CHƯƠNG
Ông ta trợn mắt trừng Tôn Liễu, hút thuốc lông mày nhíu chặt.
Cả người Tôn Liễu đều đã sụp đổ, cô ta đã nhận được tin, tất cả các bên hợp tác của cô ta đều tuyên bố, không hợp tác với cô ta nữa, đặc biệt là một số thông báo phim, nhanh chóng đổi người, một số bộ phim đang quay dở, hoặc là xóa phân đoạn của cô ta, hoặc đổi người.
Giới giải trí đặc biệt là ngôi sao nữ, chính là ăn cơm thanh xuân, giai đoạn hoàng kim chỉ có mấy năm như vậy, một khi rời khỏi ống kính thì hoàn toàn không có gì nữa.
Tôn Liễu hoảng rồi, nhưng cô ta không dám đi tìm Vương Bác Thần, chỉ đành nghĩ cách ra tay từ chỗ Triệu Thanh Hà.
…
“Nói cho anh một tin tốt, em đã thương lượng ổn thỏa với đám người Ngô tổng, Hồ tổng rồi, một số ý tưởng mới đang thiết kế, một khi thành hình, đó sẽ là một công trình rất hoành tráng, đây tuyệt đối là một dự án vĩ đại.”
Mặt của Triệu Thanh Hà đỏ hây hây, kích động nói.
“Chỉ cần em vui là được, muốn làm như nào thì làm thế đó, dù sao là cho em chơi.”
Vương Bác Thần khẽ mỉm cười, lúc này, anh rất thỏa mãn.
Làm một người đàn ông sau khi sở hữu quyền thế tuyệt đối và tài phú tuyệt đối, điều anh khát khao nhất, ngược lại là những thứ bình thường nhất. Ví dụ như một gia đình ấm áp, ví dụ một cuộc sống đơn giản.
Đương nhiên, những điều này theo người người bình thường thấy, là ra vẻ.
“Chơi? Em đây là kiếm tiền nuôi gia đình có được không hả?”
Triệu Thanh Hà không khách sáo mà lườm, đồng thời, MC trên sân khấu mỉm cười bảo mọi người yên lặng, bữa tiệc tối chính thức bắt đầu rồi.
“Tối nay, dưới trung gian của ông hai nhà họ Chu ở Giang Nam Đạo, các ông trùm tinh anh của các doanh nghiệp tề tựu tại đây, cung cấp cho mọi người cơ hội giao lưu như vậy. Đương nhiên, chủ đề của tối nay là từ thiện…”
MC ở bên trên nói mãi, bên dưới đã có rất nhiều người mất kiên nhẫn rồi. Mọi người là đến kết giao các ông trùm, ai có thời gian nghe anh ở trên lảm nhảm.
Mau nói bớt lại vài câu đi, thời gian của chúng tôi rất quý giá.
MC cũng là người thông minh, mỉm cười nói: “Không nói nhảm nhiều nữa, chỗ tôi nhận được một bức thư thần bí, là một quý cô xinh đẹp giao cho tôi, cô ấy dặn tôi, nhất định phải đọc bức thư này, là nỗi lòng dành cho người thương của cô ấy.”
Vừa nghe lời này, mọi người lập tức có hứng thú, ai, chơi khoa trương như vậy, ở trong buổi tụ tập do nhà họ Chu tổ chức làm trò này, như này phải có mặt mũi lớn cỡ nào?
MC lớn giọng đọc: “Quý cô tôn quý này, tên là Dạ Anh Thư.”
Vương Bác Thần bỗng có một loại dự cảm chẳng lành.
MC tiếp tục nói: “Bức thư tình này là viết cho anh Vương Bác Thần, cô ấy nhờ tôi thay cô ấy nói một câu, Vương Bác Thần, anh có thời gian thì trở về thăm con trai của chúng ta.”
Cái gì?!
Triệu Thanh Hà lập tức đứng dậy, sắc mặt trắng bệch, hai mắt nhìn chằm chằm Vương Bác Thần!!!
Lúc này, Vương Bác Thần cũng ngây người, anh hoàn toàn không ngờ Dạ Anh Thư lại làm cái trò này.
Đám người Ngô Kỳ Long và Hồ Kiệt bị dọa không dám lên tiếng, không biết Dạ Anh Như này là ai, vậy mà ở trong tình cảnh này làm ra loại chuyện này.
Đây là không sợ chết sao?