Ta Có Một Bầy Họa Thủy

chương 163: thiếu

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Đào Sindy

Hôm nay có rất nhiều người đến chúc mừng Mạnh thị, Mạnh thị đã chuẩn bị kỹ càng mang thai an thai rồi.

Tần mẫu lặng lẽ đi một chuyến đến phủ Đại Hoàng tử thăm nữ nhi, hỏi nàng ta xảy ra chuyện gì.

"Trước con nói là diễn trò, tuyệt không thể nào chọn trúng nàng, hiện đã được chọn. Mạnh thị không thể nào thông đồng với Quý phi, nàng thật sự muốn mới quyên ra ngoài nhiều như vậy, hiện tại đã chọn trúng nàng, không phải nói rõ đó là thật sao?"

Tần thị suy nghĩ, chuyện đời này và đời trước của nàng ta đã thay đổi, nhất là tính cách sở thích năng lực của người xung quanh cũng không khác biệt. Điểm khác biệt lớn nhất chính là Phùng Niệm trực tiếp thông qua tuyển tú vào cung, không tạo thành cục diện phụ tử tranh chấp. Cũng bởi vì thế, đã xảy ra biến hóa sau này.

Trước đó Phùng Niệm nói là mơ thấy Tiên Cung Phật Quốc thay Nghiễm Bình Vương Phi nói tình huống, khiến cho có thể thoải mái. Nhưng đời trước cũng có chuyện Nghiễm Bình Vương Phi mang thai sinh con, sắp xếp chuyện cầu xin này không phải là lừa gạt người sao?

Đây đều là lừa gạt người, tặng con cho Mạnh thị được à?

Hiện tại rất nhiều người đều đang hâm mộ hai người kia trổ hết tài năng, Tần thị vốn cảm thấy không nên vui mừng quá sớm, Quý phi giữ người lại trong cung hàn huyên, còn không biết giở trò gì, ví như thông qua nước trà điểm tâm đút cho nàng ta thuốc giả hiệu quả mang thai, qua mấy tháng nó sảy mất, loại chuyện này chẳng lẽ không có khả năng à? d^đ@l.q"""đ

Tần thị cũng không nói quá kỹ, nàng ta nói: "Trừ phi thai này chào đời, nếu không khó mà nói, chờ xem đi."

"Trước đó ta đã nói, nữ nhi con có ý kiến gì với Quý phi phải không? Hai người ở chung không ổn à?"

Nghĩ đến mẫu thân đời trước cực kỳ tốt với nàng ta, nhìn thấy trước mặt cũng không có người khác ở đây, nàng ta mới nói: "Đó là tất nhiên, ta và nàng làm sao có thể ở chung tốt được?"

Tần mẫu còn muốn khuyên một chút: "Con đừng để người khác nhìn ra quá sớm, Hoàng Thượng đang lúc tráng niên, Quý phi cũng chỉ là một cô nương, dự định những thứ này quá sớm rồi."

"... Không như người nghĩ đâu."

"Ngoại trừ tranh vị trí kia ra, hai người còn có thể có xung đột gì? Trước kia hai người không quen, hiện tại nàng là Quý phi trong cung, con là Đại Hoàng tử phi, không cố gắng tạo cơ hội muốn gặp một lần cũng không dễ dàng."

Tần thị buồn bực trong chốc lát mới nói: "Lúc đầu ta và nàng không có gì, là vì Bùi Hứa, không nghĩ tới Bùi Hứa lại âm thầm ái mộ Quý phi, trong phủ chúng ta còn có thi từ tranh vẽ Bùi Hứa làm vì Quý phi, ta âm thầm vào thư phòng hắn thấy được. Trong lòng nam nhân của mình nghĩ đến những nữ nhân khác, nữ nhân kia còn là phi tử của phụ hoàng hắn, việc này người nói có buồn nôn không?"

Tần mẫu kinh ngạc.

"Không thể nào! Trước khi Quý phi tiến cung không có cơ hội quen biết Đại Hoàng tử, sau khi tiến cung thì bao lâu có thể gặp đây? Hai người kia làm sao có thể có liên quan gì được?"

"Vậy ta nhìn thấy tận mắt còn có thể là giả à? Người xem hậu viện của hắn chỉ một mình ta, cũng không có Trắc Phi cũng không có tiểu thiếp, hắn lại ít khi đến chỗ của ta, một tháng chí ít hai mươi lăm ngày đều tự mình ngủ. Nào có Hoàng tử giống như vậy? Làm Hoàng tử hoặc là thê thiếp thành đàn, hoặc giống Bùi Diễm tập trung tinh thần vào trên người chính phi, hai loại này hắn không có, còn có thể không phải trong lòng có người khác sao? Còn là người không dám theo đuổi, khiến ta thật buồn nôn."

Cuối cùng Tần mẫu cũng hiểu lòng thù địch của nữ nhi với Quý phi vì đâu lại có rồi.

Đã hiểu cũng không biết nên nói gì.

Để nàng ta đi quậy? Động tĩnh quá lớn không có chỗ tốt.

Để nàng ta làm bộ không có chuyện này mà nén nhịn? Lại uất ức hơn.

Tần mẫu không đoái hoài tới Mạnh thị bên kia, trong đầu bà ta đều là Bùi Hứa và Quý phi, càng nghĩ càng đau đầu. May mắn Tần thị chỉ muốn có người trò chuyện, không trông cậy vào bà ta nghĩ kế, nhìn lên đã đến giờ nên Tần mẫu rời đi, còn căn dặn chuyện này đừng nói cho bất kỳ kẻ nào.

Lúc hai mẫu nữ Tần gia ở cùng nhau, Bảo Hoa Trưởng Công chúa cáo trạng lên bên phía Hoàng Thượng, một là nói cống hiến của mình làm sao cũng lớn hơn Lại Bộ Thị Lang, hai là cảm thấy chuyện kiểm kê và đăng ký ghi chép là Bùi Hứa phụ trách, hắn ta có liên quan mật thiết nên khó tránh hiềm nghi, cuối cùng chọn ra đường thẩm nhà mẹ đẻ của phu nhân mình, làm sao phục chúng chứ?

Đổi thành người khác sẽ cố gắng cho Bảo Hoa Trưởng Công chúa mặt mũi, Bùi Càn há miệng rồi ngậm lại.d^đ"l?q*&đ

"Đường thẩm nhà mẹ đẻ phu nhân hắn làm gì có quan hệ thân mật? Làm sao ngươi không nhìn mình đi? Ngươi là cô mẫu của hắn, thật muốn tránh hiềm nghi thì ngươi nên đứng mũi chịu sào."

"Hoàng đệ!"

"Ngươi đừng hoàng huynh hoàng đệ với trẫm nữa, có

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio