VietWriter: Tàn độc lương duyên
Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp
Thể loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế
Vào nhóm kín để đọc nhiều hơn: Link vào nhóm
Truyện được edit bởi nhóm VietWriter. Nếu bạn đang đọc bản dịch này tại một trang nào đó khác thì đó là bản copy chưa được sự đồng ý của chúng mình.
Chương : Thanh niên bây giờ sao lại không có ý thức gì cả?
“Hạ Vũ Hào!” Hướng Thu Vân hất tay anh ra, hai mắt đỏ hoe, “Anh đã hủy hoại nửa cuộc đời tôi, anh có phải muốn hủy hoại nốt nửa cuộc đời còn lại của tôi không? Tôi có thù oán gì với anh mà anh phải đối xử với tôi như vậy? Hả ?! "
VietWriter
Cánh cửa của các phòng bên cạnh lại mở ra, một vài người thò đầu ra. Sau khi nhìn rõ tình hình, họ phàn nàn--
"Tại sao lại là cô? Đây là bệnh viện. Cô có thể nói nhỏ chút được không?"
"Thanh niên bây giờ sao lại không có ý thức gì cả?"
"Sau khi xuất viện rồi nói, hay là đi vào phòng nói được không? Thật sự là không có ý thức!"
Bà lão nói Hướng Thu Vân và Lâm Quỳnh Chi cũng mở cửa bước ra ngoài, chỉ thấy Hạ Vũ Hào đứng quay lưng về phía mình, bà ta nhíu mày thở dài, sau đó đẩy cửa đi vào.
Chuyện này quả thực là lỗi của bọn họ, Lâm Quỳnh Chi cười nhanh chóng xin lỗi người nhà bệnh nhân, sau đó nắm lấy cổ tay Hướng Thu Vân nói: "Nếu có chuyện, chúng ta vào phòng nói."
Hướng Thu Vân đẩy Lâm Quỳnh Chi sang một bên, không nhúc nhích mà nhìn chằm chằm Hạ Vũ Hào bằng hai mắt đỏ hoe, sau đó đè thấp tiếng nói hỏi: "Tại sao phải làm như vậy với tôi?"
“Bởi vì tôi yêu em.” Hạ Vũ Hào thản nhiên nói, nhưng từng tế bào trong cơ thể đều căng cứng, ánh mắt thu lại từng động tác nhỏ của Hướng Thu Vân.( hay lắm, thế thì anh xác định bị ngược dài dài rồi)
Hướng Thu Vân trở nên cứng đờ, phải một lúc lâu sau, cô mới hoàn hồn lại.
Cô đã mơ tưởng đến việc Hạ Vũ Hào sẽ tỏ tình với mình không biết bao nhiêu lần, nhưng chưa bao giờ đoán được sẽ là trong tình huống này, thật bất ngờ.
“Anh nói anh yêu tôi?” Hướng Thu Vân cười đến mức chảy cả nước mắt, “Hạ Vũ Hào, anh mới ném tôi trn trung ra ngoài, bây giờ anh lại nói yêu tôi.”
Nước mắt chảy vào miệng, một mảnh mặn chát, "Cách yêu của anh thật khiến người ta hoảng sợ!!"
Lâm Quỳnh Chi không ngờ đây là đáp án, cô kinh ngạc, thật lâu không có ngậm miệng lại a.
“Tôi xin lỗi.” Hạ Vũ Hào chưa bao giờ nói xin lỗi với ai, nhưng hôm nay tự mình nói với Hướng Thu Vân nhiều lần, mỗi lần nói ra, cảm giác ngột ngạt trong lòng lại tăng lên một chút.
Đôi mắt của anh tối sầm lại một chút, yết hầu khẽ đảo một chút, "Loại chuyện này sẽ không bao giờ xảy ra nữa."
Nước mắt trên mặt Hướng Thu Vân đâm vào khóe mắt, anh đưa tay ra lau nước mắt trên mặt cô.
Đánh giá sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc truyện Tàn độc lương duyên được cập nhật nhanh nhất trên VietWriter
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!