CHƯƠNG 1002 “Trần gia, những tin đồn kia có phải là thật không? Đêm qua Kim Phi đã tìm ngài à?” “Chưởng môn Trần, rốt cuộc ai đã bắt con trai tôi? Dù có tội cũng phải cho tôi biết tại sao nó lại có tội chứ.” Con trai bị bắt đi, những tên phú hào này sốt ruột rồi. Điều khiến bọn họ càng lo lắng là có người sẽ ra tay với bọn họ. “Đều im hết cho ông.” Trần Thạch tức giận: “Mấy người là cái thá gì mà chạy tới đây hỏi tôi? Mấy người xứng sao?” “Trần gia bớt giận, bọn tôi không dám, bọn tôi chỉ muốn biết vài chuyện thôi, mong Trần gia lượng thứ. Dù gì đó cũng là con trai của bọn tôi, người làm cha vẫn muốn muốn chút tin tức cụ thể.” Những gia chủ hào môn vội vàng xin lỗi. Vừa này bọn họ đã quá vội vàng.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé! Nhưng bây giờ con trai mình còn chưa biết sống chết ra sao, bọn họ không vội sao được? “Trần gia, cầu xin ngài, hãy nói cho tôi biết rốt cuộc con trai tôi còn sống hay đã chết, chỉ cần cho tôi biết thôi, sau đó tôi sẽ từ bỏ.” Tống Nguyên Lễ bị giết khiến bọn họ vô cùng tuyệt vọng. Đến cả Tống Nguyên Lễ còn chết rồi, con trai mình có thể sống được sao? Trần Thạch cười lạnh: “Bây giờ biết sợ rồi sao? Con hư tại cha, mấy người còn không biết con trai mình là hạng gì sao?” Ánh mắt mọi người ảm đạm hẳn đi, đương nhiên họ biết con trai mình là cái thể loại gì, chính vì thế nên họ mới càng thêm lo lắng, muốn biết tai hoạ lần này lớn thế nào. Nhưng đến bây giờ, bọn họ vẫn chẳng cho tin tức gì cả, bên phía nhà Tống cũng không biết tình hình cụ thể thế nào. Nhưng bọn họ không thể nào so với nhà họ Tống. nhà họ Tống có nhà họ Cổ chống lưng, nghe nói bây giờ họ đang liên hệ với nhà họ Cổ, nhờ nhà họ Cổ ra mặt. Bọn họ không có chống lưng lớn như thế, chỉ có thể dựa vào những rắc rối mà con trai mình thường gây ra để phán đoán tình hình thôi. Thật ra trong lòng bọn họ cũng hiểu rõ, hiện nay, điều quan trọng không phải là thằng nghịch tử nhà mình còn sống hay không mà là phải thông qua chuyện này để liên lạc với đối phương và thể hiện thái độ. Dù có phải tán gia bại sản, bọn họ cũng chấp nhận. Chỉ cần bảo vệ được gia tộc thôi. “Cứ đợi đi, mấy người sẽ nhận được tin thôi, nhưng không phải là bây giờ.” Trần Thạch không có chút hảo cảm nào với những người này. Một đám ngu ngốc có lũ con trai kiêu căng, cứ tưởng có vài đồng bạc là giải quyết được tất cả. Mà không biết rằng, lần này người bọn họ đắc tội là Thiên Tuyệt Chi Vương.