Thần Đế Trọng Sinh

chương 673: một chiêu bại trận

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đông! Đông! Đông!

Diệp Trần dùng một quyền đánh nổ Đại Tế Ti của Thần giới lại chậm rãi hướng về phía Thần Vương Lộ Tây Pháp ở phía dưới đi đến.

"Diệp Cuồng Tiên! Hôm nay là ta thua rồi, chỉ cần ngươi bỏ qua cho ta lần này, ta cam đoan, Thần giới sau này sẽ không bao giờ đối địch với ngươi nữa, chúng ta sống yên ổn với nhau, coi như chưa xảy ra chuyện gì, như thế nào?"

Bản thân Lộ Tây Pháp bị trọng thương, tự biết dù như thế nào đi nữa cũng không trốn thoát, hơn nửa thủ hạ của hắn cũng gần như bị giết hết, giọng điệu cũng không có cứng rắn như lúc trước mà bắt đầu chủ động cầu hòa.

Diệp Trần cười lạnh, "Coi như chưa xảy ra chuyện gì? Ngươi nghĩ thật là đơn giản a!"

Đang khi nói chuyện, thân thể Diệp Trần nhoáng một cái, ngay sau đó đã đi tới trên đỉnh đầu của Lộ Tây Pháp, giơ Tử Quỳnh kiếm cao lên, hung hăng chém xuống!

Con ngươi của Lộ Tây Pháp co rụt lại, dưới chân ngay lập tức đạp một cái, nhanh chóng lùi lại phía sau, đáng tiếc đạo kiếm mang kia lại như bóng đuổi theo làm hắn đành phải giơ quyền trượng trong tay lên một lần nữa, ngăn cản đi lên.

Ầm ầm!

Thiên địa rung mạnh lần nữa!

Xoẹt xẹt á!

Lô Tây Pháp điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi, bay ngược ra sau một lần nữa, trên mặt đất lưu lại một cái hố sâu mấy chục thước, dài gần vạn mét, những nơi đi qua đều bị sụp đổ toàn bộ, vâng Hoa Sơn to lớn như vậy bây giờ lại vô cùng thê thảm.

Oanh!

Không đợi Lộ Tây Pháp kịp phản ứng, bỗng nhiên một bóng người từ trên trời rơi xuống, Diệp Trần đã truy sát tới trước mặt một lần nữa, một cước đạp ở trên lồ ng ngực của Thần Vương Lộ Tây Pháp.

"Phốc!"

Lộ Tây Pháp lập tức điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi, trên mặt rốt cuộc lộ ra vẻ hoảng sợ, "Đừng! Đừng giết ta! Chỉ cần ngươi không giết ta, sau này ngươi chỉnh là chủ nhân của Thần giới, ức vạn sinh linh Thần giới chúng ta đều nhận ngươi làm chúa tể, như thế nào?"

Diệp Trần nhếch miệng cười một tiếng, trên mặt mang theo nụ cười đùa cợt, "Chỉ là một cái không gian hóa ngoại, cũng xứng xưng Thần giới? Bản để dùng đám phế vật các ngươi thì có ích lợi gì?"

Nói xong lời này, trong ánh mắt vô cùng hoảng sợ của Lộ Tây Pháp, Diệp Trần bỗng nhiên đạp xuống một cước!

"Không!!"

"Bành!"

Thật đáng thương, đường đường là Thần Vương của Thần giới lại bị một cước của Diệp Trần giẫm nổ tung!

"A! Diệp Cuồng Tiên! Ta nguyền rửa ngươi, nguyền rủa ngươi chết không yên lành!"

Một tiếng gào thét thảm thiết vang lên khắp thiên địa.

Trong chớp mắt nhục thân của Lộ Tây Pháp bị diệt, nguyên thần từ bên trong nhục thân thoát ra, đã chạy trốn lên trên bầu trời.

"Hừ! Còn muốn chạy? Trở về cho ta!"

Diệp Trần quát lớn một tiếng, vẫy tay một trảo.

"A!!"

Lại là một tiếng kêu thảm, Lộ Tây Pháp ngay cả cảnh giới Hóa Thần cũng không có đạt tới, lực lượng nguyên thần lại có thể mạnh đến mức nào? Trong nháy mắt đã bị Diệp Trần bắt được, trực tiếp từ trên bầu trời bị lôi trở về.

Nhưng mà đúng vào lúc này, trên bầu trời bỗng nhiên xuất hiện một ông lão mặc áo trắng, lấy một tay bắt lấy được nguyên thần của Lộ Tây pháp, "Người cũng đã chết rồi, chỉ là một đạo tàn hồn, các hạ cần gì phải đuổi tận giết tuyệt đây?"

Người xuất thủ này bỗng nhiên chính là Vô Nhai lão nhân, cường giả đẹ nhất Tiên giới.

Bạch! Bạch! Bạch!

Sau khi Vô Nhai lão nhân chạy tới, cường giả còn lại của Tiên giới cũng thi nhau chạy tới, vây Diệp Trần ở trung ương.

"Vô Nhai đạo huynh, ngươi có thể coi là đã đến! Nhanh! mau giết tiểu tử này! Sau này Thần giới ta nguyện lấy Tiên giới như thiên lôi sai đâu đánh đó!"

Đạo tàn hồn của Lộ Tây Pháp kia trốn ở sau lưng Vô Nhai lão nhân, bắt đầu lớn tiếng kêu gọi.

Hắn vốn là muốn hướng lập uy với ba giới khác, lại tuyệt đối không ngờ tới chính mình hao tổn tâm cơ, vậy mà lại bị Diệp Trần diệt cả đoàn, bây giờ rơi vào bước đường cùng cũng chỉ đành hướng Tiên giới nhờ giúp đỡ.

Diệp Trần nghe được điều này thì hai mắt lập tức khẽ híp một cái, "Hóa ra ngươi chính là Vô Nhai lãi nhân xếp hạng thứ nhất trên Thiên bảng của Tiên giới, làm sao? Ngươi cũng muốn tới tìm chết?"

"Làm càn! Cũng dám vô lễ đối Vô Nhai tiền bối!"

Diệp Trần vừa mới nói ra lời này thì ở phía sau Vô Nhai lão nhân bỗng nhiên có một tên gưởng giả của Tiên giới lập tức nhảy ra ngoài chỉ vào Diệp Trần lớn tiếng khiển trách.

Diệp Trần ngay cả nhìn cũng chẳng thèm nhìn người kia một cái, trực tiệp thuận tay vung lên:

"Ồn ào!"

Bạch!

Một đạo kiếm mang màu tím quỷ dị khó lường trong nháy mắt giết tới trước mặt tên cường giả Tiên giới kia.

"A!"

Con ngươi người kia lập tức co rụt lại, muốn tránh né nhưng rõ ràng đã không kịp.

Ở thời khắc mấu chốt, Vô Nhai lão nhân kia xuất thủ lần nữa, chỉ thấy hắn vỗ ra một chưởng, "Càn Khôn Na Di!"

Nói cũng kỳ quái, mắt thấy một kiếm kia của Diệp Trần sắp chém xuống trên người của tên cường giả Tiên giới kia vậy mà phát sinh độ lệnh nhỏ xiu, thật giống như không gian bóp méo, một kiếm nhanh như sét đánh này vậy mà thất bại!

"Ừm?"

Ngay cả Diệp Trần cũng không thể không đến khẽ chau màu, "Bí thuật thật quỷ dị! Chỉ sợ ít nhất cũng là công pháp Địa cấp a?"

Công pháp Địa câp!

Cho dù ở bên trong Tu Chân giới cũng thuộc về trung thượng đẳng.

Tuy rằng trong đầu Diệp Trần, công pháp Thiên cấp thậm chí công pháp Thần cấp đều có một ít, thế nhưng lấy tu vi thực lực hôm nay của hắn, có thể thi triển ra được cũng không nhiều.

Vẻn vẹn nhìn từ điểm này, thực lực của Vô Nhai lão nhân này so với Thần Vương Lộ Tây Pháp mạnh hơn không chỉ một điểm.

"Ha ha, Diệp đạo hữu động một chút lại muốn lấy đi tính mạng người ta, khó tránh khỏi có chút quá bá đạo..."

Vô Nhai lão nhân xuất thủ cứu thuộc hạ của mình còn đang âm thầm đắc ý, tuy nhiên không đợi hắn nói xong thì đã thấy Diệp Trần diêu không tung ra một quyền hướng phía tàn hồn của Lộ Tây Pháp đập tới!

