Vạn Niên cung chinh chiến khắp nơi máu chảy, sớm đã mở ra một con đường máu dẫn tới Tây Quan, người ở trong thành cũng là xông ra ngoài trợ giúp Vạn Niên vào thành.
Hai bên trước sau tấn công dồn ép tiên quân vào thế bí, ngay lúc này trời đỗ cơn mưa long âm vang vọng.
Một lão già đầu rồng thân người xuất hiện ở giữa không trung, một vị Hóa Thần kinh hãi nói:
"Ngao Ly Long Vương."
Ngao Ly là hậu duệ của nhánh Bắc Hải Long Vương, bởi vì trải qua lục cõi chia cách, vài vị hoàng tử của tứ hải long vương đã chọn theo thần tộc, về sau sản sinh hậu đại mà Ngao Ly chính là hậu đại của Bắc Hải Long Vương.
"Các ngươi thấy bổn vương tới còn không mau đầu hàng?"
Lời này mang theo sự kiêu ngạo tới cực điểm, Ngao Ly áo bào bay trong mưa lớn nhìn xuống Tây Quan.
Mặt đất không biết vì sao trở nên nóng như nham thạch, hắc viêm từ dưới lòng đất bốc lên cuồng cuộn, hắc hổ từng bước kiêu ngạo nhìn lên Ngao Ly nói:
"Con giun nước, hổ gia gia sẽ dạy ngươi một bài học."
Ngao Ly ánh mắt đã thay đổi có chút tức giận vung tay từng hạt mưa hội tụ thành mũi thương đâm tới, hắc hổ móng vuốt nâng lên cào ra đạo hắc viêm đánh lên.
Thủy Hỏa tương khác chạm nhau liền hóa thành khói tiêu tán trong thiên địa, hắc viêm từ lòng đất càng lúc càng mạnh, mưa ở trêи trời cũng ào ạt như thác đổ.
Ngao Ly sắc mặt tái nhớt thật không tin được pháp lực của mình lại thua kém một con yêu thú, hắn gầm lên tay kết pháp ấn, cơ thể lóe sáng hóa thành nguyên hình một con rồng màu xanh dương.
Long uy gào thét khiến mưa lại càng to thêm xuất hiện cả gió lốc, hắc hổ thân hình tăng lên chục trượng cháy rực một màu hắc viêm, hắc viêm như hóa thành một lớp giáp bao bộc hắc hổ.
Thánh thú đánh nhau ai lại dám chen vào, toàn bộ đều thất sắc xem một màn giao đấu này.
Giao lão cơ thể lấp lóe hiện ra ở giữa không trung, đầu tóc rối bời hẳn là trải qua một trận chiến không mấy tốt lành.
Lão già Hóa Thần đối diện cũng không khá khẩm gì hơn, lão đã bị một vài vết rách ở áo.
"Tống Hà, ngươi ổn chứ?"
Một vị trung niên Hóa Thần phía dưới lớn tiếng quát về phía lão già Hóa Thần đang đánh với Giao lão.
"Lão phu đây còn sống tốt lắm."
Tống Hà hừ lạnh khí thế gia tăng đánh tới, Giao lão lấy ra trường thương lao tới tiếp chiêu.
Cuộc chiến như đã rơi vào thế cân bằng thì không biết từ khi nào đã xuất hiện thêm vị Hóa Thần.
Không nghi ngờ gì đã được lão Quân chuẩn bị từ, Hàn Vũ Thiên sắc mặt vẫn không đổi nhìn quân cờ đen của mình đang run lắng kịch liệt.
Hắn nâng một quân cờ lên thản nhiên hạ xuống, nơi nay hiện tại chỉ quân cờ đen, trắng giao nhau, một quân cờ này của hắn hạ xuống làm lão Quân kinh hãi.
Trận chiến đó chính là Hoàng thành, một trận đấu lớn nhất Nam Cương đều tụ hội ở đó.
Tây Quan và Vạn Niên bị tiên tộc áp chế là điều hiển nhiên, cường giả Thánh Nhân không đủ chỉ có thể miễn cưỡng bản thân thôi.
Bầu trời xuất hiện dị tượng làm ai cũng kinh sợ, mưa lớn pha trộn bông tuyệt từng cái hòa lẫn rơi xuống mặt đất.
Hàn Vũ Đạo tay nắm trường kiếm bước lên không trung, hàn băng khuấy động ngưng kết không gian xung quanh.
Hàn gia cũng đã tự mình xuất thủ rồi, mấy năm nay cảm ngộ Băng Tiên Điển, bọn họ xuất hiện cao thủ Vũ Cảnh cũng khá nhiều.
Hàn Vũ Đạo tung hoành ngang dọc chiến đấu với một vị Hóa Thần, nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi.
Dù có thêm một vị Thánh Nhân trợ giúp thì cục diện vẫn là tồi tệ như trước.
"Triệu Lệ Diễm muội."
Từ trêи trời xoẹt xuống một đạo lưu quang, Hồ Vân thập thất hoàng tử vừa tới đã xuất thủ về một vị Hóa Thần.
Hồ Vân thời gian vừa rồi tu vi cũng đã là Thánh Nhân, ai cũng thắc mắc hiện tại là thời khắc dầu sôi lửa bỏng, sao vị hoàng tử này lại chạy tới đây?
Hàn Vũ Thiên ngồi xem bàn cờ cảm nhận được khí tức có chút quen thuộc thì là trầm mặt, hắn thật muốn giết chết tên tiểu hoàng tử này thật nhanh.
Nếu như đại đệ tử của hắn mà đáp lại tình cảm của Hồ Vân thì e là Tuyệt Tình pháp trong cơ thể nàng sẽ phản phệ rất nặng.
Tu luyện Tuyệt Tình thì vĩnh viễn không được động chân tình, dù chỉ một chút cũng là đau như vạn tiễn đâm vào thân.
"Ngài đang thấy không vui?"
Lão Quân nhìn sắc mặt Hàn Vũ Thiên hơi biến đổi liền hỏi, hắn thở ra một hơi nói:
"Một kẻ ngoài ý muốn xuất hiện thôi."
Thập thất hoàng tử tu vi kinh thế hãi tục rất nhanh đã chiếm thế thượng phong.
Nhưng tiên quân vẫn còn dư lại một vị Hóa Thần, nếu hắn lợi dụng thời điểm này để mà đánh lén thì khó mà trở tay kịp.
Thời điểm này ai cũng tập trung cao độ với đối thủ của mình không thể lơ là được.