vui vẻ, chuyện này thì được, tuy rằng anh rất bực Nguyên Thần Tử nhưng không thể bỏ qua cơ hội phát tài. Anh nhìn Nguyên Thần Tử nói: "Tất nhiên là được, chỉ cần các ông có thể cung cấp linh dược, luyện chế không thành vấn đề. Một lò sáu viên đan Bồi Nguyên, về phần tiền công cho tôi thì... rẻ một chút năm viên tinh thạch Tiên Thiên đi." Nguyên Thần Tử hỏi: "Cần linh dược gì, số lượng bao nhiêu?" "Cần ba mươi sáu loại linh dược, nhưng phải có hai phần." Dương Bách Xuyên cười tủm tỉm nói câu này rồi lấy danh sách trước kia đưa cho Ngô Nam ra, thật ra bên trên có hơn bốn mươi loại linh dược, nhưng anh nói với Nguyên Thần Tử: "Chỉ cần tìm đủ ba mươi sáu loại linh dược trong này là được, hai phần." Nguyên Thần Tử nhìn danh sách, mở miệng phản bác: "Luyện một mẻ mà cần tới hai phần à?" Dương Bách Xuyên cười lạnh một tiếng nói: "Ông đi hỏi thăm thử xem luyện đan sư kia chế thành công một lò đan dược có không báo hỏng không? Nếu có một lò luyện thành tôi cho ông hai phần." "Đúng đúng đúng, chuyện này tôi làm chứng, luyện đan sư huynh của Võ Đang bọn tôi luyện đan Tiểu Bồi Nguyên ít nhất phải báo hỏng ba lò mới thành công một lò, sư tổ chỉ hai phần đã là hiếm thấy rồi." Bách Sơn lập tức phụ trợ cho Dương Bách Xuyên. Trường Linh ở bên cạnh cũng gật đầu phụ họa: "Quả thật luyện chế hai phần đã thành đan là tỉ lệ thành đan rất cao, bần đạo đã đã nghe thấy từ lâu." Chuyện này thì Nguyên Thần Tử tin, kỳ thật tất nhiên ông ta cũng từng nghe nói, chỉ là phản bác cho có thôi. "Nếu ông không muốn luyện thì thôi, đưa danh sách đây, ông tưởng luyện đan dễ như vậy hả, luyện đan một lần tôi phải nghỉ ngơi nửa tháng đó biết chưa." Dương Bách Xuyên thờ ơ nói, bộ dạng tôi chịu thiệt rất nhiều. "Đừng đừng đừng, tôi luyện tôi luyện." Lúc này Nguyên Thần Tử đã xem xong linh dược được ghi trên danh sách. Tuy rằng tìm hai phần hơi nhiều, còn phải cộng thêm năm viên tinh thạch Tiên Thiên để trả thù lao cho Dương Bách Xuyên, nhưng sau khi ông ta tính toán trong lòng thì vẫn chiếm lợi. Quan trọng hơn là có thể có được sáu viên đan Bồi Nguyên trong một lần, đây chính là chuyện tốt với Thanh Thành. Mỗi võ cổ giả cấp bậc Tiên Thiên muốn tăng lên một chút đều muôn vàn khó khăn, nếu có đan Bồi Nguyên, cho dù chỉ là tăng lên một chút cũng là bước tiến lớn với cường giả Tiên Thiên. Những tông môn khác có đan dược thì chắc chắn thực lực đã tăng lên rất nhiều, không thể chỉ bỏ lại Thanh Thành ở phía sau đúng không?