Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
VietWriter: Tàn độc lương duyên
Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp
Thẻ loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế
VietWriter
Cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng bộ truyện do nhóm лhayhȯ edit. Hiện tại, mình vừa nhận chương từ các bạn ctv gửi về. Số chương hiện đã hơn chương so với ở web. Chúng mình xin đăng trước trong nhóm kín để các bạn có đóng góp xem trước. Để đọc nhanh hơn bạn có thể ủng hộ nhóm dịch và vào group đọc nhé.
Vào nhóm kín để đọc nhiều hơn: Link vào nhóm
Chương : Bởi vì anh thích tôi mới cố ý nói như vậy
Hướng Thu Vân liếc nhìn bình trà bốc khói trước mặt, lãnh đạm nói: "Tôi không thích uống trà."
“Anh nhớ trước đây em thích nó.” Hạ Vũ Hào cầm trà lên, nhấp một ngụm, trà ngon, nhưng có vị đắng.
Hướng Thu Vân cụp mắt xuống, châm chọc nói: "Bởi vì anh thích, tôi mới cố ý nói vậy."
Chỉ là uống nó quá lâu, bây giờ đã trở thành sở thích.
Hạ Vũ Hào dùng ánh mắt u ám liếc nhìn cô, ngón tay nhẹ nhàng giật giật từng cái khớp xương rõ ràng trên bàn, trong lòng anh như có một ngọn lửa nhỏ đang thiêu đốt.
“Căn biệt thự này được trang trí theo phương án trang trí mà em đưa ra trước đó.” Hạ Vũ Hào uống một hơi cạn sạch tách trà, có thể là do trà quá nóng, ngọn lửa vẫn chưa dập tắt mà càng bùng cháy mạnh mẽ.
Hướng Thu Vân thản nhiên liếc nhìn, ồ, "Tôi đã quên lâu rồi, không nhận ra đấy."
Cô vừa bước vào đã có thể nhìn thấy, nhưng vậy thì sao? Tâm ý muốn sắp đặt phòng tân hôn với Hạ Vũ Hào đã chết từ lâu rồi.
Hạ Vũ Hào hai mắt lim dim, ngón tay gõ nhịp nhanh hơn, sau đó rót một tách trà, cầm lên nhấp một ngụm.
Hướng Thu Vân không nhìn anh nữa mà nhìn xuống mặt bàn, vô tình đưa tay quẹt qua khóe mắt, trên tay anh có vài vết đỏ, hình như bị dầu làm bỏng.
Nếu là người của hai năm trước, có lẽ lúc này cô đã đi lấy hộp thuốc rồi, nhưng bây giờ, cô chỉ tiếc vết thương quá nhỏ, nếu một chậu dầu đổ lên người anh ta thì có thể cảm giác đau đớn giống như cô bị anh đánh năm xưa, đau gãy chân cũng giống như vậy.( haha dao của anh Hướng nông nổi cũng đâu có nhẹ)
"Hạ tổng, anh nấu canh cá rồi. Tôi bưng lên hay là anh tự mang lên..." Một người đàn ông mặc đồ đầu bếp bước ra, lúc này nhìn thấy Hướng Thu Vân, còn có chuyện muốn nói liền nuốt xuống. , "xin chào, Hướng tiểu thư."
Hướng Thu Vân nhíu mày, "Xin chào, tôi ... tôi có gặp qua anh trước đây không?"
Đoạn này có ảnh nha cả nhà
Đánh giá sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc truyện Tàn độc lương duyên được cập nhật nhanh nhất trên VietWriter
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!