Dịch & Biên: †Ares†
oOo
- Đại Nhiệt, là ngươi sao? Muốn kiến lập sơn trại sao?
Sơn Đại Vương chống nạnh ưỡn ngực, hếch mặt lên trời, một bộ vô sỉ cao cao tại thượng, làm người ta hận không thể cầm nguyên một đống phân úp lên mặt của hắn.
Đại Nhiệt nhịn cảm xúc muốn “thay trời hành đạo” xuống, cố cười nói:
- Đúng vậy!
Sơn Đại Vương nói:
- Hệ thống quy định, người xin kiến lập sơn trại sau khi thành công sẽ trở thành sơn trại đại đương gia! Ngươi xác định muốn làm đại đương gia?
Đại Nhiệt khẳng định đáp lời:
- Đúng vậy!
- Tốt lắm! Ta đồng ý thỉnh cầu của ngươi! Nhưng điều kiện là ngươi phải nộp tín vật sơn trại Kỳ Lân Ngọc Tí, mặt khác còn phải biếu ta vạn đồng!
Nhắc tới vạn đồng kia, thái độ của Sơn Đại Vương rốt cuộc tốt hẳn, mặt cười hòa nhã như là tú ông ở lầu xanh, đúng là có tiền có thể sai khiến cả ma quỷ mà.
Đại Nhiệt lười cùng hắn nói nhảm, đưa Kỳ Lân Ngọc Tí cùng tiền tới.
Sơn Đại Vương nghiệm chứng Kỳ Lân Ngọc Tí cùng với tiền xong, sảng khoái vỗ tay một cái, miệng lẩm bẩm, sau đó chỉ Đại Nhiệt quát:
- Núi này là ta mở! Cây này là ta trồng! Muốn ta truyền thừa tới, tiền cùng vật mà dâng!
Một vòng sáng đen bỗng xuất hiện bao phủ lấy Đại Nhiệt, che đi toàn thân của hắn.
"Chúc mừng bạn khởi động trình tự kiến lập sơn trại, hiện tại bạn thành công kiến lập sơn một tòa trại, cũng tự động đảm nhiệm chức vụ sơn trại đại đương gia, có được quyền sở hữu sơn trại. Hiện tại mời đặt tên cho sơn trại của bạn! Xin chú ý, một khi xác nhận, tên của sơn trại sẽ không thể tiến hành sửa đổi!"
Trên bảng thao tác của Đại Nhiệt xuất hiện thêm một menu là sơn trại, trong đó có rất nhiều chức năng. Đại Nhiệt tìm được mục ‘Tên’, điền vào ba chữ to "Cuồng Nhiệt Trại".
Đây là bọn hắn sớm đã bàn bạc xong.
"Cuồng Nhiệt Trại chưa được sử dụng, sơn trại đặt tên thành công! Bởi vì kiến lập sơn trại thuộc về công năng trọng yếu của hệ thống, bởi vậy hệ thống sẽ có thông báo tới toàn thành để tất cả cùng chia vui!"
Âm thanh nhắc nhở vừa kết thúc, trên kênh thành thị của thành Trường An đã vang lên thông báo.
"Người chơi Đại Nhiệt kiến lập sơn trại đầu tiên của thành Trường An có tên Cuồng Nhiệt Trại, cũng tự mình đảm nhận vai trò Đại đương gia. Mọi người cùng nổ một tràng pháo tay chúc mừng cho Cuồng Nhiệt Trại!"
Thông báo liên tiếp lặp lại ba lượt, toàn bộ Trường An đều oanh động!
- Đệch! Lại có người lập sơn trại!
- Không phải chứ! Hắn làm sao lấy được Kỳ Lân Ngọc Tí?
- Đại Nhiệt, tên này rất quen thuộc a! Đúng rồi, có vẻ như chính kẻ đã đại náo quán Ngũ Trang, trước mắt mọi người cướp đi toàn bộ Kim Kích Tử…
Vạn người nhao nhao bàn tán, náo loạn cả thành Trường An.
Ở trong Tây Du Nhất Mộng, sơn trại không giống như giáo phái có được bản đồ độc lập mà chỉ là một hình thức hệ thống. Phàm là người chơi gia nhập sơn trại thì ở bên trên tên nick sẽ có thêm dòng hiển thị tên sơn trại cùng chức vụ của bản thân. Đương nhiên là nếu trang bị lên người một vài đạo cụ đặc thù thì vẫn che đi được, ví dụ cái Lục Nhĩ Phi Phong của Đại Nhiệt.
Cuồng Nhiệt Trại xây dựng thành công, Đại Nhiệt lập tức bổ nhiệm Yến Cuồng Đồ làm nhị đương gia.
Hệ thống thông báo bổ nhiệm đến Yến Cuồng Đồ, trên đầu hắn lập tức xuất hiện thêm một dòng chữ "Cuồng Nhiệt Trại nhị đương gia"
Yến Cuồng Đồ vui sướng không thôi, bắt đầu triển khai công tác thu nạp và tổ chức biên chế, kết nạp đội viên Cuồng Nhiệt Giả vào sơn trại. Tổng cộng có người, những người này đều nhận vị trí "lâu la". Còn một vài người khác vì không có online mà tạm thời chưa gia nhập. Theo tính toán sơ bộ, nhóm thành viên sơn trại đầu tiên hẳn là có thể đạt tới người.
Hệ thống quy định, mỗi sơn trại có thể thu nạp nhiều nhất một ngàn người.
Đại Nhiệt cười ha ha nói:
- Yến đại ca, về sau chuyện của sơn trại nhờ cả ở anh rồi! Tổ chức hoạt động, chiêu binh mãi mã, gắn kết thành viên, toàn bộ do anh quản.
Yến Cuồng Đồ nghiêm túc trả lời:
- Rõ! Đại đương gia!
Đại Nhiệt bật cười:
- Yến đại ca, em cảm thấy anh gọi em là hiền đệ dễ nghe hơn đấy.
Yến Cuồng Đồ cười ha ha:
- Hiện tại chúng ta chiếm núi xưng vương rồi, anh thấy gọi như thế mới phù hợp!
Những thành viên sơn trại đứng quanh đều là lòng tràn đầy vui mừng mà lên tiếng chúc mừng.
Yến Cuồng Đồ bắt đầu hăng hái diễn thuyết:
- Sơn trại của chúng ta là sơn trại đầu tiên của Trường An! Mà mọi người đều là những công thần khai trại! Tôi cùng đại đương gia tuyệt đối sẽ không bạc đãi mọi người! Hiện tại, quan trọng nhất là chúng ta phải lợi dụng ưu thế làm người đi đầu, lợi dụng công năng của sơn trại mà đem thanh danh của Cuồng Nhiệt Trại bốc lên thật cao, để nó xứng đáng vừa là đi đầu vừa là số một!
Mọi người sôi nổi vỗ tay hưởng ứng, lớn tiếng tán thưởng.
Ở đây giới thiệu một chút, công năng của sơn trại có ba hạng chủ yếu:
Thứ nhất: có được hình thức sơn trại chiến, giải thích đơn giản tức là bất kể đi PK hay đánh Boss, chỉ cần có hình thức này là có thể đạt được hiệu quả "đồng tâm hiệp lực", không cần lo lắng vấn đề ngộ thương đồng đội nữa!
Thứ hai: có được công năng tỏa hồn trang bị đạo cụ. Chỉ cần đem trang bị đạo cụ của mình tới một NPC cố định rồi tiến hành thao tác "tỏa hồn" xác định quyền sở hữu là bạn có thể đem vật phẩm này cấp cho bất kỳ ai trong cùng sơn trại (người ngoài không được), thời gian vừa đến, vật phẩm sẽ tự động bay trở về nguyên chủ nhân, do đó không cần lo lắng xảy ra tranh cãi.
Thứ ba, cũng là điểm quan trọng nhất: thành viên sơn trại có thể tự động có được pháp thuật "Triệu hoán NPC hình người làm người hầu", người hầu này có trí tuệ, có thể giúp đỡ chủ nhân đối địch, có thể tu luyện đề cao đẳng cấp — đặc biệt thuyết minh, nếu bạn thoát ly sơn trại ban đầu để gia nhập sơn trại mới thì người hầu này cũng sẽ tiêu vong, cần phải lần nữa triệu hoán tiến hành tu luyện lại.
Gia nhập sơn trại, chính là gia nhập tổ chức chính thức, trừ phi đại đương gia nhị đương gia đá người, nếu không muốn chủ động thoát ly thì phải giao nộp vạn — chính là đi vào dễ dàng trở ra khó khăn.
Ngoài ra sơn trại còn có nhiều công năng khác nữa, nhưng tạm thời chưa cần nhắc tới.
- Đã muốn làm lớn thì cần nhất là nhiều người, cho nên bước đầu tiên chúng ta phải làm là phát triển thế lực, mời chào những bằng hữu nghĩa khí vào sơn trại. Đương nhiên, chúng ta phải nhớ câu thà thiếu chứ không ẩu, những kẻ bỏ đi đừng có nhận…
Yến Cuồng Đồ lại nhớ tới mấy gương mặt chân đạp nhiều thuyền trước kia, không khỏi hắc hắc cười lạnh — hắn luôn ân oán rõ ràng, có ân báo ân, có oán báo oán, ăn miếng trả miếng, quyết không nhập nhèm lẫn lộn.
Đại Nhiệt đứng ở một bên lẳng lặng nghe, suy nghĩ bay bổng tít tận đâu — khi hắn mới vào Tây Du Nhất Mộng, thời gian nằm ở bờ biển phơi nắng chưa từng nghĩ qua sẽ có một ngày như thế; khi hắn thất hồn lạc phách, khiếu cũng không mở được, hắn càng chưa từng nghĩ qua có một ngày thế này; coi như lấy võ nhập đạo, bắt đầu tỏa hào quang của nhân vật chính, hắn vẫn chưa từng nghĩ có lúc mình sẽ làm một đại đương gia sơn trại!
Hắn là một người thích tự do tự tại, trong tiềm thức vẫn cho rằng, cô độc một mình chính là hình thức tự do nhất, bởi vậy thường thường có chút bài xích những đồng bọn cùng bằng hữu không cần thiết. Cho dù hiện tại trở thành đại đương gia, nhưng hắn vẫn theo bản năng làm cho mình không liên can quá nhiều, giao cho Yến Cuồng Đồ mọi chuyện cần thiết.
Đương nhiên, nếu Cuồng Nhiệt Trại xảy ra sự cố, thân là đại đương gia hắn nhất định sẽ là người đầu tiên ra mặt. Hắn chỉ không thích làm những công việc quản lý sơn trại như là xã giao liên minh, phân phối ích lợi, mâu thuẫn tranh cãi v.v…
Yến Cuồng Đồ động viên xong, mọi người cao hứng phấn chấn đề xuất tới động phủ Cao Lão Trang của Đại Nhiệt để tổ chức tiệc mừng, không say không về.
Có vẻ như Đại Nhiệt cũng đã rất lâu rồi chưa về động phủ của mình, nhìn thấy nơi đây bởi vì không được tu bổ thường xuyên mà hoa cỏ cực kỳ tươi tốt lại cảm thấy một cảm giác thân thiết khó tả.
Trăng sáng làm đèn! Nâng ly cạn chén! Cười nói không ngừng!
Trạng thái này cứ kéo dài mãi cho tới khi Đại Nhiệt log out. Sau khi trở lại hiện thực, hắn vẫn còn cảm giác ngà ngà say, nằm chết dí trên giường, nhếch môi thì thầm trong không khí:
- Hai ba, dzôooooo…
-----oooo-----