Thần Chủ Ở Rể

chương 395

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

CHƯƠNG

Cho dù cô là phụ nữ, cũng vẫn xử lý!

“Anh nói Dạ Anh Như đó tại sao muốn hãm hại anh? Cô và anh cũng coi như là bạn cấp .”

Triệu Thanh Hà không hiểu nên hỏi, đồng thời cũng nói bóng nói gió nghe ngóng chuyện của Dạ Anh Như.

Nói cho cùng, vẫn là có hơi lo lắng.

Yêu càng nhiều càng để tâm, cũng càng sợ mất đi.

Vương Bác Thần đâu thể không hiểu chút tâm tư nhỏ này của cô, anh cười nói: “Dạ Anh Như là hoa khôi trường ở thời cấp của bọn anh, đồng thời cũng là học sinh giỏi đứng đầu ban khoa học xã hội hồi bọn họ cấp . Gần như tất cả nam sinh toàn trường đều thích cô ta, đều nịnh nọt cô ta. Mà anh chưa từng liếc nhìn cô ta, còn từng mắng cô ta, đoán chắc là thù anh, cô ta rất nhỏ nhen.”

Triệu Thanh Hà chớp mắt, đầu óc lại nhanh chóng vận chuyển.

Phụ nữ ở phương diện này là tương đương với Sherlock Holmes.

Là như vậy sao?

Tại sao mình cảm thấy không đơn giản?

Anh ấy có phải là có chuyện gì giấu mình không?

Cứ cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.

Nếu điều anh nói là thật, người kiêu ngạo như Dạ Anh Như tại sao lại vì anh không đếm xỉa mà tức giận?

Không đúng.

Triệu Thanh Hà đột nhiên véo tai của Vương Bác Thần, hừ lạnh: “Đừng hòng lừa em, em đâu phải là kẻ ngốc, nói thật đi, rốt cuộc là chuyện gì!”

“Thật mà thật mà, anh tuyệt đối không lừa em.”

Vương Bác Thần nói chắc nịch.

Anh sẽ không nói cho em biết, là vì anh vào nhầm nhà vệ sinh nữ, vừa hay nhìn thấy Dạ Anh Như vừa cởi quần.

Chuyện này đánh chết cũng không thể nói, nếu không sẽ tổn hại hình tượng thần chủ của anh!

Sáng sớm ngày hôm sau, Vương Bác Thần vẫn đang ngủ, anh cảm giác bên miệng mình có cái gì đó đang động đậy.

Anh mở mắt ra, nhìn thấy Dao Dao đang ngồi trên bụng mình, chân giơ về phía miệng anh mà nhét vào, miệng còn bật cười “ha ha” thành tiếng.

“Ba xấu, đừng ngủ nữa, dậy đi.”

Dao Dao nói to.

Vương Bác Thần ôm Dao Dao vào trong lồng ngực, hôn cô bé một cái nói: “Con nhóc quậy phá này, hôm nay là thứ bảy, con dậy sớm như vậy làm gì chứ?”

Hàng lông mi dài của Dao Dao khẽ chớp chớp, cô bé ngước khuôn mặt nhỏ lên: “Ba ơi, con muốn đi trượt tuyết, con muốn đi ra ngoài chơi, con phải hoàn thành bài tập mà cô giáo đã giao.”

Triệu Thanh Hà tức giận đi vào nói: “Cô giáo của chúng giao bài tập về nhà, mỗi đứa phải tìm được loại lá cây khác nhau, nhằm giúp chúng phân biệt được lá cây.”

“Vâng, vâng, cô giáo chúng con nói thế.”

Dao Dao gật đầu một cách kiên quyết.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio