"Đừng! Ta nhận thua…"
Khi Hoàng Nghị hô to như vậy, mọi người chấn kinh.
Tình cảnh này thật là quá buồn cười. Ai mà ngờ tới nguyên bản Hoàng Nghị tuyệt đối trên cơ, nhưng trong thời gian ngắn đã bị Long Hạo Thần xoay chuyển cục diện.
Từ khi Hạo Nguyệt xuất hiện đến khi kết thúc trận đấu chỉ ngắn khoảng vài phút mà thôi, nhưng biểu thị ra thực lực của nó. Mặc dù nó không sử dụng ma pháp cường đại nào, nhưng ba cái đầu, ba loại chúc phúc, phối hợp cực kỳ ăn ý, thật giống như có ba ma pháp sư trợ giúp Long Hạo Thần.
Thổ Lãng Thuật biến mất, trong sân khôi phục bình tĩnh, nhưng Hạo Nguyệt lại có động tác.
Ba cái đầu sáu con mắt đều nhìn chằm chằm Thổ nguyên tố tinh linh trên đầu vai Hoàng Nghị. Tiểu Thanh há miệng phát ra hấp lực mạnh mẽ, Thổ nguyên tố tinh linh thét chói tai sau đó bị hút vào trong miệng.
"Không!!!" Hoàng Nghị kêu to, nguyên bản sợ hãi Hạo Nguyệt ba đầu nháy mắt biến thành tuyệt vọng. Nguyên tố linh lô rất quan trọng, mất đi Thổ nguyên tố tinh linh hầu như là giảm bớt bốn phần sức mạnh của y!
"Tiểu Thanh, không thể, mau nhả ra." Long Hạo Thần khẽ quát một tiếng.
Tiểu Thanh khó hiểu nhìn Long Hạo Thần. Tiểu Quang và Tiểu Hỏa thì nuốt ngụm nước miếng, trong mắt tràn đầy lưu luyến nhưng vẫn là tiếc nuối cọ đầu Tiểu Thanh.
Tiểu Thanh không cam lòng mở miệng, phun ra Thổ nguyên tố tinh linh văng tới trên người Hoàng Nghị. Mặc dù vật nhỏ này bị kinh hãi run lẩy bẩy, trên thân thể cũng dính đầy nước, nhưng Hoàng Nghị rất vui sướng chẳng hề do dự thu nó nhập vào trong, nước bọt tùy theo thấm ra vạt áo.
Long Hạo Thần tức giận gõ đầu Tiểu Thanh.
"Các ngươi thật là cái gì cũng muốn ăn! Hoàng huynh, xin lỗi."
Hoàng Nghị lắc đầu nói.
"Là ta nói cảm ơn mới đúng. Ta thua." Nói xong, y hướng Long Hạo Thần làm động tác hành lễ của ma pháp sư, xoay người đi hướng khu nghỉ ngơi.
"Long Hạo Thần thắng." Đừng nói mấy thí sinh khác, ngay cả trọng tài tuyên bố chiến thắng cũng nhịn không được tiến tới gần, đánh giá ma thú quý hiếm đứng bên cạnh Long Hạo Thần.
Ma thú có ba loại chúc phúc không phải không có, nhưng có ba đầu thì rất hiếm thấy. Hơn nữa ma thú có ba loại chúc phúc ít nhất tu vi tới bát giai. Vị trọng tài này là người thông minh, đã nhìn ra được đồng bạn ma thú của Long Hạo Thần chỉ khoảng sơ lục giai, hơi thở không quá mạnh mẽ. Hơn nữa thoạt nhìn là thể thành niên, nếu thằn lằn ba đầu này có khả năng lớn lên, lấy thiên phú chúc phúc ba loại ma pháp, nhất định có thể trợ giúp Long Hạo Thần thành một kỵ sĩ cường đại.
Long Hạo Thần không dừng lại lâu, thông qua khế ước trực tiếp đem Hạo Nguyệt đưa tới căn phòng trong nhà trọ. Truyền tống ma thú là có thể trước định vị nơi chốn, đặc biệt Long Hạo Thần và Hạo Nguyệt là huyết khế, có thể thêm nhiều địa điểm truyền tống.
Hôm nay chắc không có chuyện gì nữa chứ? Mình đã mau chóng kết thúc thi đấu, nhất định phải đến trước đợi Thải Nhi.
Liên tục hai lần khiến Thải Nhi chờ đợi lo lắng, Long Hạo Thần trong lòng tràn ngập áy náy. Vậy nên sau khi thắng trận, hắn vội vàng rời khỏi sân đấu. Mà trận chiến ngày hôm nay cũng đặt định vị trí của hắn trong tổ thứ ba. Hoàng Nghị có khả năng là đối thủ mạnh nhất trong tổ thứ ba, thắng trận này rồi mọi chuyện dễ dàng hơn nhiều.
Bên kia, sân đấu của tổ thứ hai.
Lý Hinh ngồi ở khu nghỉ ngơi lo lắng nhìn trận đấu sắp mở màn. Tâm tình nàng khẩn trương thậm chí còn hơn cả khi tự mình đấu.
Hai thí sinh đang hướng tới sân, trong đó một người chính là mục sư đầu trọc Tư Mã Tiên đã thắng Lâm Hâm. Mà một người khác là….
*Cộp, cộp, cộp.*
Thanh âm quen thuộc vang lên, Thải Nhi cầm gậy trúc chầm chậm đi vào trong sân.
Tư Mã Tiên thấy Thải Nhi đến gần, bất giác nhíu mày.
Hôm qua gã nhìn thấy Thải Nhi và Lý Hinh so đấu. Khi Thải Nhi lựa chọn nhận thua thì gã rất lấy làm kỳ. Hạt tử thiếu nữ này cũng có thể vượt qua vòng loại? Mà hôm nay, Thải Nhi trở thành đối thủ của gã.
"Tư Mã Tiên đấu với Thải Nhi, trận đấu bắt đầu." Trọng tài tuyên bố một tiếng, lui ra sau. Bốn cây cột Phụ Trợ thích khách từ từ dâng lên.
Tư Mã Tiên không có trực tiếp ra tay mà là nghi hoặc hỏi Thải Nhi.
"Nàng nương, nàng được không? Hay là nhận thua đi. Vốn ta không thích đấu với phụ nữ các cô, người như nàng thì sao ta ra tay được!"
"Ta sắp tấn công." Thải Nhi thanh âm lạnh lùng vang lên.
Trong nháy mắt, Tư Mã Tiên bỗng cảm thấy toàn thân lông tơ dựng thẳng, da đầu run lên. Một luồng sát khí khiến người nín thở nháy mắt lan tràn.
Thải Nhi như cũ là Thải Nhi, hạt tử thiếu nữ cầm gậy trúc. Nhưng giây phút này, trong mắt Tư Mã Tiên, nàng biến thành một thanh kiếm sắc bén.
Thân hình chợt lóe, Thải Nhi tựa như tia chớp đen đột nhiên xuất hiện trong sân đấu. Tư Mã Tiên chỉ cảm thấy mắt hoa lên, Thải Nhi đã đến trước mặt gã. Gậy trúc bộ phận ngắn tựa như dao găm chỉ hướng cổ họng gã.
Tư Mã Tiên phản ứng không chậm, khi thấy hoa mắt thì lập tức cảm giác có chuyện. Thân thể nhanh chóng lùi về sau một bước dài, đồng thời dựa vào cảm giác để pháp trượng thô to trước ngực.
*Đang!* một tiếng.
Tư Mã Tiên chỉ cảm thấy một sức nặng mạnh bỗng chốc đâm tới, còn có không khí lạnh lẽo từ pháp trượng chui vào trong tay mình. Lực xuyên thấu cường đại đến mức khiến gã toàn thân lạnh lẽo.
Mà trong mắt người khác, chỉ thấy Thải Nhi tựa như u linh nháy mắt xông lên, gậy trúc chạm vào pháp trượng của Tư Mã Tiên, thân thể gã liền lùi ra sau.
Tư Mã Tiên ngũ giai trong lòng gào thét, không có tu vi ngũ giai vì sao linh lực mạnh như vậy?
Không thể để nàng tiếp cận. Tư Mã Tiên trước tiên làm ra phản ứng chính xác, chân phải mạnh giẫm xuống đất, Thánh Quang Bạo Chấn. Quang mang trắng hóa thành cái vòng hướng bốn phía bạo tạc. Quả nhiên gã phán đoán chính xác. Thải Nhi nhanh nhẹn linh hoạt phải tạm ngừng trước Thánh Quang Bạo Chấn.
Tư Mã Tiên vung lên pháp trượng, Chùy Thánh Quang xuất hiện chém hướng đầu Thải Nhi. Cùng lúc đó, một luồng quang mang vàng lóa mắt từ người gã dâng lên, đích thị là hộ thể của mục sư, Quang Thần.
"Hú!!!" Tư Mã Tiên gầm lên, thân thể bỗng nhiên bành trướng, quần áo trên người rách ra, nháy mắt tiến nhập trạng thái cuồng hóa.
Nếu nói trận đánh giữa gã và Lâm Hâm trái ngược công thủ khiến người rớt tròng mắt, lúc này gã dùng cuồng hóa càng khiến các thí sinh khác âm thầm run rẩy. Hàng này, thật sự là mục sư sao…
Không thể nói Tư Mã Tiên ứng đối không tốt, đáng tiếc, đối diện gã là Thải Nhi.
Thải Nhi thân thể hơi dao động, gậy trúc chĩa phía trước, Thánh Quang Chùy cứ như vậy biến mất, căn bản không hề phát huy ra lực công kích của nó. Cùng lúc đó, cả người Thải Nhi bỗng biến thành hư ảo. Tư Mã Tiên không cách nào bắt được cái bóng của nàng.
Tư Mã Tiên trong trạng thái cuồng hóa, tần suất công kích và lực lượng đều lớn kinh người, trong tay pháp trượng huy hướng Thải Nhi.
Nhưng cảnh tượng khiến người kinh sợ xuất hiện. Đối diện lực công kích mạnh như vậy, Thải Nhi chẳng những không lùi còn tiến lên, cứ như vậy xâm nhập phạm vi pháp trượng vung.
*Phốc, phốc, phốc, phốc*
Liên tiếp bốn thanh âm, bốn luồng sáng xanh đồng thời chỉ vào bốn vị trí Quang Thần. Quang Thần nháy mắt tan vỡ.
Tư Mã Tiên trong lòng lạnh lẽo, nàng thật sự là người mà không phải u linh? Rõ ràng mắt thấy đã đập trúng nàng, rồi lại không có cảm giác chạm đến thực thể.
Ngay lúc này, một tiếng rít chói tai gần sát khiến Tư Mã Tiên cảm thấy lỗ tai đau đớn, đầu óc đột nhiên hỗn loạn.
Cũng ngay tại lúc đó, Thải Nhi đã tiếp cận gã khoảng cách hai mét, gậy trúc lần nữa chỉ phía trước, vầng sáng xanh nhạt lấp lánh. Phốc một tiếng, điểm trúng pháp trượng.
Lực lượng so với lúc trước càng lớn đang dâng trào. Mặc dù Tư Mã Tiên trong trạng thái cuồng hóa, nhưng tinh thần rối loạn, tay kia biến thành nắm đấm đập vào người gã.
Ngay sau đó gậy trúc xẹt qua, phốc một tiếng vung Tư Mã Tiên bay xa năm mét té phịch trên mặt đất.
Bóng đen chợt lóe, đuôi gậy đã đặt trên cổ họng Tư Mã Tiên.
Quỷ Thứ, U Linh Thiểm, Ma Âm Xuyên Não, Bá Vương Thứ. Tứ đại kỹ năng của thích khách lưu loát hoàn thành. Mà Tư Mã Tiên cuồng hóa lại không có nửa phần lực phản kháng.
Thải Nhi linh lực tràn ngập sức xuyên thấu, lúc này Tư Mã Tiên té trên mặt đất chỉ có thể dùng linh lực bản thân liều mạng hóa giải linh lực của Thải Nhi, lấy đâu ra sức phản kháng.
"Ngươi thua." Thải Nhi nhàn nhạt nói một câu, thu lại gậy trúc, chậm rãi đi hướng khu nghỉ ngơi. Nàng không thèm nghe trọng tài tuyên bố, đây tuyệt đối là tự tin.
Ngày hôm qua thi đấu, bởi vì Thải Nhi trực tiếp nhận thua với Lý Hinh, các thí sinh khác khinh thường nàng nay cả đám đều sắc mặt biến quái dị.
Tuy Tư Mã Tiên không có tu vi ngũ giai, nhưng ít nhất cũng là tứ giai bậc tám. Sau khi cường hóa, tương đương với cường giả ngũ giai. Nhưng mà trước mặt Thải Nhi, gã không có nửa điểm cơ hội.
Từ khi Thải Nhi tiến vào sân đến kết thúc trận đấu, thời gian quá ngắn ngủi. Nhưng Thải Nhi tĩnh như xử nữ, động như sấm sét, công kích cường đại, rung động mọi người. Nên biết rằng, từ đầu tới cuối nàng không hề nhờ cậy vào cột trụ, hơn nữa nàng còn là người mù! Thích khách số 1 quả nhiên danh bất hư truyền.
"Thải Nhi thắng." Trọng tài tuyên bố, vừa lúc Tư Mã Tiên từ trên đất đứng dậy, tay gõ cái đầu trọc, ánh mắt nhìn Thải Nhi biến đổi, lẩm bẩm.
"Thì ra thích khách có thể mạnh như vậy!"
Một trận chiến này ảnh hưởng rất lớn đến Tư Mã Tiên, bởi vì đây là lần đầu tiên gã đối diện địch thủ cùng tuổi mà không có chút sức lực nào đánh trả.
Kỳ thật, hiện tại Tư Mã Tiên hơi giống cuồng chiến sĩ thuộc tính quang minh, kỹ năng công kích của ma pháp sư quá ít. Tuy gã rất mạnh nhưng sao có thể so sánh với Thích Khách Thánh Điện ngàn năm khó gặp siêu cấp thiên tài Luân Hồi Thánh Nữ?
Lâm Hâm con mắt thẳng tắp ngây ngốc nhìn Thải Nhi đi về khu nghỉ ngơi. Hiện tại gã muốn nhất nói một câu với Thải Nhi chính là "ôm đùi…", đương nhiên đây tuyệt đối không phải ý nghĩa cái kia, thuần túy chỉ là sùng bái mà thôi. Y không thể nào tưởng tượng nổi nàng bé bên cạnh Long Hạo Thần, nhìn qua mảnh mai còn mất thị giác thế nhưng khủng bố như vậy. Sức chiến đấu của Tư Mã Tiên chính gã ngày hôm qua đã trải nghiệm.
Quá mạnh, thật sự quá mạnh. Cường giả như vậy, lần này thi đấu tuyển chọn Liệp ma Đoàn còn ai có thể cùng nàng đối kháng?
Lý Hinh rung động không thua gì Lâm Hâm. Lâm Hâm nghĩ không ra thì nàng cũng đồng dạng không hiểu, hơn nữa hôm đấu với cô, Thải Nhi còn cố ý nhận thua. Cho dù mình có được Mân Côi, nhưng khi đối đầu với nàng liệu có phần thắng không? Đệ đệ a! Đệ kiếm đâu ra nàng bé cũng biến thái giống đệ vậy hả!
Trước đây Lý Hinh luôn cảm thấy Long Hạo Thần là thiên tài nhất thế giới. Nhưng nàng bé này sợ là không lớn tuổi hơn Long Hạo Thần, tu vi cũng đã tới ngũ giai. Nhìn nàng đối phó Tư Mã Tiên ưu nhã thong dong, rõ ràng chưa dùng hết toàn lực. Nếu nàng có thể thành bạn gái của đệ đệ, tuyệt đối là chuyện tốt.
"Tỷ tỷ, muội đi trước." Thải Nhi đi tới cạnh Lý Hinh, nhỏ giọng nói.
Lý Hinh mỉm cười nói.
"Là đi chờ Hạo Thân?"
"Vâng."
"Mau đi đi. Muội lợi hại như vậy, ta cũng không lo lắng an toàn của muội." Lý Hinh cười nói.
*Cộp, cộp, cộp.*
Dưới ánh mắt mọi người nhìn theo, Thải Nhi lặng lẽ rời đi.
Mấy ngày sau, Long Hạo Thần trong tổ thứ ba có thể nói là thuận buồm xuôi gió, không gặp chuyện gì phiền toái. Thậm chí không cần Hạo Nguyệt xuất hiện, liên tiếp thắng năm trận. Hai ma pháp sư đối mặt hắn liền trực tiếp nhận thua. Họ xem rõ ràng khi Long Hạo Thần chém nát Thổ Cự Nhân, lực công kích lợi hại như thế làm sao họ có thể ngăn cản? Ba trận thắng khác thì đến từ cống hiến của mấy vị thích khách.
Trong tiểu tổ mỗi người có chín trận đấu, Long Hạo Thần đến tận đây đã thắng bảy trận, cơ bản bảo đảm tư cách đứng đầu. Hai ngày cuối cùng hắn sẽ đối đầu với Vương Nguyên Nguyên và Trần Anh Nhi, hai nàng bé khá kỳ quái.
Trong tổ này, Long Hạo Thần và Hoàng Nghị đều hiển lộ ra sức mạnh cường đại. Nhưng khiến mọi người chú ý nhất lại không phải bọn họ, mà là nàng bé triệu hoán sư Trần Anh Nhi.
Sau khi liên tục thất bại ba trận, nàng lại thắng liên tiếp ba trận. Cách chiến đấu của nàng rất đơn giản, chính là triệu hoán Sinh Linh Môn. Tựa như Long Hạo Thần đã đoán, nàng gái này căn bản không cách nào xác định chính mình triệu hoán ra thứ gì. Khi đấu với Hoàng Nghị, trong Sinh Linh Môn chui ra cao cấp lục long bát giai, khiến Hoàng Nghị kinh sợ lập tức nhận thua. Nàng gái chính thức thăng lên vị trí trong tổ thứ ba nhân tố khó đoán biết nhất. Thử hỏi, người trẻ tuổi bọn họ ai có thể chống lại ma thú bát giai?
Vương Nguyên Nguyên biểu hiện cũng rất bắt mắt. Nàng giống như Long Hạo Thần đạt được bảy trận thắng. Nhưng đến hiện nay nàng chưa đụng tới mạnh nhất Long Hạo Thần và Hoàng Nghị. Hai trận cuối sẽ gặp phải hai người này.
Bởi vậy, Long Hạo Thần coi như xác định một danh ngạch đứng đầu, còn một cái khác thì đang giằng co giữa Vương Nguyên Nguyên và Hoàng Nghị. Xem biểu hiện trước mắt, Hoàng Nghị tuy thua hắn hai trận nhưng bắt kịp Vương Nguyên Nguyên thắng bảy trận vẫn là khả năng rất lớn. Hơn nữa chỉ cần y đánh bại Vương Nguyên Nguyên, từ so sánh quan hệ thắng bại, y có thể vượt lên đối phương cùng Long Hạo Thần đứng đầu.
Tổ thứ ba có quái dị triệu hoán sư may rủi. Tổ thứ hai cũng có một cái càng quái dị, chính là Lâm Hâm.
Đấu hết bảy trận, Lâm Hâm thua một hòa sáu. Không sai, trừ lúc đối diện hói đầu ma pháp sư Tư Mã Tiên bởi vì vấn đề thời gian mà thua cuộc, còn lại sáu trận y đánh ngang tay với đối thủ. Bởi vì tuy rằng y không tấn công, nhưng không người phá được phòng ngự của y. Ngay cả Lý Hinh có được Mân Côi Độc Giác Thú đều không khác gì. Đáng tiếc, ngày thi đấu thứ tám sắp bắt đầu, hôm nay đối thủ của y chính là Thải Nhi.
Thải Nhi ở tổ thứ hai là siêu quần xuất chúng, bảy thắng một thua. Lý Hinh cũng dựa vào cường đại Mân Côi Độc Giác Thú đạt được năm thắng, một hòa, một thua, thành tích tốt. Thua một trận là với triệu hoán sư của Linh Hồn Thánh Điện. Nhưng triệu hoán sư này ngày thứ hai đối đầu với Thải Nhi, bị nàng trọng thương dẫn đến mặt sau liên tục thua trận. Vì chuyện này, Linh Hồn Thánh Điện còn hướng Thích Khách Thánh Điện đưa ra kháng nghị. Nhưng mà, có tác dụng sao?
Đầu trọc ma pháp sư Tư Mã Tiên nổi tiếng thứ ba, bảy trận thì năm thắng hai thua, thua trận khác là dưới tay Lý Hinh. Mân Côi Độc Giác Thú quả thật rất lợi hại, thêm vào Lý Hinh chính là Trừng Giới kỵ sĩ, cùng Mân Côi Độc Giác Thú trải qua nhiều trận thực chiến, phối hợp ngày càng ăn ý.
Trong tổ này, hai trận cuối Thải Nhi đối đầu với Lâm Hâm ma pháp sư không biết công kích, và một chiến sĩ. Trên cơ bản kết cuộc đã định, nàng và Lý Hinh liên thủ đứng đầu.
Lý Hinh rất rõ ràng, nếu không có Thải Nhi, chính nàng làm gì có cơ may thành công đứng đầu tổ này. Đối với nàng bé này nàng càng lúc càng yêu mến.
Năm ngày trôi qua, Long Hạo Thần không có làm ra chuyện gì khác thường, mỗi ngày đều cùng Thải Nhi kết bạn đồng hành. Dù sao hai người còn nhỏ, dắt tay đi bên nhau là họ đã thấy hạnh phúc lắm rồi. Giữa hai người không nói chuyện nhiều, nhưng đã quen thuộc lẫn nhau.
Lý Hinh không nói cho Long Hạo Thần biết Thải Nhi thực lực mạnh mẽ. Đây là chuyện của đôi tình nhân người ta, cứ để hắn tự mình khám phá tốt hơn.
Long Hạo Thần cũng không có hỏi. Bởi vì ngày đầu tiên Thải Nhi đã trước nhận thua Lý Hinh, Long Hạo Thần liền tự tiện nghĩ Thải Nhi mù dẫn đến lúc chiến đấu không quá thuận lợi, càng thêm đau lòng nàng.
Cuộc chiến tiểu tổ tiến nhập ngày thứ tám.
Sáng sớm.
Mới ăn xong điểm tâm, Lý Hinh trêu đùa nói với Long Hạo Thần.
"Đệ đệ, mỗi ngày đệ đều đưa Thải Nhi trở về, có mang nàng bé đi chơi không?"
Dạ Hoa đang bới cơm cũng liếc Long Hạo Thần. Long Hạo Thần quen Thải Nhi đương nhiên Lý Hinh không giấu giếm y, hơn nữa cũng đem thực lực của nàng báo cáo với y. Dạ Hoa dĩ nhiên không phản đối đệ tử bảo bối nhận thức ngôi sao Thích Khách Thánh Điện này. Một hạt tử thiếu nữ mà thực lực mạnh đến nhường này, bản thân nàng chính là kỳ tích. Huống chi Dạ Hoa trời sinh nội linh lực thiếu sót, khiến y đối Thải Nhi có điểm đồng tình người cùng số phận. Tuy rằng y không cảm thấy Long Hạo Thần sớm tìm bạn gái là việc tốt, nhưng hôm qua phát sinh một việc khiến y biến đổi suy nghĩ.
"Chơi? Đệ đưa nàng ấy về a." Long Hạo Thần nói.
Lý Hinh trợn to mắt.
"Không phải chứ, đệ đệ. Đệ hẹn hò với con gái là như vậy sao? Thật quá không lãng mạn. Coi như trận đấu không thời gian, đệ không thể đưa người ta đi đâu chơi, nhưng ít nhất nên mời ăn bữa cơm gì đó. Nhiều giao lưu trao đổi, tìm hiểu tình huống gia đình của nàng bé."
"Mời nàng ấy ăn cơm?" Long Hạo Thần sửng sốt. "Nhưng mà đệ không có tiền."
Hắn đúng là thật không có tiền. Chút tiền còm đều vào hết trong bụng Hạo Nguyệt. Sau khi tiến hóa, Hạo Nguyệt lượng cơm ăn càng lớn. Hắn đúng vào tình trạng một kim tệ bẻ đôi.
Lý Hinh vỗ trán, vẻ mặt hết nói nổi.
"Đệ đệ ngốc, không có tiền sao không nói với tỷ tỷ? Ngốc quá đi. Cầm." Nàng vừa nói vừa móc trong ngực ra một túi kim tệ ném cho Long Hạo Thần.
"Tỷ, đệ không thể lấy tiền của tỷ." Long Hạo Thần vội vàng muốn trả lại túi tiền.
Lý Hinh trừng hắn.
"Làm cái gì? Xài tiền đau tay chắc? Mau cầm lấy, đệ đệ xài tiền của tỷ tỷ không phải là nên ư? Tỷ coi đệ như em trai ruột, chẳng lẽ đệ không đem tỷ xem là tỷ tỷ ruột sao? Nếu đệ dám trả lại, tỷ sẽ giận đó, sau này không thèm để ý đệ luôn."
"Đệ…" Long Hạo Thần nhất thời không biết nên nói thế nào.
Dạ Hoa nói.
"Cứ cầm lấy đi. Hinh nhi cũng là vì tốt cho ngươi. Nàng gái Thải Nhi kia, ngươi phải đối với người ta tốt chút. Nếu có thể thì đợi sau khi Liệp ma Đoàn kết thúc tuyển người, cố gắng cùng nàng ấy một tổ đi."
Ngày hôm qua có một lão giả thần thần bí bí tìm Dạ Hoa, cùng y bí mật nói chuyện hết mấy tiếng đồng hồ. Đợi lão giả đi rồi, một đoạn thời gian dài Dạ Hoa đều đang cảm thấy dở khóc dở cười. Ông ta lại kêu y cố gắng tác hợp cho Long Hạo Thần và Thải Nhi. Tuy rằng ông không nói ra, nhưng biểu lộ rõ ý nghĩ đó. Chắc là Thải Nhi đối với Thích Khách Thánh Điện có ý nghĩa không tầm thường. Nếu Long Hạo Thần có thể cùng nàng một chỗ, giúp ích rất lớn cho tình hữu nghị giữa Thích Khách Thánh Điện và Kỵ Sĩ Thánh Điện. Hai bên đều có thể trợ giúp lẫn nhau. Nhưng lấy tính tình của Dạ Hoa, đương nhiên sẽ không thật sự mai mối cho đệ tử. Hôm nay nói ra câu này, chỉ là mờ mịt biểu thị chính mình sẽ không phản đối Long Hạo Thần quen Thải Nhi.
Cất kỹ kim tệ, Long Hạo Thần trong lòng thêm vài phần xấu hổ. Đúng vậy! Quen Thải Nhi lâu rồi chính mình thậm chí còn chưa mời nàng ăn cái gì.
Sân ma pháp tổ thứ hai.
Dựa theo rút thăm, hôm nay trận thứ nhất của tổ thứ hai là Thải Nhi xuất chiến. Đối thủ của nàng dĩ nhiên chính là Lâm Hâm.
"Thải Nhi đấu với Lâm Hâm, hai bên ra sân." Trọng tài ở trong sân cao giọng hô.
Thải Nhi chậm rãi đứng dậy, khi nàng chuẩn bị đi ra thì Lâm Hâm đã đứng lên to giọng hét.
"Nhận thua, ta nhận thua!"
Đây là từ đầu tới giờ, tổ thứ hai lần đầu tiên có người chưa vào sân đã chịu thua.
Lâm Hâm hướng Thải Nhi nở nụ cười, tuy y biết Thải Nhi không nhìn thấy, vẫn là vẫy tay. Đối với y mà nói, mặc kệ làm sao đều không có khả năng tiến vào top 16. Nếu đã như vậy, không bằng làm người tốt, đưa nhân tình cho Thải Nhi. Huống chi y cảm thấy chính mình chưa chắc đỡ nổi công kích của Thải Nhi.
Lâm Hâm tuy không biết ma pháp công kích, nhưng đó không có nghĩa là ngu dốt. Ngược lại, y là một người thông minh tuyệt đỉnh. Thải Nhi chức nghiệp là gì? Người ta là thích khách. Có thích khách dùng gậy trúc làm vũ khí không? Tuyệt đối không có. Từ lúc thi đấu đến giờ, vũ khí của Thải Nhi chưa từng xuất hiện. Nếu thật sự ra tay, không chừng lực công kích còn mạnh cỡ nào. Y không muốn bởi vì lực phòng ngự khá mạnh của mình mà trở thành vật thí nghiệm thứ nhất.
Tổ thứ ba, hôm nay Long Hạo Thần cũng là người thứ nhất xuất trận. Chỉ là hắn không nhẹ nhàng như Thải Nhi.
Vương Nguyên Nguyên đứng đối diện Long Hạo Thần, tay phải cầm Thuẫn Bài nặng và lớn hơn thân thể nàng nhiều, ánh mắt nhìn Long Hạo Thần tràn ngập hưng phấn.
Nàng biết, chỉ cần chính mình có thể thắng trận này, như vậy vị trí đứng đầu tổ thứ hai thuộc về cô. Tuy chung kết top 16 còn cần rút thăm, nhưng đứng đầu tiểu tổ sẽ đụng đứng thứ hai tiểu tổ. Lấy thân phận đệ nhất xuất chiến sẽ càng có lợi cho cô. Nguồn:
Nhưng mà nàng cũng biết người trước mặt rất khó đối phó. Ngày Long Hạo Thần chiến thắng Hoàng Nghị đã phóng ra tọa kỵ. Tuy chỉ là hoa sớm nở tối tàn, nhưng để lại ấn tượng sâu sắc vô cùng.
"Trận đấu bắt đầu." Thanh âm trọng tài dần phiêu xa.
Vương Nguyên Nguyên giương Thuẫn Bài chắn trước người mình, hướng Long Hạo Thần hét.
"Triệu hoán đi! Gọi tọa kỵ của ngươi ra đây!"
Long Hạo Thần lắc đầu nói.
"Này không công bình, nếu nàng mạnh hơn ta thì ta sẽ suy nghĩ lại."
Tuy hắn hy vọng thông qua thi đấu đề cao kinh nghiệm thực chiến của mình, nhưng tuyệt không cố chấp. Tu vi có thể trong lúc thi đấu đột phá tới ngũ giai là điều Long Hạo Thần không ngờ đến. Hiện tại hắn chẳng những đột phá, Hạo Nguyệt cũng hoàn thành lần tiến hóa thứ hai. Như vậy là hắn có thực lực đi tranh đoạt ba thứ hạng đầu tổng chung kết. Giải thưởng là linh lô a! Hơn nữa hắn đã hứa với Lâm Hâm một việc, còn chưa hoàn thành. Nếu có thể làm xong trong đợt tuyển chọn Liệp ma Đoàn thì quá tốt rồi. Long Hạo Thần không thích cảm giác thiếu nợ người.
Vương Nguyên Nguyên nghe hắn nói vậy thì ngẩn ra, tay trái vốn nắm khối bảo thạch chậm rãi thu hồi, hướng Long Hạo Thần gật đầu nói.
"Đã như vậy, chúng ta hãy công bình đấu một trận đi."
Nói xong nàng hét lớn một tiếng, nháy mắt xông hướng Long Hạo Thần. Tốc độ không bằng thích khách nhưng mỗi một bước chạm đất đều phát ra tiếng, khí thế cũng tăng vọt. Linh lực màu bạc dâng lên khiến làn da nàng lóng lánh một tầng quang mang bạc.
Ngũ giai? Dịch Thái Linh Lực.
Long Hạo Thần trong lòng thầm giật mình. Bởi vì mấy trận trước Vương Nguyên Nguyên biểu hiện ra tu vi khoảng tứ giai đỉnh cao. Đây là lần đầu tiên nàng lộ ra thực lực ngũ giai. Không biết là nàng ẩn giấu thực lực hay vừa mới đột phá.
Giống như vị Chiến Sĩ Thánh Điện nào đó từng đánh giá, Vương Nguyên Nguyên không phải một chiến sĩ truyền thống. Cách sử dụng Thuẫn Bài khổng lồ tựa như búa tạ.
Cách Long Hạo Thần chưa tới mười thước thì nàng mạnh giẫm chân trái, cả người phóng lên cao. Thuẫn Bài nặng nề bay lên thẳng chém xuống đầu Long Hạo Thần. Bộ dáng hung ác nào có nửa điểm như nữ tính, so với nam chiến sĩ còn dữ dằn hơn.
Long Hạo Thần tay trái nắm một Tinh Thiết Khiên, tay phải cầm hỏa kiếm. Tinh Thiết Khiên thật rẻ a! Sau khi mất đi Quang Diệu Thuẫn Bài, hắn có đi phòng đấu giá Thánh Minh ngó thử. Nhưng mà hắn có kim tệ toàn lo phần ăn của Hạo Nguyệt, mặt khác cũng bởi vì vũ khí tốt thật là quá mắc. Mắc đến mức khiến hắn ngó xong chạy trở về.
Một Thuẫn Bài ma pháp trang bị cấp bậc bình thường phải hơn một ngàn kim tệ, Mặc dù là hợp kim Thuẫn Bài cũng phải trên trăm kim tệ. Không còn cách nào khác, Long Hạo Thần chỉ có thể lấy mười kim tệ mua Tinh Thiết Khiên trong tay này, trước xài đỡ. Còn xài hai mươi kim tệ mua một trọng kiếm, cất trong nhẫn Mạc Vong Ngã chuẩn bị sơ cua.
Hiện tại hắn chỉ nghĩ rằng, đợi kết thúc trận chung kết, mau chóng đi Kỵ Sĩ Thánh Điện lĩnh thưởng trận vòng loại. Dường như mười người đứng đầu đều có một linh ma cấp trang bị. Thứ này nếu bán ra, đủ cho mình mua một bộ ma pháp cấp trang bị. Thật là một kim tệ đảo ngã ngươi hùng! Long Hạo Thần bên trong là kiêu ngạo, hắn sẽ không đi xin tiền lão sư hay tỷ tỷ.
Đột Kích!
Đối diện Vương Nguyên Nguyên bay lên không chém hướng mình, Long Hạo Thần sử dụng kỹ năng Đột Kích. Đương nhiên hắn sẽ không xông tới Vương Nguyên Nguyên mà là nghiêng một bên phát động Đột Kích.
Tốc độ gia tăng vừa lúc tránh thoát một đòn của Vương Nguyên Nguyên.
*Oành!!!*
Thuẫn Bài khổng lồ mạnh chặt xuống mặt đất, linh lực màu bạc nháy mắt khuếch tán sinh ra một vòng vặn vẹo chấn động. Thuẫn Bài trong tay Vương Nguyên Nguyên có hơn phân nửa khảm trong đất. Uy lực một kích kia đủ sánh bằng khi Long Hạo Thần dùng thánh kiếm phát ra Quang Trảm Kiếm. Long Hạo Thần tuy tránh thoát công kích của Vương Nguyên Nguyên, nhưng linh lực màu bạc khuếch tán vẫn là có chút ảnh hưởng tới hắn. Khiến hắn phát ra kỹ năng Đột Kích rồi không thể lập tức tấn công.
Vương Nguyên Nguyên một đòn không trúng, sắc mặt hung dữ không biến đổi, Thuẫn Bài đột nhiên hướng Long Hạo Thần bay đi. Bỗng chốc mặt đất biến thành bụi bặm bao phủ Long Hạo Thần. Vương Nguyên Nguyên rung động Thuẫn Bài chém ngang hướng Long Hạo Thần. Tiếng ồ ồ xé rách không khí tựa như tiếng tử thần thở dài, khiến người kinh sợ.
Cả người Long Hạo Thần ngã ngửa ra sau, thắt lưng tựa như gập lại, Thuẫn Bài của Vương Nguyên Nguyên mang theo tiếng rít xẹt qua đỉnh đầu hắn.
Trong khoảnh khắc này, chân phải của Long Hạo Thần giẫm trên đất, phản tấn công. Bây giờ Vương Nguyên Nguyên không có Thuẫn Bài trong tay, là thời cơ tốt nhất công kích cô.
Lá Chắn Trùng Kích, Tinh Thiết Khiên thẳng hướng đụng Vương Nguyên Nguyên. Lúc này Thuẫn Bài khổng lồ muốn quay lại phải cần một ít thời gian.
"Hừ!" Vương Nguyên Nguyên hừ lạnh một tiếng, quang mang bạc chợt lóe, không ngờ nàng chẳng chút do dự xông tới gần Long Hạo Thần. Khiến Long Hạo Thần giật mình là, chớp mắt sau Thuẫn Bài bỗng nhiên xuất hiện trong tay cô. Cục diện biến thành hai người đồng thời dùng Lá Chắn Trùng Kích đụng đối thủ.
*Rầm--*
Long Hạo Thần bay ra xa hơn năm mét, chấn động khiến Tinh Thiết Khiên trong tay hắn vỡ thành từng mảnh.
So trang bị quả là không bằng, hơn nữa Long Hạo Thần giật mình phát hiện, ngoại linh lực đã được huyết mạch của Hạo Nguyệt tăng phúc, nhưng khi đối đầu với Vương Nguyên Nguyên lại không chiếm lưu thế, thậm chí là thua thiệt. Nàng gái này sức mạnh thật lớn!
Bởi vì mỗi ngày cùng Thải Nhi hẹn hò, Long Hạo Thần không có cẩn thận quan sát tình huống chiến đấu của Vương Nguyên Nguyên. Lúc này hắn mới hiểu rõ, nàng gái thắng bảy trận là dựa vào bản lĩnh thật sự.
Linh lực màu bạc chẳng lẽ là hi hữu chúc phúc? Trong thoáng chốc Long Hạo Thần triệt để hiểu ra. Nếu không phải là không gian chúc phúc, Thuẫn Bài sao có thể quay trở lại trong tay cô?
Đẩy lui Long Hạo Thần, Vương Nguyên Nguyên cũng ngây ngẩn, nội linh lực của hai người không khác biệt bao nhiêu. Cùng một kỹ năng va chạm nhau, so đấu chính là ngoại linh lực và trang bị. Không cần nói, Tinh Thiết Khiên của Long Hạo Thần tuyệt đối thua kém. Nhưng khoảnh khắc va chạm, Vương Nguyên Nguyên cảm giác ra Long Hạo Thần tựa như một con sư tử bùng nổ, sức bật cuồng mãnh, chính nàng cũng bị đẩy lui nửa bước không thể tiếp tục tấn công. Nếu hắn có trang bị đồng cấp với cô, cho dù không thắng thì chắc không đến nỗi bị đụng bay như vậy?
Tuy trong lòng nghĩ như vậy nhưng trên tay nàng không ngừng, xông hướng Long Hạo Thần cơ thể không ổn định. Thuẫn Bài nhoáng lên một cái huyễn hóa ra ba luồng sáng bao phủ thân thể Long Hạo Thần.
Tuy trong tay Long Hạo Thần chỉ có một cây kiếm, nhưng tia sáng trong mắt hắn bỗng trở nên lãnh liệt. Qua mấy lần thử, hắn coi như hơi hiểu biết Vương Nguyên Nguyên, lúc này không cần nương tay.
Đột nhiên trên thân hỏa kiếm lóe kiếm quang chói mắt, phốc một tiếng, đâm vào mé Thuẫn Bài của Vương Nguyên Nguyên. Đồng thời miệng hắn thì thào niệm chú ngữ, hai tay cầm kiếm, sau khi đâm thì lập tức phát ra Diệu Nhật Trảm.
*Oành!*
Diệu Nhật Trảm chuẩn xác trong ba bóng dáng tìm ra ảnh thật của Thuẫn Bài, phát ra tiếng va chạm kịch liệt.
Lần này lại là Vương Nguyên Nguyên chịu thiệt.
Tu vi nội linh lực của hai người không khác biệt, nhưng vừa rồi nàng ra một đòn kia là phân tán lực lượng. Tuy phẩm chất Thuẫn Bài của nàng hơn hỏa kiếm một bậc, chỉ là bị đẩy lùi một bước, nhưng một kích kia để cho Long Hạo Thần có cơ hội phản công.
Nâng lên tay trái, thiết trọng kiếm mà hắn đã mua xuất hiện trong lòng bàn tay, cùng lúc đó, hắn kết thúc ngâm xướng chú ngữ.
Một cái cao cỡ một thước lóe quang mang bay sau lưng hắn, giương hai cánh, rõ ràng là quang minh thiên sứ. Một vầng sáng màu vàng từ thiên sứ gieo rắc xuống thân thể Long Hạo Thần. Bỗng chốc cả người hắn nhiễm màu vàng kim.
Kỹ năng ngũ giai của Thủ Hộ kỵ sĩ, Thiên Sứ Chúc Phúc. Kỹ năng này là sau khi Long Hạo Thần tu vi đột phá ngũ giai, mấy ngày nay Dạ Hoa mới dạy cho hắn.
Thiên Sứ Chúc Phúc không phải bí kỹ, tất cả Thủ Hộ kỵ sĩ đều phải học tập. Kỹ năng này trong thực chiến tác dụng rất lớn, bởi vì nó là kỹ năng quần thể. Không chỉ tăng phúc cho bản thân mà cho cả đồng đội. Dưới tình huống tiêu hao linh lực, có thể đem tất cả công kích và phòng ngự thêm vào hiệu quả quang chúc phúc, hơn nữa không ảnh hưởng nguyên bản chúc phúc.
Quang chúc phúc tuy rằng không tăng phúc giống thánh kiếm, nhưng ưu điểm ở chỗ liên tục kéo dài và quần thể. Là một trong số những kỹ năng không thể thiếu, khi Thủ Hộ kỵ sĩ dẫn dắt đoàn đội đối phó ma tộc.
Long Hạo Thần trong tay hỏa kiếm và thiết trọng kiếm đều nhiễm vầng sáng vàng. Sử dụng Thiên Sứ Chúc Phúc ngoại trừ tăng lực công kích của bản thân, quan trọng nhất là bảo vệ vũ khí của mình. Nếu hỏa kiếm chịu thêm tổn hại gì, sau này thi đấu hắn lấy cái gì tham gia! Thiết trọng kiếm có Thiên Sứ Chúc Phúc tăng phúc, có thể miễn cưỡng xem như một thanh ma pháp vũ khí.
Thuần Bạch Nhận, Thiểm Điện Thứ.
Hai thanh trọng kiếm đồng thời bạo phát, mười đạo kiếm quang sắc bén vô cùng đâm hướng Vương Nguyên Nguyên.
Vương Nguyên Nguyên không nghĩ tới sau khi Thuẫn Bài bị hư, Long Hạo Thần đổi thành song kiếm. Nàng còn chưa sẵn sàng, chỉ có thể lui lại một bước, Thuẫn Bài chắn trước mặt hoàn toàn che chở thân thể mình.