Nhóm: Liliana
Nguồn:
- --------------
Linh Dược Tuyệt phẩm, là Linh Dược đại năng Thông Thiên Cảnh mới có thể sử dụng, ẩn chứa tinh khí khổng lồ, đã bắt đầu hiển hóa ra lực lượng thần kỳ, có thể nói chỉ có thể ngộ mà không có thể cầu, coi như là ở trong tông môn đỉnh cấp, Linh Dược Tuyệt phẩm cũng không thông thường.
Trong dược viên, thoáng cái liền xuất hiện tám gốc Linh Dược Tuyệt phẩm!
- Thần Ma cổ chiến trường là hơn một vạn năm trước bị phong ấn, phiến Dược Viên này ít nhất cũng tồn tại hơn một vạn năm, ta nghĩ thời gian lâu như vậy, cũng chỉ có Linh Dược Tuyệt phẩm mới có thể sinh trưởng, những Linh Dược khác chỉ sợ sớm đã hóa thành chất dinh dưỡng bị Linh Dược Tuyệt phẩm hấp thu!
Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, chậm rãi nói suy đoán của mình.
- Bất kể như thế nào, lúc này đây dù chúng ta chỉ có tám gốc Linh Dược cũng không uổng rồi, Khương sư đệ, ta xem trong sơn cốc này bảo vật trọng yếu nhất, nói không chừng liền giấu ở trên mộc lâu!
Đào Nhã khẽ cười nói.
- Đúng vậy! Nếu là đại năng lưu lại động phủ, tuy nói đã qua hơn một vạn năm, nhưng mà bảo tồn tốt, có lẽ có không ít bảo vật, Linh Nhi cô nương, phiền toái ngươi trước thu lại tám gốc Linh Dược, chúng ta đi lên nhìn một chút!
Khương Tư Nam cười nói với Thủy Linh Nhi.
Thủy Linh Nhi cũng kích động đến khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, giờ phút này không chút khách khí chạy vào trong Linh dược viên, lấy ra tám hộp ngọc, cẩn thận thu hồi tám gốc Linh Dược.
Đã nhận được tám gốc Linh Dược Tuyệt phẩm, mọi người đối với lầu gỗ cũng càng thêm mong đợi.
Mọi người đi theo Khương Tư Nam, cẩn thận từng li từng tí đi tới trong mộc lâu, vốn cho là sẽ có cấm chế thủ hộ, kết quả phát hiện cũng không có gì nguy hiểm, lúc này mới dần dần buông xuống tâm.
Tầng thứ nhất thoạt nhìn cũng không lớn, chỉ có ba gian phòng, có một cái bàn sạch sẽ, phảng phất như bị lau qua, không có rơi xuống nửa điểm tro bụi.
Trung gian là một gian đại sảnh, bày biện vài chỗ ngồi, phía trên treo một bộ Càn Khôn Sơn Hà đồ, thoạt nhìn đại khí lăng nhiên, phảng phất như là một mảnh Sơn Hà mênh mông đập vào mặt.
Hai bên là hai căn phòng, bày biện một ít binh khí, chung đỉnh các loại...
- Đây là Vạn Niên Thanh Mộc Tâm? Trời ạ, thật sự là phung phí của trời, vậy mà dùng Vạn Niên Thanh Mộc Tâm làm cái bàn?
Một thiếu niên nhìn xem vài cái bàn trong đại sảnh, lập tức tru lên một tiếng, trong thanh âm tràn đầy khiếp sợ cùng vui sướng.
- Còn có cái này! Sư tỷ ngươi xem, cái bồ đoàn này, dĩ nhiên là dùng Không Linh Thảo biên chế thành dị bảo, đối với tu luyện có trợ giúp rất lớn, có thể làm cho người tiến vào cảnh giới vô niệm vô tưởng!
Thủy Linh Nhi cũng phát hiện một cái bồ đoàn, tựa như hiến vật quý chạy tới nói với Đào Nhã, tuy cái bồ đoàn này nhìn như bình thường, nhưng lại rất không tầm thường, là một kiện dị bảo, tản ra một cỗ khí tức làm cho tâm thần người yên lặng.
Hai thiếu niên khác phát hiện những vũ khí kia, vậy mà tất cả đều đã mất đi linh tính, biến thành một đoàn sắt vụn, vốn đều là Linh khí Cửu phẩm rất cường đại, giờ phút này cũng không cách nào ở dưới tuế nguyệt ăn mòn mà bất hủ.
Chỉ có Đào Nhã phát hiện một tiểu đỉnh cao ba thốn, tản ra hào quang ngăm đen, có chút bất phàm, sau khi nàng tế luyện, trên mặt liền lộ ra vẻ vui mừng.
Tiểu đỉnh màu đen này, dĩ nhiên là một Linh khí Tuyệt phẩm!
Thiên Vương đỉnh, đã có thể luyện đan luyện khí, lại có thể tấn công phòng ngự, diệu dụng vô cùng, có thể nói Đào Nhã là thu hoạch lớn nhất.
Tuy nàng là đệ tử Đan Khí Tông, nhưng mà Linh khí Tuyệt phẩm cũng không phải mỗi người đều có thể có được, coi như là nàng cũng chỉ có một kiện Linh khí Tuyệt phẩm phi kiếm mà thôi, mà Tuyệt phẩm Đan Đỉnh, giá trị là gấp lần phi kiếm!
Đã có Thiên Vương đỉnh, Luyện Đan thuật của Đào Nhã chẳng những có thể tăng lên thật lớn, hơn nữa thực lực cũng lập tức tăng nhiều.
Ở trong đó chỉ có Khương Tư Nam không có động, mà nhìn xem Càn Khôn Sơn Hà đồ ngẩn người, từ trên bản đồ truyền ra một cỗ khí tức mênh mông bàng bạc, để cho Khương Tư Nam có chút tim đập nhanh.
Nhưng mà hắn lại có thể xác định, Càn Khôn Sơn Hà đồ này không phải Linh khí, là một tấm sơn thủy đồ vô cùng đơn giản, phảng phất như chủ nhân nơi này tùy ý vẽ, lại cho Khương Tư Nam một loại cảm giác không bình thường.
Đến cuối cùng, hắn vẫn thu Càn Khôn Sơn Hà đồ vào, chuẩn bị về sau mới hảo hảo nghiên cứu một phen.
- Khương sư đệ, có thu hoạch gì không?
Đào Nhã đi tới, đã nhận được Thiên Vương đỉnh, tâm tình của nàng cũng trở nên rất tốt.
Tuy Thiên Vương đỉnh là Linh khí Tuyệt phẩm, nhưng mà cũng chỉ để cho Khương Tư Nam thoáng nhìn nhiều hai mắt, Linh khí Tuyệt phẩm hắn cũng không thiếu, hơn nữa mình có Càn Khôn Lô càng thêm lợi hại, bởi vậy nhìn Thiên Vương đỉnh cũng không quá để ý.
Hắn khẽ mĩm cười nói:
- Càn Khôn Sơn Hà đồ này cảm giác cũng không tệ lắm, lấy về hảo hảo nghiên cứu thoáng một phát, giống như cùng đại trận bên ngoài có chút quan hệ, chúng ta đi lầu hai xem một chút đi!
Đào Nhã gật đầu cười, mọi người đi lên lầu hai.
Lầu hai bố trí liền rất đơn giản, là ba gian thư phòng, chỉ là trên giá sách rỗng tuếch, một quyển sách cũng không có, chỉ có một bàn học, phía trên có một ít bút lông, trang giấy, nghiên mực… văn phòng tứ bảo.
Bọn người Đào Nhã hơi có chút thất vọng, kỳ thật các nàng muốn lấy được nhất, vẫn là truyền thừa của chủ nhân nơi này, nhưng mà không có nghĩ đến không có cái gì.
Thư phòng có khả năng lưu lại truyền thừa nhất, cũng rỗng tuếch.
Khương Tư Nam đi đến trước bàn, nhìn những văn phòng tứ bảo kia, lập tức tâm niệm vừa động, phát hiện bút lông, trang giấy, nghiên mực còn có mực đen đều rất không tầm thường, tản ra Linh khí yếu ớt, nhưng lại cực kỳ tinh thuần, hắn lập tức tâm niệm vừa động, bất động thanh sắc thu những vật này vào.
Bọn người Đào Nhã cũng không thèm để ý, bọn hắn đều xem qua rồi, những giấy và bút mực kia bất quá là một ít Linh khí cấp thấp, cũng không có gì bất đồng.
Bọn người Đào Nhã vẫn còn có chút không cam lòng, cuối cùng trực tiếp dọn đi giá sách cùng bàn học trong lầu hai, những cái này đều là Vạn Niên Thanh Mộc Tâm chế thành, đối với Đan Khí Tông mà nói là thuốc dẫn luyện đan thượng hạng, cũng là tài liệu luyện khí cực phẩm, tự nhiên không thể buông tha.
Về sau, chứng kiến tầng hai bị vơ vét không còn gì, Khương Tư Nam cùng mấy người Đào Nhã mới đi ra.
- Khương sư đệ, lúc này đây nhờ có ngươi phá vỡ đại trận trong sơn cốc, chúng ta mới có thể được những bảo vật này, thật sự là nhận có chút xấu hổ, ngươi xem tám gốc Linh Dược Tuyệt phẩm kia tất cả đều cho ngươi, như thế nào?
Đào Nhã khẽ cười nói, một hơi lấy ra tám gốc Linh Dược Tuyệt phẩm, coi như là trong nội tâm Khương Tư Nam cũng tán thưởng nữ tử này có khí phách.
Nhưng Khương Tư Nam lại mặt không đổi sắc, khẽ cười nói:
- Này làm sao được? Nếu không có Đào sư tỷ, ta cũng tới không được đây, tám gốc Linh Dược Tuyệt phẩm ta sao có thể một người độc chiếm? Mọi người chúng ta chia đều đi!
Tuy trong sơn cốc này bảo vật rất nhiều, nhưng mà để cho Khương Tư Nam coi trọng nhất vẫn là mấy chục viên phù văn kia, có thể nói bảo tàng lớn nhất đã bị hắn thu vào trong túi, hắn tự nhiên không quan tâm những Linh Dược Tuyệt phẩm này rồi.
- Khương sư đệ chớ chối từ, chúng ta đạt được nhiều bảo vật như vậy đã có chút xấu hổ rồi, Khương sư đệ không tiếp thu tám gốc Linh Dược Tuyệt phẩm này, chẳng lẽ là không muốn nhận mấy bằng hữu chúng ta sao?
Thái độ của Đào Nhã rất kiên quyết, thanh âm cũng cực kỳ thành khẩn, khiến Khương Tư Nam không dễ cự tuyệt.