Chương 709 Tập Chính Hãn vội nói: “Mẹ, kiểm tra một chút cho tốt, không sao thì cả nhà chúng ta cũng có thể yên tâm mà.” “Tôi nói không cần! Muốn kiểm tra anh kiểm tra!” “Mẹ ——” Tập Lăng Vũ ngẩng đầu: “Bà, nếu không muốn làm con lo lắng, bà ngoan ngoãn nghe lời bác sĩ đi. Hơn nữa, lại cũng không tốn bao nhiêu thời gian, rất nhanh.” Bà cụ Tập vừa nghe, khuôn mặt vốn còn căng chặt, lập tức thả lỏng: “Haha, được, vậy thì nghe cháu bà.” Tập Chính Hãn đứng dậy đỡ, thấy vợ không nhúc nhích, lại trừng mắt bà ta: “Còn không mau đi tới đỡ mẹ!” Bà cụ Tập cười lạnh, vừa đứng dậy vừa nói: “Loại phụ nữ này thật sự không biết gả tới làm gì!” Trình Tương không tình nguyên đứng dậy, trong lòng tủi thân, đè xuống tức giận, nhưng ánh mắt vẫn luôn liếc nhìn chỗ Tập Lăng Vũ. Mấy người lên lầu, phòng ăn đột nhiên yên tĩnh. Bàn tay cầm nĩa của Tập Lăng Vũ, khớp ngón tay nổi lên, anh từ từ cầm tờ báo đó lên, nhìn cũng không nhìn nhiều một cái, vo thành một cục… Xin nghỉ gần nửa tháng, Vy Hiên vừa đến công ty bèn nhìn thấy đàn chị tụ tập xem báo, thấy cô đi vào, tất thảy bọn họ vừa ngạc nhiên vừa vui vẻ vây quanh cô. “Vy Hiên! Em lên báo rồi này!” “Vy Hiên, cậu ấy là bạn trai em hả? Ôi chao, hôn nhau mà cũng bị chụp lại nữa, làm người ta ngại ghê!” Bên cạnh của người cười nHiên cô ta: “Kìa chị Trương, cả bó tuối rồi còn ngại gì nữa?” Nụ cười trên gương mặt Vy Hiên hơi cứng đờ, cô biết ngay mà, lựa chọn đi làm vào ngày hôm nay, chắc chắn sẽ gặp kết quả như thế này. “Anh ấy là…” Cô không biết phải giải thích thân phận của Liên Cẩn Hành như thế nào, nhưng nghĩ đến việc lợi dụng anh ta có thể thay Vũ rũ sạch quan hệ, cô bèn dứt khoát gật đầu: “Anh ấy là bạn trai của em.” “Ồ! Thật thế hả?” “Thật đấy ạ.” Chị Trương khi nãy kích động hỏi dồn: “Vy Hiên! Cậu ấy là bạn trai của em thật sao? Ý em là, Liên Cẩn Hành là bạn trai của em hả?” Vy Hiên vừa định gật đầu, nhưng lờ mờ cảm thấy có gì đó kỳ lạ. Bây giờ phóng viên giỏi đến mức này à? Điều tra ra tên của Liên Cẩn Hành nhanh đến như vậy hay sao? Hơn nữa, chẳng qua chỉ là bạn trai mà thôi, dường như vẻ mặt của chị ấy có vẻ kinh ngạc quá mức. Cánh cửa phòng làm việc bị đẩy ra, tổng biên tập đứng ở ngưỡng cửa vẫy tay gọi Phạm Vy Hiên: “Vy Hiên à! Cô qua đây với tôi!” “Dạ.” Vy Hiên thở phào một hơi, vừa khéo có thể tìm cớ thoát thân. Cô vừa mới đi, mọi người lập tức ồn ào bàn tán phía sau lưng. “Đến bây giờ tôi vẫn cảm thấy hết sức khó tin, không ngờ Liên Cẩn Hành lại là bạn trai của Vy Hiên!” Chị Trương tỏ vẻ khâm phục. “Phải đấy, bình thường thấy Vy Hiên là một cô gái rất đỗi khiêm tốn, tôi còn muốn giới thiệu bạn trai cho cô ấy! May mà không tự tiện quyết định, chứ bằng không lại trở thành trò cười cho mọi người mất!”