Ta Là Võ Học Gia

chương 80: boss niên thú

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thời gian còn sớm, đương nhiên Vương Vũ không trở về thành đăng xuất, mà đi đến lò rèn để lấy đồ.

Chuyến này đã đi hết mấy giờ rồi, bao tay của hắn cũng đã thăng cấp rồi, trên thực tế Vương Vũ không phải là một người ỷ lại vào vũ khí, nhưng trong game sử dụng quen vũ khí cao cấp, giờ lại dùng vũ khí hạ cấp, sự chênh lệch quá rõ ràng.

Thời gian gần đây Thành Dư Huy rất hòa bình, vậy mà không biết làm sao mà khi hai người đi tới đã thấy ít nhất bảy tám trận hỗn chiến.

“Trời ạ, đám người chơi đều điên hết rồi sao?” Vương Vũ khó hiểu hỏi.

Xuân Tường nói: “Ai biết được, có thể là do cướp quái! Dù sao loại Niên Thú này rất ít, ở trong game bởi vì một việc đánh rắm mà đánh nhau cũng không có gì lạ.”

Trở lại trong thành, Xuân Tường trực tiếp đăng xuất, Vương Vũ thì đi thẳng đến lò rèn.

Bởi vì hoạt động năm mới, người trong lò rèn cũng không nhiều như trước, chỉ có vài người ở nơi này chế tạo, trong đó cũng gồm cả cậu chàng thợ rèn buổi sáng.

Cu cậu thợ rèn kia tên là “Rèn Cái Chưa Có”, vừa nhìn cái tên cũng biết là cậu ta hướng về phát triển nghề nghiệp phụ, khi cậu ta thấy Vương Vũ trở về, vội vã bỏ việc trong tay xuống, xông đến chào Vương Vũ: “Lão đại, ngươi đã về rồi.”

Buổi sáng Vương Vũ dùng thủ đoạn dụ dỗ NPC làm cho Rèn Cái Chưa Có rất kinh ngạc, từ đó trong lòng cậu ta đã cung phụng Vương Vũ như thần tiên.

“Ừm.” Vương Vũ cười đáp lại, hắn đi đến trước mặt người lùn Simba hỏi: “Simba đại thúc, bao tay của ta thăng cấp xong chưa?”

Simba ngẩng đầu, vừa thấy Vương Vũ liền lười biếng nói: “Mười đồng vàng!”

“Còn muốn lấy tiền ư?” Vương Vũ buồn bực nói: “Không phải cho ngươi ba bình rượu rồi sao?”

“Ba bình rượu là tiền đặt cọc!” Simba nghiêm túc nói: “Tay nghề của ta tuyệt đối tạo ra vật vô cùng có giá trị!”

“Được rồi, ngươi nói bao nhiêu thì đưa bấy nhiêu.” Cũng may Vương Vũ không thiếu tiền, đếm mười đồng vàng đưa cho Simba, sau đó hắn cầm lại bao tay của mình.

Tiếng Thở Dài Của Võ Giả (Găng tay) (Hoàng Kim) (Hư hao) (Có thể thăng cấp)

Vật công: –

Ma công: –

+ Sức mạnh

+ Nhanh nhẹn

Cấp Tốc: Tốc độ công kích tăng %

Tiên Xạ: % đòn công kích tạo ra sát thương đơn với mục tiêu xung quanh, mức sát thương cao nhất tương đương với % lực công kích.

Chiến Ý: Khi mỗi lần tổn thất % lượng máu sẽ chồng lên một tầng trạng thái Chiến Ý, mỗi tầng tăng % lực công kích.

Kỹ năng đặc biệt:

Thôn Phệ: Có thể dung hợp với vũ khí bằng cấp, có thể tu bổ tự thăng cấp.

Cấp độ yêu cầu:

Nghề nghiệp yêu cầu: Võ học gia

Thuộc tính chính tăng lên gấp đôi, còn tăng thêm một kỹ năng bị động Chiến Ý, tổng thể mà nói thì Vương Vũ rất hài lòng.

“Cảm ơn ngươi, Simba đại thúc!” Vương Vũ dứt lời, lấy ra một bình rượu đưa cho người lùn Simba.

Tuy lão già này hét giá cao như ăn cướp, nhưng mà đúng như lời lão ta nói, bao tay này có giá trị rất cao, trong những NPC có trí thông minh nhân tạo mà Vương Vũ đã gặp qua, người lùn này xem như là đàng hoàng lắm rồi.

“Tên nhóc này thật không tệ, ngươi lại là người mà lão già kia công nhận, không biết có hứng thú kế thừa nghề của ta hay không?” Simba nhận rượu của Vương Vũ hỏi.

Nghe thấy Simba nói như vậy, Rèn Cái Chưa Có vẫn đứng bên cạnh hắn kích động nói: “Lão đại à, Thần Thủ Công đại nhân muốn nhận ngươi làm đồ đệ đó, mau đồng ý đi.”

“Cái này...” Vương Vũ có chút do dự.

Hắn thật sự không nghĩ tới mấy nghề nghiệp phụ gì gì đó, dù sau thứ đồ chơi này luyện rất khó khăn, Vương Vũ tự thấy mình cũng không có năng khiếu gì. Nhưng mà lúc Vương Vũ cúi đầu nhìn cây súng ngang hông, đột nhiên thay đổi chủ ý.

“Được!” Vương Vũ nói.

Chế tạo vũ khí phó thủ là súng cần nghề nghiệp phụ là thợ rèn, nếu thật sự có thể lấy được bản vẽ, tạo trang bị có thể kiếm tiền nhanh hơn cả việc đánh BOSS rớt đồ để bán lấy tiền nhiều.

"Đúng vậy, có dũng khí, lúc còn trẻ ta một lòng muốn xưng Thần Thủ Công, cho nên dốc lòng chế tạo ở Lạc Nhật, sau khi thăng cấp ta có chế tạo một chiếc búa nhưng lại đánh rơi trong hầm mỏ, ngươi có thể giúp ta đi tìm được không?" Simba hỏi.

[Hệ thống nhắc nhở: Bạn kích hoạt nhiệm vụ ẩn: Thần Thủ Công đánh rơi công cụ, nhiệm vụ cấp A. Có tiếp nhận hay không?]

"Tiếp nhận!"

[Hệ thống nhắc nhở: Ngươi kích hoạt nhiệm vụ ẩn: Thần Thủ Công đánh rơi công cụ, đến hầm mỏ Lạc Nhật lấy lại công cụ cho Simba. Búa Lôi Đình /.]

Hệ thống thật là không dùng lẽ thường để suy xét mà, Simba này ít nhiều cũng phải năm sáu chục tuổi, lúc còn trẻ lão đánh rơi công cụ, chí ít cũng đã trôi qua mấy chục năm, nhưng công cụ ở nơi đó lại không bị lấy đi.

Nhận xong nhiệm vụ, Vương Vũ cũng không vội vã đi làm, mà đăng xuất ngay tại chỗ.

Sau khi Vương Vũ đăng xuất, hắn đi tới phòng bếp, cũng rất muốn một lần tự làm cơm cho Mục Tử Tiên, sau khi nhìn quanh một hồi mới bất đắc dĩ phát hiện ra, ngoại trừ bật bếp gas thì cái gì hắn cũng không biết làm.

Đổ dầu trước hay là cho đồ ăn vào trước đây? À, trước tiên cần phải cắt thức ăn trước, mà trước khi cắt hẳn nên rửa sạch mới đúng...

Vương Vũ một tay nắm chặt trái cà, một tay siết trái dưa chuột, rơi vào thế khó xử.

Ngay lúc Vương Vũ không biết nên làm sao, Mục Tử Tiên đi đến phòng bếp, thấy Vương Vũ đang đứng ngẩn người ở đó, cô không khỏi nói: "Ông xã à, anh đói bụng sao, đều tại em hết, chơi game cái là quên mất nấu cơm."

"Không có, không có, anh muốn một lần tự nấu cơm cho em ăn thôi..." Vương Vũ nói.

Mục Tử Tiên nghe vậy vội vã đi đến trước bếp gas, sau khi kiểm tra một lần hơi gas xong cô như trút được gánh nặng nói: "Sau này không cho phép anh bước vào phòng bếp nghe không!"

Vương Vũ: "..." Xem ra mình không có năng khiếu làm đàn ông tốt gì gì đó mà.

"Sao em lại đăng xuất rồi?" Vương Vũ hỏi.

Mục Tử Tiên cười nói: "Em thấy anh thoát game nên em cũng nghỉ luôn..."

"Ách." Vương Vũ hơi ngẩn ra, xoa đầu Mục Tử Tiên nói: “Bà xã ngốc... Chơi một mình cũng được mà, cần gì phải như vậy.”

Ăn cơm xong, Vương Vũ login lần nữa, trận hỗn chiến lại từ ngoài thành Chiến Hỏa đánh vào bên trong thành, giữa trung tâm phố lớn đều là những người chơi đánh giết nhau.

Thấy cảnh tượng như vậy, Vương Vũ than thở không dứt, những người này thật đúng là rãnh rỗi không có chuyện gì làm, sắp sang năm mới không thể bỏ qua mọi chuyện hay sao, cần gì phải đánh nhau như vậy?

Vương Vũ định đến hầm mỏ Lạc Nhật làm nhiệm vụ, tin nhắn chợt lóe lên.

Vô Kị: “Cuối cùng ngươi cũng online rồi, mau tới lãnh địa công hội, có Niên Thú BOSS!”

“Đến liền!”

Vương Vũ đáp lại, ngựa không ngừng vó trở về lãnh địa công hội.

Đi đến lãnh địa tại khe núi Lạc Nhật, Vương Vũ thấy mọi người đang chống lại Niên Thú BOSS.

Niên Thú Chiều Tà (Cấp ) (BOSS) (Đặc biệt)

HP: .

MP: .

Kỹ năng: Thú Vương Hống, Tịch Chi Va Chạm, Tịch Chi Thủ Hộ.

Con Niên Thú BOSS này trông to con hơn Niên Thú con và Niên Thú trưởng thành, hầu như không lớn hơn hình dáng của Nữ Vương Địa Ngục Andariel bao nhiêu.

Xuân Tường chỉ huy tiểu quỷ bao vây, sau đó vung pháp trượng lên, trên người tất cả tiểu quỷ tỏa ra một luồng ánh sáng xanh.

Đây là Tăng Cường Thể Chất, có thể tăng điểm sinh lực cho nhóm tiểu quỷ, tương đương một kỹ năng rất thực dụng.

Doãn Lão Nhị cũng nâng Khiên Thủ Hộ lên, sau khi trào phúng qua đi, dùng kỹ năng Thuẫn Kích đỡ đòn.

Kỹ năng Thuẫn Kích là kỹ năng vừa tấn công vừa phòng thủ, còn có thể làm đối thủ bị choáng, và phòng ngự khi bị đối thủ tấn công.

Công kích vật lý của Niên Thú BOSS này khá cao, hai người Xuân Tường cùng với Doãn Lão Nhị thay nhau ra trận, khó khăn lắm mới phòng thủ được.

Hai người sau lưng Vô Kị đã đổ mồ hôi lạnh, thanh nội lực của Lý Tuyết ngày càng cạn kiệt, đang ở đó cắn thuốc bổ sung.

“Không trụ được sao?” Vương Vũ thấy vậy vội vã gia nhập đoàn người đang chiến đấu.

Minh Đô đứng hàng sau phóng sét nói: “Trụ thì vẫn trụ nổi, chỉ là phòng thủ của BOSS này quá cao, đau cả mề, ông đây quăng một tia sét xuống mà nó mới rớt được vài chục máu.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio