Ta Là Hàn Vũ Thiên

chương 58: một long, một phượng.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hàn Vũ Thiên sau nhiều giờ rèn đúc linh kiện đã xong, hắn tự dụng tay lắp ráp từng cái linh kiện lại thành hai khẩu súng hoàn chỉnh.

Hai khẩu súng lục một là khắc hình phượng hoàng, một là khắc hình chân long, một cặp long phượng vô cùng đẹp mắt.

Hàn Vũ Thiên cầm súng dẫn theo đám người vào truyền tống trận dẫn tới phía sau Vạn Niên cung.

"Long Xạ Huyền Cơ."

Hàn Vũ Thiên tích tụ pháp lực thành viên đan bên trong súng, một cái bóp cò liền bắn ra một viên đan màu đỏ rực hóa thành hư ảnh chân long gào thét.

Ầm một tiếng, ngọn núi nhỏ gần đó hóa thành mảnh vụn, long âm khuếch tán cả một vùng trời, ở trong Vạn Niên cung cũng có thể nghe được.

"Phượng Truy Thiên Xạ."

Hàn Vũ Thiên lại bắn một viên đạn từ cây súng lục hình phượng, viên đạn màu cam nhạt bay ra hóa thành hư ảnh phượng hoàng bay múa.

Mỗi một nơi đi qua đều để lại vệt lửa dài giữa không trung, đụng vào một đám cây liền oanh ra hỏa diễm thiêu đốt một vùng.

Phượng minh vang vọng xuyên tạt tứ phía, người trong Vạn Niên cung lại nghe được một tiếng phượng minh rõ ràng.

Một đám quản sự chạy tới thì thấy bóng lưng với mái tóc trắng liền kinh hãi quỳ xuống đồng thanh nói:

"Bái kiến cung chủ."

Hàn Vũ Thiên đeo chiếc mặt nạ lông khổng tước vào, thay y phục Vân Đạo tông thành áo bào màu xanh đậm, hắn chậm rãi quét mắt qua đám người đang cúi đầu không dám ngẩn mặt.

"Đứng dậy đi, theo bản cung chủ vào chính điện."

Hàn Vũ Thiên bước đi dáng vẻ thong dong, cùng với cây gậy của mình, một đám cao tầng không nói lời nào cung kính đi theo sau.

"Gọi bọn chúng tới đây đi."

Hàn Vũ Thiên ngồi ở chủ vị tay trái cầm gậy, nghiêng đầu qua bên phải dùng tay chống đầu tỏ vẻ lười biếng.

Mạch Liên nhanh chóng bước ra bên ngoài đi, đi tới chỗ buôn bán cất cao giọng nói:

"Các vị, xin mời đi lối này, cung chủ có việc muốn bàn với các vị."

Một đám người xôn sao nhưng cũng không từ chối lời mời này, từng người đều theo Mạch Liên dẫn đường đi tới chính điện.

Sau một lúc toàn bộ thế lực tới Vạn Niên cung mua đồ đã xuất hiện, bọn họ xôn sao nhìn người ngồi ở chủ vị có chút thần bí.

"Cung chủ, toàn bộ đã tập hợp đông đủ."

Mạch Liên thi lễ sau đó rút về ở bên ghế trưởng lão phía dưới, Hàn Vũ Thiên lúc này mới thản nhiên nói:

"Bản cung chủ muốn thông báo một việc cho các vị."

Mấy thế lực bên dưới đều yên lặng lắng nghe, Hàn Vũ Thiên vung tay lên liền có lệnh bài rơi vào tay từng người nói:

"Đây là lệnh bài tham gia đấu giá hội ở Thanh Hoa lâu, Bát Quan thành tháng sau, nếu các vị rảnh rỗi thì mời tới cùng tham dự với Vạn Niên cung."

"Chắc chắn sẽ tới."

"Cung chủ đã mời bọn ta sao có thể từ chối."

"Hai tháng sau bọn ta sẽ tới."

Từng cái thế lực đều rất vui mừng cầm lệnh bài cất vào không gian trữ vật, Hàn Vũ Thiên nhẹ gật đầu với một đám thế lực.

Sau khi nhận được lệnh bài thì bọn họ chuẩn bị quay người rời đi thì Hàn Vũ Thiên lại biến ra một đống danh sách vật phẩm, dược phẩm trêи không trung.

"Nếu các vị còn có thể mang tới những vật để trao đổi trong buổi đấu giá, thì bản cung chủ sẽ rất cảm kϊƈɦ đấy."

Mọi người nhìn lên bảng danh sách thì hơi biến sắc, đồ vật ở trêи không phải Vũ cấp thì cũng là ngụy Vũ cấp, bọn họ cũng giấu trong tông môn xem như bảo vật.

"Những vật trêи danh sách đó có thể đổi được một món Vũ cấp binh khí."

Hàn Vũ Thiên giơ lên một thanh trường thương màu đen tuyền được chế tạo ở Vân Đạo tông lên.

Toàn bộ đều trố mắt mà nhìn, từng cái từng cái ánh mắt đều lóe lên hào quang thâm, vật phẩm và dược liệu cấp Vũ Cảnh mà đổi được một thanh binh khí Vũ Cảnh thì đã là quá hời.

Nếu bị nạn diệt tộc thì vật phẩm và dược liệu Vũ Cảnh cũng chỉ là thứ vô dụng chờ bị cướp thôi, còn binh khí thì có thể dồn lực một mất một còn với đối phương.

Thế lực có cường giả Vũ Cảnh tọa chấn đều tỏa ra ánh mắt sáng rực, nếu sở hữu được một thanh Vũ cảnh binh khí thì thực lực của họ lại là tăng lên mấy phần.

Cường giả Vũ Cảnh có thể nói trêи Nam Cương vương triều cũng rất nhiều, nhưng người ở trong đó sở hữu vũ khí cấp Vũ Cảnh thì tính ra cũng chỉ trêи vị.

Binh khí cấp Vũ Cảnh cực kì khó luyện chế, mỗi một thanh đều là giá cả trêи trời, cầu được một thanh cũng là xem nó thành bảo vật bản mạng, rất ít khi lấy ra sử dụng.

Ví như Kim Hùng Vương trưởng lão Vân Đạo tông, tu vi Vũ Cảnh thượng kì mấy trăm năm vẫn chưa thể sở hữu được một vũ khí cấp Vũ Cảnh.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio