VietWriter: Tàn độc lương duyên
Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp
Thẻ loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế
VietWriter
Cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng bộ truyện do nhóm лhayhȯ edit. Hiện tại, mình vừa nhận chương từ các bạn ctv gửi về. Số chương hiện đã hơn chương so với ở web. Chúng mình xin đăng trước trong nhóm kín để các bạn có đóng góp xem trước. Để đọc nhanh hơn bạn có thể ủng hộ nhóm dịch và vào group đọc nhé.
Vào nhóm kín để đọc nhiều hơn: Link vào nhóm
Chương : Tôi chỉ xem một chút, cám ơn
Hướng Quân tính tình hung bạo, nghe vậy liền cầm nạng chỉ thẳng vào Hạ Vũ Hào, "Họ Hạ, lúc trước hiểu lầm nên ngươi tra tấn Thu Vân, hiện tại không có hiểu lầm, ngươi còn không chịu bỏ qua cho con bé! Trái tim của người là làm bằng thịt sao ?! "
“Các người muốn gặp cô ấy, có thể đến Trúc Hiền Trang tìm cô ấy, hoặc rủ cô ấy đi chơi. Nhưng để cô ấy sống cùng mình là không thể.” Hạ Vũ Hào liếc mắt nhìn thời gian, phân phó lễ tân chiêu đãi thật tốt cho hai vợ chồng, sau đó đi qua cầm cặp đi lên lầu.
Hướng Quân không chịu từ bỏ như vậy, còn muốn lên lầu tìm Hạ Vũ Hào, em gái anh đang không dễ chịu, tên khốn kiếp này cũng đừng nghĩ sống tốt!
Nhưng Lâm Quỳnh Chi ngăn lại, "Hạ tổng nói đúng, chính là anh không có đầu óc!"
Hạ Vũ Hào cho rằng Hướng Quân không có đầu óc, có thể mắng hắn, nhưng là vợ hắn cũng mắng, này, mắng thì mắng!
“Anh bây giờ cùng Hạ tổng tranh cãi, sẽ chỉ khiến Hạ tổng không hài lòng với Thu Vân.” Lâm Quỳnh Chi thở dài, vẻ mặt ảm đạm nói: “Để xem một chút, nếu không có tác dụng… Chúng ta liền đưa Thu Vân đi xa. "
Chỉ là đưa Thu Vân đi, Hạ tổng nhất định sẽ không bỏ qua cho bọn họ.
Hướng Thu Vân không trực tiếp quay lại chỗ Trúc Hiền Trang mà nhờ tài xế đưa đi chợ việc làm, cô không thể ở bên Hạ Vũ Hào suốt, sau khi rời khỏi anh, cô phải tìm một công việc để nuôi sống bản thân.
Sau khi đi đến chợ việc làm, cô trả tiền và xuống xe.
Chợ việc làm đang lộn xộn, có thể thấy các nhà tuyển dụng đang nói chuyện với các ứng viên ở khắp nơi, Hướng Thu Vân vừa bước vào đã có người mỉm cười hỏi cô: "Cô gái tìm công việc gì vậy?"
“Tôi chỉ xem một chút, cám ơn.” Hướng Thu Vân nói.
Cô đi một vòng thì thấy có khá nhiều người tuyển lập trình viên, thiết kế, kế toán nhưng cô chưa học gì về lĩnh vực này.
Hướng Thu Vân xoay người lại, phát hiện một tổ chức giáo dục tuyển dụng Vũ lão sư cổ điển, cô dừng lại, nhìn áp phích tuyển dụng, chân không thể động đậy. (Vũ lão sư cổ điển là giáo viên dạy múa cổ điển)
“Em có muốn xin việc không?” Người tuyển dụng cười: “Ở đây chúng tôi trả lương cao. Thời gian thực tập là ba tháng, lương tháng là ba nghìn năm. Sau khi làm chính thức, lương cơ bản là sáu nghìn, bảo hiểm xã hội và bao ăn ở. Nếu làm tốt thì có thưởng thả nổi từ . đến . ”.
Hướng Thu Vân gượng gạo nhìn sang chỗ khác, "Tôi chỉ tùy tiện nhìn, cám ơn."
“Tôi thấy cô còn trẻ, có phải là ngại không?” Người tuyển dụng đồng cảm nói: “Đừng căng thẳng, cứ coi như một buổi tập khiêu vũ bình thường, tùy tiện nhảy một đoạn cho chúng tôi xem”.
"Nếu như cô cảm thấy có quá nhiều người ở đây và cô cảm thấy xấu hổ, không muốn nhảy, cô có thể để lại sơ yếu lý lịch cho chúng tôi, chúng tôi sẽ thông báo cho cô để đến phỏng vấn. Cô không mang theo sơ yếu lý lịch cũng không sao, có thể để lại cho chúng tôi một thông tin liên hệ. "
Người tuyển dụng rất nhiệt tình, Vũ lão sư cổ điển của trường học bọn họ đột nhiên từ chức, hiện tại trường học đang nóng lòng muốn thuê người.
Tuy nhiên, một số ít người được phỏng vấn trước đây không phù hợp, và hiệu trưởng đã ra lệnh cho bộ phận nhân sự của họ tìm người lấp đầy khoảng trống trong vòng một tuần.
“Thật sự không có ích lợi gì, cám ơn, tôi xem một chút.” Hướng Thu Vân vô thức giấu chân phải về phía sau, cố hết sức kéo môi hắn, sau đó không cho người tuyển dụng có cơ hội nói chuyện, cô có một chút xấu hổ và đi về hướng ngược lại.
Sau lưng, một giọng nói hơi ngạc nhiên từ người tuyển dụng từ xa vọng đến--
"Thì ra cô ấy là người tàn tật..."
Thanh âm không lớn, thậm chí có chút nhỏ, nhưng đối với Hướng Thu Vân mà nói, giống như sấm nổ bên tai, trên mặt nhất thời không còn chút máu, cô nắm chặt tay, vội vàng cúi đầu đi về phía trước. nhưng cô không cẩn thận va vào người khác.
"Xin lỗi ..." Hướng Thu Vân đang bận xin lỗi, nhưng khi nhìn thấy người bị đâm trúng, lời này rốt cuộc nuốt không trôi.
—— Giang Minh Thắng!
Đánh giá sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc truyện Tàn độc lương duyên được cập nhật nhanh nhất trên VietWriter
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!