Chương 656 “Thanh Đình, cậu giấu cô ấy cũng lâu quá đó.” Trương Thanh Đình lái xe, trong mắt mang theo chút nhạt nhẽo vô vị: “Tớ không hiểu cậu nói cái gì cả.” Trần Lục bật cười: “Thôi đi, cậu đang ở chỗ của tớ rồi mà, đừng có giả bộ nữa.” Người hơi nghiêng qua, anh ta đem sự nhạy cảm đặc thù của luật sư phát huy, anh ta nói: “Tháng sau chính là hôn lễ của cậu, tớ cảnh cáo cậu, cậu đừng có đùa quá mức, Dương Mạn Tinh cũng không phải là một người phụ nữ bình thường.” Gương mặt ưu nhã của Trương Thanh Đình xuất hiện tia không kiên nhẫn: “Chuyện này thì mắc mớ gì đến cô ấy?” Không cần phải giải thích nhiều làm gì, nhìn thái độ của anh ta đối với hai người phụ nữ khác nhau như vậy cũng đã đủ nói lên vấn đề. Trần Lục nói đúng trọng tâm: “Nếu như trong lòng của cậu thật sự có cô gái họ Phạm này, vậy thì cậu cũng đừng có dính dáng đến cô ấy nữa, cô ấy cũng không phải là đối thủ của Dương Mạn Tinh nhà các cậu.” Xe đột nhiên phanh gấp lại. Trần Lục bị hù dọa: “Nè, cậu có thể mở miệng nói một tiếng không hả.” Mắt của Trương Thanh Đình vẫn nhìn chăm chú về phía trước, đột nhiên mở miệng: “Chắc là cậu có người quen ở cục cảnh sát nhỉ.” Đây là câu nói khẳng định. Người làm luật sư giống như bọn họ cũng quen biết với khá nhiều người, huống chi còn là những nơi thường liên lạc với nhau. Trần Lục nhìn anh ta chậm rãi gật đầu. Vy Hiên đã liên tục uống hai ly cà phê đắng, nhìn chằm chằm sắc trời ở bên ngoài từ xanh đen đến trắng, nhưng Tập Lăng Vũ vẫn chưa về nhà. Cô đã gọi cho anh ta mấy cuộc điện thoại, nhưng cũng không có ai nhận, hai tay ôm sát vào người đi vài vòng ở trong phòng. Cô ấy đột nhiên nghĩ đến một chuyện, sao lúc cô đang gặp chuyện mà Tập Lăng Vũ lại có thể tìm cô được? Vy Hiên nhìn chiếc điện thoại màu trắng ở trên bàn một chút, lập tức cầm lên gọi điện thoại cho Trương Bảo Ngọc. “A lô.” Giọng nói của Trương Bảo Ngọc mơ mơ màng màng. Cũng không kịp chào hỏi, cô ấy vội vàng nói: “Bảo Ngọc, giữa hai cái điện thoại có thể định vị lẫn nhau hay không?” Bảo Ngọc ở đầu dây bên kia ngáp một cái: “Có thể chứ… lúc trước Dương Mạn Tinh đã từng âm thầm cài định vị trong điện thoại của anh họ mình.. sau khi anh họ mình biết được trực tiếp đày chị ta vào lãnh cung, hơn mấy tháng cũng không để ý đến chị ta.” Vy Hiên tranh thủ thời gian hỏi lại: “Làm sao tìm được?” “Mình nói này Phạm Vy Hiên, cậu đây là đang muốn đi bắt gian hay cái gì? Có muốn chị đây kêu thêm chị em đi cùng với cậu hay không?” “Bảo Ngọc, mình cũng đã gấp như vậy rồi, cậu mau nói cho mình biết đi.” “Được rồi được rồi.” Trương Bảo Ngọc không có cách nào với Vy Hiên, luôn luôn đáp ứng tất cả những yêu cầu của bạn mình, chỉ cần lúc nào cô ấy cần thì cô sẽ giúp hết sức mình.