Ta Là Võ Học Gia

chương 67: ta muốn sờ boss

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nữ Vương Địa Ngục Andariel (Cấp ) (BOSS)

Sinh lực: .

Nội lực: .

Kỹ năng: Kịch Độc Tân Tinh, Mạng Nhện Quấn Chặt, Nữ Vương Hiệu Lệnh.

Từ trước đến nay lá gan của Vương Vũ cũng khá lớn, nhưng mà người to gan đến mấy thì vẫn có giới hạn, cho dù Vương Vũ là người học võ, lần đầu tiên nhìn thấy quái vật to lớn như vậy, cũng không tránh khỏi sững sờ.

Ngay trong lúc Vương Vũ còn đang ngây người, Andariel vươn tay, móng vuốt đập xuống.

"Mau tránh ra, tấn công của Andariel hình dạng nhện có độc!" Xuân Tường tiến lên một bước, triệu hồi tiểu quỷ đến trước mặt Vương Vũ, đồng thời một chiêu Bẻ Cong ngăn chặn móng vuốt màu xanh lục đang giơ lên tấn công Vương Vũ của Andariel.

Vương Vũ từ từ bình tĩnh lại, nhân cơ hội lăn một vòng ra khỏi phạm vi tấn công của Andariel.

Sau khi Andariel biến hình thành nữ vương Địa Ngục thì đã là quái không còn hình người, cô ta thân là BOSS hình thú, hoàn toàn không thèm đếm xỉa đến khống chế của Xuân Tường.

"Xoẹt"

Một tiếng vang nhẹ.

Từ xung quanh thân thể Andariel, một vòng ánh sáng xanh biếc phóng ra khắp nơi, tiểu quỷ của Xuân Tường ngay lập tức bị đánh bay hết.

Kịch Độc Tân Tinh, phóng ra một vòng tròn chất độc, tạo thành sát thương liên tục với kẻ địch xung quanh .

Ngoại trừ Vương Vũ, những người có mặt ở đây đều từng trải qua phụ bản này, mấy người kia thân là người chơi bản thử nghiệm, thậm chí còn từng trải qua Nhà Thờ Huyết Sắc của cấp độ Vực Sâu, đương nhiên biết kỹ năng chiêu bài của Andariel, đây không chỉ là một kỹ năng diện rộng, hơn nữa còn là một kỹ năng tấn công kéo dài đến tận khi bình máu cạn sạch.

"Tìm vật che chắn!"

Nhìn thấy ánh sáng màu xanh lục tỏa ra, Vô Kỵ theo bản năng ra mệnh lệnh, mọi người nhận được mệnh lệnh, vội vàng trốn sau cây cột ở hậu đường.

Vương Vũ lúc này đứng cách Andariel không xa, trước mặt là một mảnh đất trống trải rộng lớn, hoàn toàn không có chướng ngại vật để ngăn cản Kịch Độc Tân Tinh.

Vương Vũ không lo lắng chút nào, ngay khi vầng sáng kịch độc sắp dính lên người mình, hắn chống thẳng cây gậy trên mặt đất, hai tay nắm lấy đỉnh đầu gậy, cố gắng nhảy về phía trên, đầu dưới chân trên, giống như con khỉ nằm dọc trên thân gậy, mặc cho vầng sáng kịch độc nhẹ nhàng lướt qua bên dưới thân thể.

"Mẹ nó, vậy cũng làm được đó hả!" Nhìn thấy Vương Vũ trồng cây chuối ở chỗ kia, những người khác biết mình càng ngày càng không đoán ra hướng đi của Vương Vũ.

Tất cả quy tắc trong game dường như hoàn toàn không có tác dụng gì với người này, nếu nói chuyện này ra ngoài chắc chắn sẽ chẳng ai tin, không tìm vật che chắn mà vẫn có thể tránh thoát được Kịch Độc Tân Tinh? Nói chuyện vớ vẩn!

Bạn học Vương Vũ vừa đổi mới cái nhìn của nhóm cao thủ trong game, sau khi tránh thoát được Kịch Độc Tân Tinh, cũng không ngừng lại mà từ trên cao nhảy xuống, hai tay rút gậy lại, tàn nhẫn đập lên đầu Andariel.

Những người khác nhìn thấy động tác này của Vương Vũ, trong lòng cùng kêu lên lồng tiếng cho Vương Vũ: "Ăn một gậy của lão Ngưu ta đây..."

"Choang!"

-

Trên đầu Andariel có một tầng gai nhọn làm giáp bảo vệ, một gậy của Vương Vũ nện xuống, vẻn vẹn chỉ đánh rơi hơn ba trăm máu của cô ta, hơn nữa trên đầu hắn còn hiện ra một con số -.

"Hả?" Vương Vũ còn đang buồn bực, gửi dấu hỏi chấm trong kênh đội.

Vô Kỵ nói: "Hả cái đệt, đây gọi là phản sát thương, nhanh chóng dẫn cô ta về phía chúng ta!"

"Ừ!" Vương Vũ lên tiếng đáp lời, một tay cầm côn, đâm mạnh mấy nhát vào bộ ngực to lớn của Andariel.

Andariel nhất thời bị chọc giận, gào lên một tiếng nhào về phía Vương Vũ.

"Hây!"

Vương Vũ không lùi mà tiến lên, hay tay nắm chặt trường côn, vươn về phía trước, đến dưới thân Andariel, sau đó chợt quát một tiếng, đột nhiên dùng sức, mượn sức mạnh Andariel xông đến, một chiêu Tiềm Long Xuất Thủy, hất văng Andariel vào giữa hậu đường.

Bảy người kia đang ở sau cây cột trong hậu đường.

Andariel rơi xuống, gào lên một tiếng, thân thể mọi người không tự chủ được bị hút vào, đều ồn ào chửi ầm lên: "Mẹ nó, bảo ngươi dẫn đến chứ không bảo ngươi ném sang!"

Mặc dù nói như vậy, tay những người này cũng không nhàn rỗi, vừa tránh né móng vuốt xấu xí ở bốn chân Andariel, vừa nhao nhao ném ra kỹ năng tấn công mạnh nhất của mình.

Một lần tấn công này lấy gần hết lượng máu của Andariel.

Vương Vũ lúc này cũng phi thân đuổi theo, hạ xuống sau lưng Andariel, một côn lại một côn nện xuống.

Võ sư không có kỹ năng côn pháp, người học võ cũng chỉ là có thể sử dụng trường côn mà thôi, nếu dùng gậy thi triển Đá Tống Ngang hoặc Niệm Khí Ba gì đó, vậy cũng quá hài hước rồi.

Cho nên lần này Vương Vũ đều sử dụng công kích thường, mặc dù là đòn tấn công bình thường, trong tay Vương Vũ ở chế độ tự do, cũng có thể phát huy được uy lực to lớn.

Vì khi sử dụng cây gậy đánh đòn tấn công thường có độ hoàn thành cao đến %, sẽ xuất hiện một hiệu quả phá giáp, áo giáp sau lưng Andariel (vì đánh vào đầu sẽ bị phản sát thương), bị Vương Vũ mạnh mẽ đánh nứt.

Andariel kêu thảm một tiếng, một mạng nhện nữa lại từ trên trời rơi xuống, Vương Vũ lật người sang bên cạnh, từ sau lưng nhảy xuống, mạng nhện của Andariel giam giữ cô ta lại bên trong.

"Ồ? Chui đầu vào rọ rồi hả? Không phải bản thân người thi triển pháp thuật sẽ không chịu khống chế sao?"

Mọi người đang khó hiểu, chỉ nghe "xoẹt" một tiếng.

Andariel lại vừa phát ra một Kịch Độc Tân Tinh.

Vương Vũ vẫn lộn ngược trồng cây chuối thoải mái tránh thoát như trước, những người khác lại không có được bản lĩnh này của Vương Vũ, đầu của một đám người trúng độc thành màu xanh ngằn ngặt, Vô Kỵ liều mạng bổ sung máu cho họ.

Loại Kịch Độc Tân Tinh này đương nhiên dựa theo tỷ lệ mất máu, vừa nãy trúng phải, suýt nữa khiến họ bị diệt sạch cả đội.

"Đến bên này!" Thật vất vả mới ổn định được lượng máu, Vô Kỵ chỉ vào một cây trụ gần nhất nói: "Thiết Ngưu kiềm chế BOSS, Doãn Lão Nhị đánh choáng bổ sung, chúng ta ở phía sau tự do phát huy."

Lại là bổ sung vị trí tự do phát huy...

Doãn Lão Nhị sắp hỏng mất: "Ta nói này, ta mới là tanker có hiểu không hả, trợ giúp cho Xuân huynh thì cũng thôi đi, bây giờ còn trợ giúp cho Ngưu thần, ta đã thành lão Nhị muôn đời rồi... Các ngươi thật sự cần Chiến Sĩ khiên thuẫn sao? Ta đi tẩy sạch điểm giờ..."

Mọi người rối rít nói: "Lão Nhị này, sao ngươi cứ phải so bì với Thiết Ngưu thế, ngươi bị tổn thương lòng tự trọng thì có liên quan gì đến chúng ta đâu."

Có "Sự Chấp Nhất Của Võ Giả", Vương Vũ cuối cùng cũng giải quyết được vấn đề khó khi đối mặt với BOSS hình thú là tay ngắn khó đánh.

Tuy Địa Thảng Quyền rất lợi hại, nhưng mà đường đường một người đàn ông cao lớn, không có việc gì lại chui xuống dưới háng súc sinh, trong lòng Vương Vũ vẫn rất mâu thuẫn.

Lúc này Vương Vũ cầm trường côn trong tay, kẹp Andariel đã ngây ngốc vào cây cột bên cạnh, vừa ngăn đón vừa đánh lại, kéo chắc mức độ thù hận. Xem ra cho dù không có những người khác giúp đỡ, việc giết chết Andariel cũng chỉ là vấn đề thời gian.

Những người khác vẫn thi triển kỹ năng bất chấp hậu quả, đợi đến khi kỹ năng của Andariel phục hồi xong xuôi, khi cô ta định phóng ra kỹ năng, mọi người lại trốn sau cây cột là có thể bình yên không có việc gì.

%

%

%

%

...

Cuối cùng, giữa sự bao vây tấn công của mọi người, Andariel tràn đầy oán hận biến thành một thi thể, một lần nữa biến trở lại thành dáng vẻ nữ tu sĩ không mảnh vải che thân kia, nằm ngửa người trên mặt đất.

BOSS, cuối cùng cũng chỉ để cho người chơi đánh bại.

"Sờ đi, ai sờ?" Vương Vũ hỏi.

Xuân Tường và Kỳ Ngạo từ đằng sau kêu lên: "Ta ta ta ta ta!"

Dáng người Andariel vô cùng nóng bỏng, là phúc lợi mà hiếm khi hệ thống phát cho.

"Xuân huynh, sao ngươi có thể như vậy chứ? Ta còn nhỏ mà, để cho ta sờ một lần?" Đứa trẻ Ký Ngạo này luôn luôn cho rằng ông trời to nhất còn cậu ta đứng thứ hai, lúc này vậy mà chủ động mang tuổi ra tranh thủ lòng đồng cảm.

Xuân Tường ấn đầu Kỳ Ngạo, kéo ra sau lưng giữ chặt lại: "Nhóc con thô lỗ, có biết cái gì gọi là kính trên nhường dưới không hả?"

"Mẹ nó không phải ngươi kết hôn rồi sao?"

"Ngươi biết cái gì chứ, sau khi kết hôn càng phải đi tranh thủ cơ hội!" Xuân Tường không biết xấu hổ nói.

Vô Kỵ giận dữ, vung pháp trượng lên: "Đừng ầm ĩ nữa, thân là hội trưởng, cơ hội này hẳn phải dành cho ta!"

"Dựa vào cái gì?" Hai người kia tỏ vẻ phản đối.

Vô Kỵ lạnh lùng nói: "Dựa vào việc ta có thể đá các ngươi ra khỏi đội ngũ!"

Hai người nghe vậy đều im miệng, sau khi bị đá ra khỏi đội ngũ, phụ bản này coi như đánh không công, bàn về không biết xấu hổ, bọn họ vẫn thua Vô Kỵ một bậc.

Lúc này, Bao Tam vỗ vai Vô Kỵ, khinh bỉ nói: "Ngươi sờ cái rắm gì!"

"?" Vô Kỵ còn đang khó hiểu, đã nghe thấy Vương Vũ bên cạnh kêu lên: "Tường Lửa Địa Ngục, kỹ năng hiếm có, Võ sư có thể sử dụng được sao? Ồ, hỏi ngươi đó lão Lý? Lão Lý, sao ngươi không nói gì vậy?"

"Đệt!" Vô Kỵ nâng trán thở dài, đã quên mất cái tên không bao giờ ra tay dựa theo chiêu số thông thường này rồi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio