Ta Là Võ Học Gia

chương 91: tìm đến tận cửa

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Ông đây đã tạo ra trang bị!"

Nhận xong tất cả phần thưởng, Vương Vũ cực kỳ kiêu ngạo rống lên một tràng trong kênh đội, cũng tag tất cả mọi người

"Mẹ nó, tạo ra trang bị mà thôi, xem ngươi đắc ý kìa, ông Lý ta còn biết chế tạo Quyển Trục Ma Pháp (phụ ma) nữa cơ!" Minh Đô khinh bỉ nói.

Những người khác cũng đều nhao nhao bày tỏ cảm xúc khinh bỉ của mình, nghề nghiệp thợ rèn khi còn cấp một thì đã có thể học được rồi, cần phải vui vẻ đến mức này sao?

Vương Vũ cùng một lúc gửi hình ảnh kỹ năng nghề nghiệp phụ cho kênh công hội, mọi người lập tức không nói gì.

"Công Trình Học sơ cấp, trong Trọng Sinh có thứ này sao?" Thuật Tinh Luyện thì còn có thể hiểu được, vẫn nằm trong phạm vi kỹ thuật của thợ rèn, nhưng mà cái Công Trình Học sơ cấp này, cho dù là Danh Kiếm Đạo Tuyết có kiến thức rộng rãi cũng không nhịn được đặt ra câu hỏi.

Vương Vũ đắc ý nói: "Có biết nghề nghiệp ẩn không?"

"Cái này ta biết, nhưng mà Công Trình Học sơ cấp không tính là nghề nghiệp thợ rèn... Trên trang chủ game vẫn viết rất rõ thiết lập này." Danh Kiếm Đạo Tuyết rối rắm nói.

Một cái làm nghiên cứu khoa học kỹ thuật và một cái làm nghề rèn sắt, thấy thế nào cũng vẫn có khoảng cách.

"Trên trang chủ có ghi nghề nghiệp phụ ẩn sao?"

Vô Kỵ nói: "Cái này thì thật sự không có, có điều vì game này là kỹ thuật mới nhất được nghiên cứu phát triển ra, cho nên thiết lập cũng khá đơn giản, những đồ vật đại khái cũng đều rập khuôn theo những game online khác, ví dụ như loại đồ vật như Công Trình Học này, cũng là thứ đồ bên ngoài những nghề nghiệp phụ kia, cho dù nghề nghiệp phụ ẩn, cũng không có lý do gì học được thứ này."

Bao Tam cũng nói: "Vô Kỵ nói không sai, giống như bảy nghề nghiệp chiến đấu trong game, nếu là nghề nghiệp phụ ẩn mà nói, cũng nên phát triển từ trong bảy nghề nghiệp này mà ra, tuyệt đối không thể có chuyện bỗng dưng xuất hiện một nghề nghiệp."

"Thật sao?" Vương Vũ trầm ngâm một chút nói: "Chẳng lẽ là nhặt được bảo bối sao?"

Doãn Lão Nhị giội nước lạnh nói: "Trong game này có chỗ nào dùng đến linh kiện không?"

Vương Vũ: "..."

Lúc này, Xuân Tường cũng nói: "Phía game thiết lập càng đơn giản, độ tự do lại càng cao, có thứ đồ vật này cũng không có gì kỳ lạ, đương nhiên, Thiết Ngưu ngươi cũng đừng tự ti, nói không chừng lúc nào đó sẽ phát huy được tác dụng thì sao, đúng rồi, Thiết Ngưu, ngươi ở đâu?"

"Trong thành!"

"Đến luyện cấp!"

"Được! Chờ ta."

Đóng kênh chat, Vương Vũ vội vàng đến nơi đóng quân của đám Tay Súng.

Lúc này Xuân Tường đang một mình chạy qua chạy lại đánh quái.

Cùng đánh quái với Xuân Tường, Vương Vũ vẫn khá hài lòng, hai người hợp lực quét một lớp Tay Súng xuống là có thể dọn sạch nơi khu vực của đám quái, so với việc quét một mình thì năng suất cao hơn rất nhiều.

Thế mà đánh đến buổi trưa, kinh nghiệm cũng đủ, nhưng vẫn không nhặt được vũ khí phụ nào... Điều này khiến hai người vô cùng phiền muộn.

Trong lúc này hai người còn đang quét một tiểu đầu mục cấp Thanh Đồng, tầm bắn gần như xa gấp đôi so với Tay Súng bình thường, đánh cho Xuân Tường chạy trối chết, Vương Vũ tiện tay, chạy sang bắt hắn ta giao nộp súng... Sau đó Tiểu Đầu Mục sau khi chết đến cái rắm cũng không rơi ra, điều này khiến hai người cuối cùng cũng ngừng ý tưởng đó, xem ra hai người cày súng, tỷ lệ rơi thật sự quá thấp.

Ngay khi hai người đang do dự xem có nên chuyển sang nơi khác hay không, Danh Kiếm Đạo Tuyết gửi tin nhắn đến, nói là trên diễn đàn có người công bố địa điểm xuất hiện của Niên Thú.

"Thật hay giả?" Nhận được tin nhắn của Danh Kiếm Đạo Tuyết, Vương Vũ có phần không thể tin được, thật sự có người ngu ngốc nói ra vị trí của Niên Thú cho người khác biết sao?

"Đương nhiên là thật!" Xuân Tường nói: "BOSS Niên Thú quá mạnh mẽ, người chơi tự do bình thường vốn dĩ không giết được, hai công hội lớn là Liên Minh Huyết Sắc và Trường Ca Vô Đối đều đang liều mạng đánh nhau, không có thời gian để tâm đến những chuyện này, cho nên họ sẽ gửi vị trí lên diễn đàn, hy vọng triệu tập những người khác cùng đánh."

"Như vậy cũng đúng..." Vương Vũ thường thấy những người chơi vì một BOSS mà một mất một còn, vẫn còn có chút không thể hiểu được vì sao những người này có thể chủ động chia sẻ BOSS với người khác như vậy.

"Game online mà, vốn cũng không phải trò chơi của một người." Xuân Tường nói.

Mọi người của Toàn Chân Giáo tổ đội đi đến chỗ Niên Thú sinh mới, nơi đó đã chật kín người.

Giống hệt con Niên Thú ngày hôm qua, Niên Thú này cũng là mềm không được cứng không xong, đánh cho đám người chơi không ngừng kêu khổ, một hàng tám người Toàn Chân Giáo lại trốn sang bên cạnh xem cuộc chiến.

Cuối cùng, đám người chơi đấy ý thức được mình không gặm nổi BOSS này, thay vì lãng phí thời gian ở đây, còn không bằng đi tìm con Niên Thú non mà chà đạp, vì vậy đều nhao nhao rời đi.

Đợi những người khác rời đi xong, người của Toàn Chân Giáo mới nở cười xấu xa bao vây con Niên Thú lại.

Địa hình của Niên Thú xuất hiện lần này là rừng cây, không có chỗ để kẹp BOSS hay ho gì, có điều lần này người của Toàn Chân Giáo chuẩn bị khá đầy đủ, đạn dược vô cùng sung túc, trải qua một trận gian nan, có sợ hãi nhưng không nguy hiểm cũng nổ chết tươi Niên Thú.

Niên Thú vẫn là Niên Thú kia, vì đã từng bị làm thịt một lần, ngoại trừ điểm tích lũy không thay đổi ra, đồ rơi ra lần này cũng không quá xuất sắc, đều là một số trang bị Bạch Ngân bình thường, mọi người lấy theo nhu cầu, không dùng được thì đem bán lấy tiền.

Sau khi giết xong Niên Thú, mọi người quay về quán rượu nghỉ ngơi, Vương Vũ chào những người kia một câu rồi đăng xuất đi ăn cơm.

Vương Vũ chân trước vừa đi, đột nhiên một người đi vào quán rượu, lập tức đi thẳng về phía bảy người Toàn Chân Giáo.

Nhìn thấy người kia đi tới, những người khác của Toàn Chân Giáo cũng không để ý, chỉ hô lên chào hỏi: "Không phải ngươi đăng xuất rồi sao? Chẳng lẽ vợ ngươi không nấu cơm cho ngươi à?"

Người nọ bị mấy người Toàn Chân Giáo làm cho sững sờ, lập tức cười cười nói: "Các ngươi cũng là người của Toàn Chân Giáo?"

Mọi người cười mắng: "Ngươi giả bộ mất trí nhớ gì chứ? Mau mau ngồi xuống đi!"

"Ha ha!" Người kia cười cười, vươn tay nắm đầu Ký Ngạo bên cạnh, đập mạnh xuống đất một nhát, sau đó một chân đạp lên, giẫm Ký Ngạo thành vệt sáng trắng.

"Mẹ kiếp! Thiết Ngưu, ngươi điên rồi!" Thấy tình huống như vậy, tất cả mọi người sợ hãi đứng dậy.

"Không! Người này không phải Thiết Ngưu!" Lúc này Xuân Tường là người đầu tiên phát hiện ra điều không ổn.

"Không phải? Làm sao có thể?"

"Trang bị hoàn toàn khác nhau!" Xuân Tường nói.

Mọi người tập trung nhìn lại, quả thật, người này cũng là Võ sư, trang bị đương nhiên không tệ, nhưng mà giả dạng thành dáng vẻ bảnh bao của Vương Vũ thì vẫn còn kém một chút, ít nhất, trên người Vương Vũ tuyệt đối không có trang bị Thanh Đồng.

Cẩn thận nhìn lại sẽ thấy, người này tuy giống Vương Vũ đến bảy tám phần, nhưng ánh mắt mơ hồ không tập trung, dáng người hơi mập, khí chất thiếu vài phần kiên định chín chắn, thêm mấy phần gian xảo bỉ ổi.

Lúc này Ký Ngạo ở khu hồi sinh cũng gửi một tin nhắn đến: Người kia tên là Yêu Nghiệt Hoành Hành, không phải chú Ngưu!

"Hỏi các ngươi đến đâu rồi nhỉ, rốt cuộc có phải người của Toàn Chân Giáo hay không?" Yêu Nghiệt Hoành Hành không nhịn được đặt một chân lên bàn, kéo băng ghế đến gần ngồi ở chỗ Vương Vũ vừa ngồi, thái độ hung hăng càn quấy.

"Giết chết hắn ta!"

Thấy người này không phải Vương Vũ, Vô Kỵ ngay lập tức hạ một mệnh lệnh trong kênh công hội.

Đám người Toàn Chân Giáo cũng là một trong những số ít kẻ lợi hại, từ trước đến này luôn lấy việc bắt nạt người khác là nguồn gốc của niềm vui, khi nào lại phải chịu loại thiệt thòi này, mệnh lệnh của Vô Kỵ vừa dứt, hai người Bao Tam và Doãn Lão Nhị đã xông đến, Danh Kiếm Đạo Tuyết lặng lẽ ẩn náu thân hình.

Xuân Tường thi triển Bẻ Cong, bốn tên tiểu quỷ cùng che chắn phía trước người, Lạc Lôi của Minh Đô cũng đánh lên đầu Yêu Nghiệt Hoành Hành.

Yêu Nghiệt Hoành Hành hơi nghiêng người, né tránh được Lạc Lôi của Minh Đô, cùng lúc đó chân hắn ta đạp lên bàn rượu, thân thể dời về phía sau, tránh được Bẻ Cong của Xuân Tường.

Bàn rượu bay đến trước mặt bị Thuẫn Kích của Doãn Lão Nhị đánh nát, Bao Tam mở Va Chạm, giơ kiếm chém lên người Yêu Nghiệt Hoành Hành.

Yêu Nghiệt Hoành Hành không hoang mang chút nào, thân thể nghiêng sang một bên, tay phải đột nhiên vươn ra, điểm dưới nách Bao Tam, tay Bao Tam tê rần, trường kiếm rơi xuống đất... Mà từ đầu đến cuối, mông của Yêu Nghiệt Hoành Hành vẫn không hề rời khỏi chỗ ngồi.

Đám người quá sợ hãi, thốt lên: "Tổ sư! Tên này cũng biết võ công!"

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio