Hàn Vũ Thiên trực tiếp tản ra Âm Sát khí lao vào bên trong cửa đồng, lam quang từ trong mắt bắn ra hướng về ma nữ.
"Tốt, ta muốn xem thử ngươi có bao nhiêu đảm lượng."
Ma nữ hóa thành hắc ám lao tới với tốc độ cực nhanh, hai trảo vừa va chạm liền thổi bay ma vật xung quanh.
đầu khổng tước cũng theo Hàn Vũ Thiên lao vào càn quét ma vật muốn lao ra khỏi cổng đồng.
"Gào!"
Hổ âm vang vọng, trước cổng đồng bốc lên đạo lốc xoáy hắc viêm, tựa như hàng rao thiêu đốt ma vật nào chạy ra.
Hàn Vũ Thiên vẫn không quan tâm tới con đường phía sau đã bị chặn, hắn liên tục giao thủ với ma nữ mà không ngại ma vật xung quanh.
con khổng tước mô phỏng theo tu vi của người thiếu cung chủ, nên Hàn Vũ Thiên không lo bọn chúng bị đánh bại.
Võ thuật của ma nữ và Hàn Vũ Thiên đều là cao cấp, tựa như mấy lão quái vật tu luyện lâu năm xuất thủ vậy, ai cũng là người sống từ mấy vạn năm.
"Một kẻ trùng sinh?"
Ma nữ lui ra sau mấy bước kinh ngạc nhìn Hàn Vũ Thiên, hắn thản nhiên nói:
"Còn ngươi lại từ bỏ một tu vi Kim Thần để lột xác hóa lại bào thai sao?"
Ma nữ kia cười rất đắc ý nói:
"Đương nhiên bản ma thần phải làm như vậy, chỉ để cầu đại đạo cao hơn thôi, ở cảnh giới thần nhìn xuống thì Tô Lăng giới quá nhỏ bé, mà ta lại không thể đột phá cảnh giới tiếp theo, chỉ có thể xóa sạch tu vi làm lại từ đầu."
Hàn Vũ Thiên nhếch môi có chút khinh thường nói:
"Ta từng mắc kẹt ở tiên đế cảnh vạn năm mới đột phá, ngươi chỉ mới là mấy ngàn năm đã không chịu nổi rồi sao?"
Ma nữ mặt lạnh lại là cười nói:
"Mỗi người một con đường khác nhau, đừng lấy đại đạo của ngươi so sánh với ta đi, tên Tiên Đạo chết bầm."
"Hơ, Tiên Đạo cũng chỉ là một hệ thống không đáng nhắc tới thôi."
Hàn Vũ Thiên rút kiếm hướng tới ma nữ, nàng ta cũng là rút ra một thanh hắc kiếm chém tới.
Cả hai quái vật trùng sinh giao thủ với nhau, công pháp cấp cao bay múa ngập trời, sinh linh hắc ám cũng đã hoảng sợ điên cuồng tránh né.
"Thiên Sát, Thiên Phạt Nhân Gian."
Hàn Vũ Thiên chém ra một tia bạch quang tựa như trụ thiên giáng hạ trần phạt phàm nhân, hướng về ma nữ đánh tới.
"Ma Luân Tàn Diệt."
Ma nữ hội tụ hắc khí chém ra một vệt ma khí cuồng cuộn, cả hai va chạm đẩy lui Hàn Vũ Thiên và ma nữ ra xa trăm trượng.
Hắc bạch va chạm tạo ra hai vùng riêng biệt vẫn chưa tiêu tán, Hàn Vũ Thiên lúc này hóa ra ma trảo to tựa thái sơn giáng xuống ma nữ.
"Hóa Long."
Ma nữ được ma khí bao phủ hóa thành một đầu ma long hư ảo lao tới ma trảo khổng lồ kia.
Hàn Vũ Thiên cũng không nhãn rỗi chém ra một đạo bạch kiếm hướng ma long.
Một đầu ma tướng đã lên dùng thân thể mình chặn lấy một đòn kia, không ai ngờ được chỉ một đòn này thôi vị ma tướng kia đã hóa thành tro bụi.
Hàn Vũ Thiên hiển hóa đạo ma tiễn bắn tới, một kiếm lại chém ra bạch quang chói lóa.
Tiếp tục là ma tướng lên chống đỡ, khiến hắn đã có chút khó chịu không thôi, Hàn Vũ Thiên cảm nhận được thứ gì đó bên ngoài liền nhìn tới.
Vạn Niên cung rung lắc dữ dội bắt đầu tách ra khỏi mặt đất, từ từ bay lên không trung.
Khu vực phía sau Vạn Niên cung cũng tách ra thành nhiều phần, hóa thành đảo nhỏ bay trêи trời, lại có một khu rừng lớn rộng dặm nuôi nhốt yêu thú của Vạn Niên cung cũng bay lên.
Từng cái lấy Vạn Niên cung làm trung tâm mà vây quanh, mấy đạo dây xích từ trong Vạn Niên cung phóng ra cố định từng hòn đảo lại.
"Vạn Niên cung chủ, vạn tuế!"
Người của Vạn Niên cung thấy được Vạn Niên lơ lưng liền hô to khí thế.
Một đạo tử quang từ trong cửa đồng bay ra, Hàn Vũ Thiên khí thế trùng thiên bay về Vạn Niên cung.
Cổng chính mở rộng, cung chủ bay vào ngồi xuống chủ vị, đôi mắt cao cao tại thượng quét xuống thế gian.
Ma nữ cũng là dẫn theo ma quân ra khỏi cánh cửa đồng nhìn về Vạn Niên cung phía xa, nhân tộc và ma tộc lập tức lui về phe mình ngừng chiến.
"Hay thật, ngươi vậy mà là chủ nhân của tòa cung điện tuyệt đẹp đó."
Ma nữ hứng thú nhìn về phía Vạn Niên cung, ánh mắt cả hai như va chạm vào nhau.
"Ma đế quá khen, bản cung chủ còn muốn xem thử Ma Luân Kiếp lợi hại ra sao đây."
Âm thanh từ trong Vạn Niên cung vang vọng ra ngoài, uy nghiêm tới làm người khác khϊế͙p͙ sợ.
Ma nữ ở đó không một chút biến sắc vung tay lên thôi động ma khí tới cực điểm, Hàn Vũ Thiên cũng nhấc tay lên liền có khí tức ào ào hội tụ tới.
"Ma Luân Kiếp, giết hết cho ta."
Ma nữ vung tay lên, cánh cửa đồng nhỏ lại phóng ra ma khí cuồng cuộn.
Ma khí như là sóng thần ào ào ập tới đại quân nhân tộc.
"Thiên, Địa, Nhân Tam Sát Kiếm, Tam Ý Định Thiên Hạ."
Hàn Vũ Thiên hấp thu pháp lực mà chiếc ghế hấp thụ bấy lâu nay chém ra một kiếm.
Một kiếm khí mờ nhạt tới không thể cảm nhận được, nhìn thật là như một que củi nhỏ muốn phá tan sóng biển.
Nhưng đúng thật là như vậy, một kiếm này xé đôi ma hải cắt ma khí tan tát hỗn loạn rồi mờ nhạt tiêu tán.
Một kiếm chém lên cánh cửa đồng tạo ra âm thanh kim loại va chạm chói tai, âm thành này làm mặt đất nứt ra sập xuống một trượng.
Cửa đồng chỉ bị khảm lên một vết cắt dài trăm trượng chứ không hề bị phá hủy, Hàn Vũ Thiên mặt không thay đổi dường như đây cũng là trong dự tính của hắn.
"Một kiếm thật tốt, ta thật muốn xem thử ngươi có bao nhiêu lợi hại."
Ma nữ sắc mặt đã có vẻ trầm xuống nhìn cánh cửa động bị khảm một vết chém, nàng ánh mắt hung ác nhìn Hàn Vũ Thiên ở bên trong Vạn Niên cung.
Nàng ta thân hình chớp động dung nhập Ma Luân Kiếp vào trong cơ thể, ma nữ phóng to mấy trăm trượng miệng há to hút hết toàn bộ ma quân vào trong.
Bàn tay khổng lồ của nàng hướng Vạn Niên cung chộp tới, Hàn Vũ Thiên ngưng thêm một lần Tam Ý Định Thiên Hạ chém ra.
Bàn tay và kiếm khí va chạm, ma nữ vậy mà bị đẩy lui vài bước, chật vật nhìn về phía Vạn Niên cung hung ác tột độ.
"Xem như hôm nay ta không đánh bại được ngươi, nhưng lần sau có lẽ sẽ khác đấy."
"Lần sau hử?"
Hàn Vũ Thiên chấp tay sau lưng đứng ở đó phong thái cường giả, ma nữ nói xong cũng là hóa thành ma khí bay lên trời cao biến mất.
"Trận chiến hôm nay các vị vất vả rồi, trở về Bát Quan thành đi."
Âm thanh cung chủ vang lên, Vạn Niên cung bắt đầu bay về phía Bát Quan thành, lơ lửng ở phía trêи trung tâm thành.
"Trận pháp truyền tống tới Vạn Niên cung là ở Hàn gia, Giao lão sẽ giúp các vị một chút."
Mạch Liên lão ở giữa không trung truyền thông báo cho mấy vị cường giả khác, quân lính và đệ tử ở phía dưới thì thi gom xác của đồng đội, từng cái thi cốt không hoàn thiện được chất thành núi.