"Ầm!"

Lộ Tây Pháp chỉ có một đạo tàn hồn, làm sao có thể chống đỡ được một quyền này của Diệp Trần?

"Ngươi dám!"

Ngay cả Vô Nhai lão nhân trong lúc nhất thời cũng không kịp phản ứng, chờ đến hắn muốn xuất thủ cứu thì đã không còn kịp nữa rồi.

"Bành!"

Nguyên thần của Lộ Tây Pháp trực tiếp bị một quyền này của Diệp Trần đánh nổ, vị chủ nhân của Thần giới này đã hoàn toàn biến mất trên thế gian

Vô Nhai lão nhân lập tức tức giận đến tím cả mặt mũi, hắn cứu nguyên thần của Lộ Tây Pháp chính là hy vọng ngày sau có thể lợi dụng người này đến khống chế Thần giới, không nghĩ tới lại bị Diệp Trần làm hỏng chuyện tốt của hắn một cách triệt để, điều này làm sao không để cho hắn tức giận cho được?

"Tiểu tử! Ngươi muốn chết!"

Vô Nhai lão nhân trong cơn giận dữ, lập tức hoàn toàn kéo xuống vẻ mặt giả nhân giả nghĩa.

Hô!

Vô Nhai lão nhân vung lên tay áo dài.

Sưu sưu sưu!

Từ trong tay áo rộng lớn của hắn vậy mà bay vụt ra trên trăm thanh Linh khí phi kiếm, trên không trung tạo thành một cái kiếm trận cỡ nhỏ!

"Tiểu tử! Ngươi có có cho là giết được Lộ Tây Pháp thì đã là vô địch thiên hạ, đến lãnh giáo một chút thủ đoạn của lão phu đi!"

"Hây!"

Cùng với tiếng quát lớn của Vô Nhai lão nhân, mưa kiếm đầu trời hướng Diệp Trần nổ b ắn ra mà đến, hơn nữa mơ hồ ngầm hợp với đạo Âm Dương Ngũ Hành.

"Không hổ là cường giả đệ nhất Tiên giới, vậy mà còn cường đại hơn Lộ Tây Pháp mấy phần!"

Ngay cả Diệp Trần cũng không thể không âm thầm cảm thán một tiếng, tuy nhiên cũng không có để ở trong lòng.

"Nghịch Sinh Bách Chuyển, Tứ chuyển! Ngũ chuyển!"

Trạng thái của hắn bây giờ cũng không thể duy trì quái lâu cho nên nhất định phải tốc chiến tốc thắng!

Ầm ầm!

Trong nháy mắt, khí tức trên người Diệp Trần lại tăng vọt lên gấp đôi một lần nữa!

"Cái gì! Cái tên này đến cùng là quái vật gì?"

Hai mắt của Vô Nhai lão nhân lập tức trừng một cái, quả thực cũng muốn nghi ngờ cuộc sống.

Hắn vốn cho rằng, Diệp Trần thi triển một loại bí thuật nào đó, hắn chỉ cần chống lại nhất thời nửa khắc thì coi như kéo dài cũng có thể kéo dài mà thắng.

Lại tuyệt đối không nghĩ ra, thực lực của Diệp Trần thế mà còn có thể tăng vọt lần nữa!

Xoạt!

Sau khi Diệp Trần thi triển Nghịch Sinh Bách Chuyển đến chuyển thứ năm thì đã kéo thực lực so với Vô Nhai lão nhân lại được kéo ra một khoảng cách lớn.

Sau khi Tử Quỳnh kiếm chém xuống, lập tức lấy thế bẻ gãy nghiền nát, chém bay cả trên trăm thanh Linh khí phi kiếm kia, mà Vô Nhai lão nhân cũng trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi, bay ngược ra ngoài.

Tất cả mọi người lập tức đều phải trợn tròn mắt ra mà nhìn, cho dù là ai cũng không nghĩ tới, Vô Nhai lão nhận thậm chí ngay cả một chiêu đều không có chống nổi thì đã trực tiếp thua trận!

P/S: Ta thích nào...chương 3 nhé, hôm nay mình có việc đâm ra bận quá a....

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio