Tạo Hóa Tiên Đế

chương 617: thiên sơn ấn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cổ ấn nhìn như rất nhỏ, nhưng thanh thế cực kỳ to lớn, ầm ầm như Thái Cổ Thần Sơn hàng lâm, hơn nữa ở trên cổ ấn có hồ quang điện, Lôi Đình lập loè, có Đại Đạo chi hỏa thiêu đốt, lập tức liền đánh nát bấy quyền cương của Ma Tôn, thế đi không giảm đánh tới.

- Cái này... Dĩ nhiên là Linh khí Chí Tôn?

Sắc mặt Ma Tôn lập tức đại biến, không cần suy nghĩ, lập tức diễn biến ra Nhân Ma ấn, ở trong Ma quang oanh về phía cổ ấn.

Ánh mắt của hắn ngưng trọng chưa bao giờ có, vốn là rất nhẹ nhàng, rốt cục ở thời điểm nhìn đến cổ ấn, sinh ra một cảm giác uy hiếp thật lớn.

Cái cổ ấn này, cũng là Linh khí Chí Tôn trong miệng hắn, có lực lượng trấn áp được hắn!

- Linh khí Chí Tôn?

Trọng Lê Trận Vương cùng phần đông Vương giả cũng đều ánh mắt lóe lên, lộ ra thần sắc vô cùng khiếp sợ.

Thiếu niên thần bí kia đến cùng là người nào? Tuổi nhỏ như thế thì có tu vi Vương Thiên Cảnh, lại có Linh khí Chí Tôn trong truyền thuyết, chẳng lẽ là người của thế giới kia?

Trong nội tâm Trọng Lê Trận Vương chấn động, nếu thật là người của Đại Thế Giới, dùng Đại Thế Giới mênh mông bao la bát ngát, bồi dưỡng được tuyệt thế thiên tài trẻ tuổi như vậy, hơn nữa người mang Linh khí Chí Tôn, mới có thể giải thích hết thảy.

Phải biết rằng, Linh khí Chí Tôn đã là Linh khí cường đại nhất nhân gian, thậm chí diễn sinh ra linh trí của mình, động thì hủy thiên diệt địa, đốt giang nấu biển, uy năng cực kỳ mênh mông, ngoại trừ ngẫu nhiên có Tiên giới Tiên Khí truyền thuyết ở thế gian, Linh khí Chí Tôn chính là tồn tại cấp cao nhất của nhân gian.

Cổ ấn ngang trời mà đến, lượn lờ lấy tiên quang thần bí, phù văn sáng chói, như một Thái Cổ Thần Sơn, tản mát ra dị tượng vô tận, lập tức cùng với Nhân Ma ấn đụng vào nhau.

Ầm ầm!

Như một viên mặt trời nổ tung, thần quang mang tất cả tứ phương, lỗ tai tất cả mọi người đều giống như bị chấn điếc, vù vù rung động, khí tức bành trướng mang tất cả tứ phương, để cho tất cả mọi người cảm giác được nội tâm rung động cùng áp lực, vội vàng lui về phía sau.

Tuy Nhân Ma ấn cường đại, nhưng chỉ là một đạo thần thông, không địch lại uy năng của Linh khí Chí Tôn, lập tức bị nổ nát, cổ ấn thì thế đi không giảm, trấn áp về phía Ma Tôn.

Mà Vương Vũ Thần, giờ phút này sắc mặt đột nhiên trắng bệch, khóe miệng chảy xuống vết máu.

Tuy Linh khí Chí Tôn cường đại, nhưng mà xa xa không phải hiện tại hắn có thể sử dụng, hơn nữa bản thân hắn trọng thương chưa lành, giờ phút này càng thêm cố sức.

- Bổn tọa còn không có một kiện binh khí tiện tay, cổ ấn này không tệ, bổn tọa nhận!

Ma Tôn cười lạnh một tiếng, không có trực tiếp đối mặt cổ ấn công kích, mà thân hình bắn lên, nhắm bên cạnh cổ ấn đột nhiên oanh ra mấy trăm quyền.

Hắn cũng nhìn ra Vương Vũ Thần là cưỡng ép tế lên cổ ấn, đối với năng lực khống chế cổ ấn không cao, cổ ấn này huyền diệu như thế, để cho hắn cũng sinh ra tâm ngấp nghé.

Trong hư không tất cả đều là quyền ảnh màu đen, nện ở trên cổ ấn nhộn nhạo ra một mảnh rung động, để cho cổ ấn run nhè nhẹ, trệch hướng nguyên lai.

Oanh!

Trong ánh mắt Ma Tôn bắn ra hai đạo hắc quang, lập tức lan tràn về phía cổ ấn, đây là nguyên thần chi lực của hắn, muốn xóa đi Nguyên Thần ấn ký của Vương Vũ Thần ở trên cổ ấn.

Ánh mắt Vương Vũ Thần lóe lên, lộ ra một tia trào phúng, hai tay của hắn ở trong hư không ngưng kết ra một đạo ấn quyết kỳ diệu, trong miệng đọc nhấn từng chữ như sấm.

- Thiên Sơn ấn, chấn!

Theo thanh âm của hắn vang lên, một đạo gợn sóng chấn động Thiên Địa nhộn nhạo ra, cổ ấn đột nhiên nhảy dựng, run rẩy kịch liệt cùng một chỗ, lực chấn động cuồng bạo lập tức truyền vào trên Nguyên Thần của Ma Tôn.

Ma Tôn biến sắc, cảm nhận được nguyên thần của mình cơ hồ bị đánh tan, có một loại dấu hiệu muốn nứt mở, lập tức liền bất chấp cướp lấy Thiên Sơn ấn, từ trong Thiên Sơn ấn bay ra, sắc mặt có chút khó coi, dĩ nhiên là ăn một thiệt thòi rất lớn.

- Tiểu tử, ngươi bất quá là Vương Thiên Cảnh, hôm nay còn bị trọng thương, cũng dám cưỡng ép thúc dục Linh khí Chí Tôn, quả thực là muốn chết! Bổn tọa ngược lại muốn nhìn ngươi có thể chống đỡ tới khi nào!

Ma Tôn cười lạnh một tiếng, biết rõ Thiên sơn ấn này khó có thể cướp đoạt, cũng không nóng nảy, chuẩn bị cứ như vậy hao tổn chết Vương Vũ Thần.

- Vậy sao? Vậy thì tới đi!

Vương Vũ Thần cười nhạt một tiếng, lơ đễnh, thúc dục Thiên Sơn ấn, quay tròn xoay tròn, tản mát ra thần mang sáng chói, lập tức ở trong hư không bành trướng, biến thành lớn cỡ vạn trượng, như Thiên Đạo chi sơn, trầm trọng mà bàng bạc.

- Thiên Sơn ấn, trấn áp!

Theo Vương Vũ Thần quát nhẹ một tiếng, Thiên Sơn ấn lượn lờ lấy sương mù vô tận, ầm ầm trấn áp về phía Ma Tôn.

Phanh!

Con mắt Ma Tôn lóe lên quang mang, xông lên trời, một chưởng chụp về phía Thiên Sơn ấn, đồng thời sau đầu có vài đạo Ma ảnh quỷ dị thoáng hiện, đánh về phía Vương Vũ Thần.

Bắt giặc trước bắt vua, tuy Thiên Sơn ấn lợi hại, nhưng mà chỉ cần Vương Vũ Thần bị giết, đến lúc đó cũng chỉ trở thành vật vô chủ.

Một chưởng của Ma Tôn lăng không biến thành ngàn trượng, năm ngón tay chỉ lên trời, vỗ vào phía trên Thiên Sơn ấn, lập tức phát ra tiếng oanh minh khủng bố, lực lượng khổng lồ theo cánh tay Ma Tôn truyền vào trong thân thể hắn, để cho hắn cũng ánh mắt ngưng tụ, toàn thân nhận lấy chấn động thật lớn.

Thiên Sơn ấn chỉ hơi chút trì trệ, lại ầm ầm trấn áp về phía Ma Tôn, mang theo uy năng vô tận, thần quang rừng rực, Lôi Hỏa tung hoành, để cho đại địa cát bay đá chạy, cuốn vào thương khung.

Ma Tôn cũng bị uy lực của Thiên Sơn ấn dọa khiếp sợ, trực tiếp vạch phá không gian chung quanh, trốn vào trong đó.

Ầm ầm!

Đại địa lập tức xuất hiện một hố sâu cự đại, bọn người Trọng Lê Trận Vương cảm giác được toàn thân rung mạnh, thiếu chút nữa bị chấn động khủng bố chấn bay.

Cái này là uy năng của Linh khí Chí Tôn sao? Mọi người kinh hãi, quả nhiên là khủng bố!

Một bên khác, Ma Tôn biến thành vài đạo Ma ảnh dữ tợn, tản ra Ma khí ngập trời đánh về phía Vương Vũ Thần.

Ánh mắt Vương Vũ Thần ngưng tụ, nhận ra những Ma ảnh này vậy mà tất cả đều là Ma Tôn hình thành hóa thân, tuy chỉ có một bộ phận thực lực, nhưng mà đối với Vương Vũ Thần mà nói cũng là một uy hiếp rất lớn.

- Giết!

Vương Vũ Thần đạp ở trên hư không, toàn thân trở nên lạnh như băng, nhãn quang cũng trở nên lạnh lùng, ở chung quanh hắn xuất hiện đạo đạo đường cong, sáng chói chói mắt, như Trật Tự Thần Liên, nhưng lại có một cỗ khí tức làm cho lòng người vì sợ mà tâm rung động.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio