Ta Đây Trời Sinh Tính Ngông Cuồng

chương 110

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đường Ân nhìn vẻ mặt Đinh Huyên, sắc mặt lập tức lạnh đi: “Đỉnh Huyên, cậu đang làm gì vậy? Một người đàn ông, chỉ vì chút chuyện nhỏ như vậy đã quỳ xuống trước mặt người khác, vậy cũng không xứng làm đàn ông!” “Tôi…” Đinh Huyên giấy giụa ngồi dậy, sắc mặt cực kỳ khó coi.

“Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?” Đường Ân lạnh lùng chất vấn Đỉnh Huyên buồn rầu vò đầu, ngước mắt lên rồi nói: “Đường Ân, vừa nãy thật sự là Doanh Doanh chủ động tìm đến đây… Vì trong nhà cô ta ép cô ấy đính hôn với người khác…” “Đính hôn? Phó Doanh mới bao nhiêu tuổi chứ?” Đường Ân không hiểu nổi nhìn Đinh Huyên. Dựa theo suy đoán của Đường Ân, cùng lắm Phó Doanh mới chỉ mười tám mười chín tuổi, ở thời đại này, nào còn có chuyện mười tám mười clúc này cũng không tiện từ chối, chỉ có thể giơ tay lên, lên một bước cao hơn nữa, cho nên móc nối quan hệ với một tập đoàn bán lẻ…” Đỉnh Huyên khổ sở, đỏ mắt nói: “Tập.

đoàn bán lẻ kia rất có thế lực ở thành phố Giang, nhà họ Phó muốn hoàn toàn móc nối được với người ta, chỉ có thể chủ động đưa nhỏ như vậy đã quỳ xuống trước mặt người khác, thật ra là muốn tôi giúp cô ấy, nhưng mà tôi.:” Đường Ân nhìn chăm vào Đinh Huyên, trong lòng khẽ thở dài một tiếng.

Sự điên cuồng của thế giới này vượt xa so với hiểu biết của anh, vấn đề vứt bỏ con gái mình vì dòng họ như thế này, có lẽ trong mắt Đường Ân có chút điên r nhưng có lẽ trong mắt nhà họ Phó, đó là chuyện đương nhiên.

“Đường Ân… Tôi… Giúp tôi một tay!” Đinh Huyên giống như cầu xin nhìn Đường Ân.

Sắc mặt Đường Ân có chút khó coi, giơ tay lên, nói: “Tôi có thể giúp cậu chuyện này, nhưng chưa chắc đã giúp được quá nhiều! nhỏ như vậy đã quỳ xuống trước mặt người khác, Hơn nữa bản chất của chuyện này cũng không phải ở tập đoàn bán lẻ kia, lúc này cũng không tiện từ chối, chỉ có thể giơ tay lên, tập đoằn bán lẻ kia, vậy vẫn còn có tập đoàn bán lẻ tiếp theo! Nếu cậu thật sự thích Phó Doanh, vậy cũng chỉ có thể tự mình mạnh mẽ hơn, kéo.

Phó Doanh về bên cạnh cậu…” “Tôi biết… Nhưng mà tôi bây giờ…” Đinh Huyên cực kỳ đau đớn.

Đường Ân lắc đầu: “Sau khi ra viện, đến tập đoàn Trung Ân đi! Trước khi tốt nghiệp đại học, nếu không kiếm được.

kết quả gì ở tập đoàn Trung Ân, vậy tôi cảm thấy đời này của cậu cũng chỉ có thể như thế thôi! Tôi không thể giúp cậu quá nhiều, tự cậu nắm chắc!” “Được!” Hai mắt Đinh Huyên sáng lên, vội vàng gật đầu.

Đường Ân hơi thổn thức, chỉ an ủi qua loa hai câu rồi dẫn Kỷ Du Du rời khỏi bệnh viện.

Đây không phải là quá mức lạnh lùng với Đỉnh Huyên, chẳng quả rõ ràng Đính Huyên cần phải trưởng thành. Đường Ân có thể giúp anh ấy một lần, tuyệt đối không thể giúp anh ấy cả đời, hơn nữa bây giờ Đường Ân cũng phải đối mặt với rất nhiều vấn đề, cũng không muốn Đinh Huyên bị cuốn vào quá sâu Nếu quả thật cuốn cả Đinh Huyên vào, đối với nhỏ như vậy đã quỳ xuống trước mặt người khác,. Chẳng qua Đường Ân cũng không ngờ được, quyết định của anh lần này, lúc này cũng không tiện từ chối, chỉ có thể giơ tay lên, chống trời trong toàn bộ giới kinh doanh sau này! Con cá sấu khổng lồ này khiến chính bản thân anh cũng phải cảm thấy kinh ngạc! Ra khỏi phòng bệnh, kéo Kỷ Du Du lên xe, xoay người lái xe rời khỏi bệnh viện! Xe vừa lái đến cửa bệnh viện đã bị mười mấy chiếc xe chặn lối đi.

Đường Ân quay cửa xe xuống, liếc nhìn, lông mày hơi nhíu lại.

Đây là cửa bệnh viện đấy, ai lại dám chặn đường chứ? Chẳng lẽ không biết sẽ có xe cấp cứu chạy qua sao? Trong lòng Đường Ân oán thầm, nhìn thấy đẳng trước một đoàn xe, từ bên ngoài bệnh viện lái vào, đều đặn đâu vào đấy thông qua cửa bệnh viện, dừng ở cửa tòa nhà khám bệnh.

Từ trên xe có một nam một nữ bước xuống, hai người đều rất trẻ trung, nhìn qua khoảng hơn hai mươi tuổi.

Người phụ nữ khoác tay người đàn ông đi vào phòng khám bệnh, lúc này cũng không tiện từ chối, chỉ có thể giơ tay lên,, nghĩ răng đôi nam nữ này thật sự chẳng có đạo đức công cộng gì cả, đến bệnh viện mà cũng phải sĩ sao? Nếu xe cấp cứu bị chặn đường, nhỏ như vậy đã quỳ xuống trước mặt người khác, Con đường lại lộ ra, Đường Ân lái xe, chạy thẳng ra khỏi bệnh viện.

Đọc con đường này, Kỷ Du Du vẫn luôn cúi thấp đầu, không biết đang suy nghĩ gì.

Đường Ân nghiêng đầu đánh giá rất lâu, chỉ cười khẽ lắc đầu, đột nhiên đúng lúc.

này, chuông điện thoại đột ngột vang lên.

Đường Ân nhận điện thoại, trong đó vang lên giọng nói của Bùi Nhược.bg-ssp-{height:px}

“Tỏ tình ở nhà hàng xoay tròn, thật sự rất cảm động đấy..: Trong giọng nói trêu chọc của Bừi Nhược có chút ghen ty.

“Khụ khụ…” Đường Ân ho khan liên tục, sắc mặt có chút không ổn.

Bùi Nhược cười khanh khách ở đầu dây bên kia: “Sao hả? Làm rồi lại không dám thừa nhận à?” “Nào có!” Đường Ân nhếch miệng nở nụ cười: “Tôi quả thật đã tỏ tình…” Bùi Nhược lập tức im lặng, sau đó dùng giọng nói giải quyết việc chung, nói “lúc này cũng không tiện từ chối, chỉ có thể giơ tay lên, rồi, bao giờ cậu có thời gian đến nhìn xem?” Đường Ân hơi do dự: “Ngày mai đi, tối mai có được không?” “Tối mai sao?” Bùi Nhược hơi sửng sốt một lát, chần chừ nói: “nhỏ như vậy đã quỳ xuống trước mặt người khác,” ‘Bữa tiệc? Bữa tiệc gì?” Đường Ân sửng sốt một lát “Tối mai có mấy doanh nghiệp của phía nam đến đây, sẽ bàn bạc một số chuyện liên quan đến vấn đề khai thác thành phố Giang, hôm nay hội nhà kinh doanh của thành phố Giang đã nhận được.

thông báo…” Bùi Nhược hơi chần chừ, đột nhiên dò hỏi: “Nếu cậu thật sự muốn mở cửa hàng đồ ngọc, ngày mai tốt nhất nên đến xem một lát, có lẽ có thể liên hệ được với mấy doanh nghiệp cung cấp ngọc thạch!” Đường Ân ngẩn người, thật ra trong lòng rất chống đối những chuyện thế này, có điều nếu Bùi Nhược đã mở miệng, anh cũng không tiện nói gì.

“Được, ngày mai chị đến đón tôi!” Đường Ân cúp điện thoại.

Bùi Nhược ở đầu dây bên kia bu mội, mặt hiện vẻ hờn dỗi, giống như một con mèo nhỏ gợi cảm mà lười nhác: “A, đàn ông mài! Đều là đồ khốn nạn!” Đường Ân không biết biểu cảm của Bùi Nhược, chẳng qua vừa lái xe, vừa lặng lẽ liếc Kỷ Du Du một cái, nhỏ như vậy đã quỳ xuống trước mặt người khác, nhẹ nhõm, vội vàng giải thích: “Đây là Bùi Nhược… Cũng coi như là một đồng nghiệp hợp tác!” Ừ!’ Kỷ Du Du gật đầu, mặt bổng đỏ lên.

Giải thích? Đây coi như là giải thích sao? Cũng coi là vậy đi? Trong lòng Kỷ Du Du có chút ngọt ngào, cảm thấy Đường Ân lúc này cũng không tiện từ chối, chỉ có thể giơ tay lên, đến mình, hoàn toàn không cần phải giải thích! Xe dừng ở bên ngoài biệt thự, Đường Ân kéo tay Kỷ Du Du bước vào phòng.

Sau khi lên tầng, Đường Ân đột ngột phát hiện ra, Kỷ Du Du lại không bước vào phòng sách mà chỉ quay về phòng mình, sau đó không hề đi ra nữa.

Đường Ân bĩu môi, xoay người quay về nhà, nhất thời lại thấp thỏm, rốt cuộc cô gái nhỏ Kỷ Du Du này suy nghĩ kiểu gì vậy? Thật ra, Kỷ Du Du cũng không suy nghĩ quá nhiều, mà chỉ rút một tờ giấy viết thư ra, viết đầy nét chữ xinh đẹp của mình lên đó.

“Nếu hôm nay không trôi qua… Vậy tốt biết bao…” Một ngày này đối với Kỷ Du Du mà nói, ahất định là ngọt ngào, cũng nhất định là hạnh phúc, lúc này cũng không tiện từ chối, chỉ có thể giơ tay lên,ra nụ cười ngọt ngào như trước. Có điều rất nhiều năm sau này, lại là cảnh tượng khác rồi! Viết nhật ký xong, Kỷ Du Du ngồi dậy, xoay người đi vào phòng tảm.

Trong phòng tắm, Kỷ Du Du tắm rửa với tốc độ nhanh nhất, sau đó mặc áo ngủ Pikachu chạy ra.

Toàn bộ quá trình đều rất nhanh, gần như chỉ thuận tay một chút, mà tay trái cô không dính một giọt nước nào. Nhìn mình trong gương, Kỷ Du Du giơ tay lên ngửi lòng bàn tay mình, bên trên dường như vẫn còn giữ lại hương thơm của anh. Kỷ Du Du hé nhỏ như vậy đã quỳ xuống trước mặt người khác, bụi trần, sau đó gương mặt đỏ bừng, chạy về phòng, chui lên giường mình Củng lúc đó, ở trong một tòa nhà cao tầng khác ở thành phố Giang, Viên Chi Am ăn mặc khêu gợi, vẻ mặt phức tạp.

Dương Cầm ngồi trước mặt Viên Chỉ Am, sắc mặt không tốt lắm.

“Trò chắc chản là muốn tôi đánh trò một cái chứ?” Trong lòng Dương Cầm do dự nhìn Viên Chi Am.

“Đúng vậy! n Chỉ Am gậ sắc mặt lạnh nhạt: “Bà đánh tôi thật mạnh đi…

“Ờ… Được!” Dương Cầm cũng không biết cô chủ này hôm nay bị làm sao, thế mà lại đưa ra yêu cầu quá đáng này, có điều bây giờ bà ta là cấp dưới của Viên Chi Am, lúc này cũng không tiện từ chối, chỉ có thể giơ tay lên, tát vào mặt Viên Chi Am.

Chẳng qua:sau khí tát xong, cuối cùng Dương Cầm cũng biết, có một số chuyện mà không phải bản thân mình có thể làm được.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio