- Làm sao có thể? Nhục thể của hắn sao sẽ cường đại như thế?
Ở trong ánh mắt lạnh như băng của Ân Huyết Kiếm, lộ ra một tia khiếp sợ, hắn không thể tưởng được, Huyết Sát kiếm trong tay mình, là một thanh Linh khí Thất phẩm, vô cùng sắc bén, nhưng lại không cách nào tạo thành tổn thương cho Khương Tư Nam, ngược lại như trảm lên Thiết Thạch.
Hơn nữa từ thân kiếm truyền đến thần lực vô tận, mang theo một loại chấn động quỷ dị, để cho hắn khí huyết cuồn cuộn.
- Không thể cùng hắn cứng đối cứng!
Ân Huyết Kiếm nghĩ thông suốt điểm này, thân hình lập tức hóa thành một đạo quang mang huyết sắc như có như không, cực tốc ghé qua, huyết sắc thần kiếm trong tay cũng thu liễm hình thể, chỉ có một đạo sát ý, không ngừng tìm kiếm sơ hở quanh thân Khương Tư Nam.
- Huyết Hải sinh diệt, Vạn Kiếm Trảm!
Sau một khắc, Ân Huyết Kiếm phảng phất như thấy được môn hộ sau lưng Khương Tư Nam mở rộng ra, cười lạnh một tiếng, huyết sắc phi kiếm trong tay như Thiên Ngoại phi tiên, kiếm quang hỗn hợp huyết quang, hình thành một Huyết Hải mênh mông, hoàn toàn bao phủ Khương Tư Nam.
Những Huyết Hải kia cực kỳ kỳ dị, phảng phất như một giọt nước biển là một đạo kiếm quang, không ngừng vọt về phía Khương Tư Nam, pháp lực mang theo một loại khí tức ăn mòn cùng bạo ngược, muốn chui vào trong cơ thể Khương Tư Nam.
Khương Tư Nam mặt không đổi sắc, khóe miệng mang theo dáng tươi cười, thân thể của hắn như một đạo bất diệt Kim Cương, vạn pháp bất xâm, vô số kiếm quang tiếp xúc đến quanh thân hắn liền tiêu tan.
- Ngươi cũng tiếp ta một thức thần thông!
Khương Tư Nam nhàn nhạt nói, tâm niệm vừa động, quanh thân viên tinh thần hư ảnh bị một đạo thần hồng tương liên, thần quang sáng chói bắn ra bốn phía, sau một khắc Huyết Hải bị tinh quang thần lực phá vỡ, hơn nữa khí tức thần diệu tràn ngập tứ phương, phảng phất như hóa vạn trượng không gian thành lĩnh vực.
- Cái gì?
Ân Huyết Kiếm biến sắc, hắn đột nhiên phát hiện, ở dưới viên tinh thần hư ảnh vờn quanh, hắn phảng phất như bị bài xích ra khỏi phiến thiên địa này, bị từng đạo lực lượng thần bí trói buộc, lâm vào trong lầy lội không cách nào tự kềm chế, thân hình lập tức bạo lộ ở trước mặt Khương Tư Nam!
Oanh!
Khương Tư Nam một quyền oanh đến, đơn giản mà thô bạo, ánh mắt lạnh nhạt, lập tức như bài sơn đảo hải, mãnh liệt bành trướng đến cực hạn!
Hai mươi tám viên Chí Tôn Tinh Thần, lập tức bị pháp lực vô tận dung hợp, trực tiếp xuất hiện ở trong hư không, kim quang sáng chói, ầm ầm đánh tới Ân Huyết Kiếm!
Tứ Tượng thần quyền, có thể dẫn dắt Tinh Thần Chi Lực của Chu Thiên nhị thập bát tú, nhưng mà ở dưới quyền cương của Khương Tư Nam, bị pháp lực ngưng tụ thành thực chất, trực tiếp nghiền ép đến, thế không thể đỡ.
Ầm ầm!
Sắc mặt Ân Huyết Kiếm đại biến, liên tiếp sử xuất vài loại Huyết Đạo tiểu thần thông, huyết sắc phi kiếm trong tay bộc phát ra hào quang vô lượng, nhưng mà trảm ở trên hai mươi tám viên tinh thần, giống như con sâu cái kiến rung cây, lập tức bị một cỗ thần lực vô tận phản chấn, chỉ có thể trơ mắt nhìn những Chí Tôn Tinh Thần kia nghiền ép đến, vô cùng tuyệt vọng.
Khí thế ngập trời tràn ngập tứ phương, để cho một đám Ngoại Môn Đệ Tử phía dưới sắc mặt đều trắng bệch, ánh mắt vô cùng khiếp sợ.
Bọn hắn căn bản không thể tưởng được, Khương Tư Nam lại cường hãn như thế!
- Ha ha ha, các ngươi bọn phế vật này cũng dám tới khiêu chiến thiếu gia nhà ta? Hiện tại tự rước lấy nhục đi à nha!
Lý Kim Long một bộ e sợ cho thiên hạ bất loạn, tùy ý cười to.
Khương Tư Nam gần kề chỉ dùng Tứ Tượng thần quyền, hời hợt tầm đó liền trấn áp Ân Huyết Kiếm.
Phần thong dong, bình tĩnh cùng tự tin này, xem ở trong mắt các Ngoại Môn Đệ Tử, để lại ấn tượng vô cùng khắc sâu.
- Xem ra Khương sư huynh có thể đi vào Thiên Đạo Phong, dùng tu vi Chân Thiên Cảnh trở thành Chân Truyền Đệ Tử, cũng không phải chỉ dựa vào Đại La Thiên Lệnh!
Có người thì thào tự nói, thậm chí xưng hô bất tri bất giác trở nên cung kính.
Giờ phút này trong nội tâm Lâm Phong lại nhấc lên sóng lớn kinh thiên.
- Hắn làm sao có thể có thần thông của Nhật Nguyệt thần giáo? Mặc dù Tứ Tượng thần quyền này chỉ là tiểu thần thông, nhưng lại không phải Chân Truyền Đệ Tử không thể tu luyện, ẩn chứa một loại áo nghĩa thần thông đỉnh cấp, Đại La Thiên Tông ta tuyệt đối không có loại tiểu thần thông này, không phải tiểu tử này là gian tế của Nhật Nguyệt thần giáo chứ?
Lâm Phong phảng phất như rất tinh tường thần thông của Nhật Nguyệt thần giáo, ánh mắt biến ảo bất định, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Ầm ầm!
Hai mươi tám viên Chí Tôn Tinh Thần nghiền ép đến, mênh mông vô tận, trong ánh mắt Ân Huyết Kiếm lộ ra một tia thần sắc tuyệt vọng, biết rõ mình ở trước mặt những tinh thần này, không có bất kỳ cơ hội tránh né.
Nhưng mà sau một khắc, thời điểm Chí Tôn Tinh Thần bay đến trước mắt hắn, lại dừng lại.
- Muốn giết cứ giết, Ân Huyết Kiếm ta tuyệt đối sẽ không cầu xin tha thứ!
Ân Huyết Kiếm ngẩn người, lạnh lùng nói.
- Ngươi muốn đi chết như vậy? Giữa chúng ta vốn là tỷ thí, cũng không có thâm cừu đại hận gì, hơn nữa Đại La Thiên Tông môn quy sâm nghiêm, cũng không cho phép đệ tử tầm đó chém giết, ta chỉ là muốn để cho ngươi biết, Tu Chân giả, chúng ta hướng lên trời đoạt mệnh, cũng không phải vì làm tay sai cho những người khác!
Khương Tư Nam nhàn nhạt nói, liếc nhìn Lâm Phong ở xa xa.
Hắn vung tay lên, những Tinh Thần kia hóa thành một đạo lưu quang, lập tức bị hắn thu vào, ở giữa thiên địa lại khôi phục bình tĩnh.
Thần sắc Ân Huyết Kiếm có chút phức tạp, nhìn Khương Tư Nam ôm quyền, sau đó không nói một lời phóng lên trời.
Lâm Phong cũng không có chào hỏi, trực tiếp đi ra.
- Này, Ân Huyết Kiếm cũng bị thiếu gia nhà ta đánh bại, không mặt mũi dừng lại, các ngươi còn chưa cút?
Lý Kim Long là nhân vật kiến phong sử đà, không chút lưu tình quát bọn người Lâm Phong.
Sắc mặt Lâm Phong hết sức khó coi, trong ánh mắt bắt đầu khởi động lấy lửa giận vô tận, hắn thật không ngờ, mình thật vất vả mời đến Ân Huyết Kiếm, lại bị Khương Tư Nam một câu nói động, đi thẳng không một lời từ giã.
- Khương Tư Nam, các ngươi không nên hung hăng càn quấy, việc này còn không để yên! Chúng ta đi!
Lâm Phong đặt xuống một câu ngoan thoại, mang một đám Ngoại Môn Đệ Tử, trực tiếp bay xuống Thiên Đạo Phong, chỉ là thoạt nhìn cực kỳ hốt hoảng, như gà trống đấu bại.
- Xéo đi a!
Lý Kim Long nhìn đám người Lâm Phong lạnh lùng cười cười, làm động tác khinh bỉ.