- Tề Đồng trước tiên chúc mừng Kiều Kiều đạt được Top Chiến Hoàng, hôm nay thực lực của ngươi đã đạt tới cảnh giới Bán Tôn, thật sự là thật đáng mừng ah!
Hắn không nhìn Diệp Vân Phong, phảng phất trong mắt hắn Diệp Vân Phong chẳng là gì cả vậy.
Cốc Kiều Kiều trong mắt lộ ra vẻ phiền chán, chỉ có điều nàng cũng không có trực tiếp biểu lộ ra, chỉ đáp lễ nói:
- Làm phiền quan tâm rồi, ta chỉ là may mắn thôi.
- Ha ha, Chiến Hoàng chi liệt làm gì có may mắn chứ, nghĩ đến mười năm trước vi huynh cũng phải liều mạng mới được nhập vào hạng năm bảy, cũng chỉ hơi cao hơn Cộc Lực huynh nửa trù thôi, quả nhiên là hổ thẹn hổ thẹn.
Tề Đồng khẽ cười nói.
Hắn tuy nói hổ thẹn, tuy nhiên lại không nửa phần hổ thẹn, hơn nữa ra vẻ rất đắc ý.
Mười năm trước hắn cùng với Cộc Lực cùng tham gia Hoàng Bảng Chi Tranh, mà hắn đạt được vị trí năm bảy, Cộc Lực lại chỉ giành được vị trí bảy hai, chênh lệch cũng không phải chỉ một chút, cái này cũng đại biểu cho chênh lệch giữa hai bên.
Tề Đồng cũng là muốn mượn chuyện này để lộ ra sự ưu việt của hắn thôi.
Cộc Lực ở bên thần sắc hơi có chút khó coi, hắn lúc trước quả thật ít hơn Tề Đồng mấy khỏa Đế Đan, nhưng chỉ mấy khỏa như vậy cũng đủ khiến bài danh của hai người kéo ra rất xa rồi, cái này chỉ có thể nói vận khí của hắn kém, cũng không phải là thực lực hắn kém hơn Tề Đồng.
Hiện giờ hai người đều có thực lực đê giai Thiên Tôn, nếu thật sự đánh một hồi, hắn tuyệt đối tin tưởng có thể đánh bại Tề Đồng.
Nhưng hắn và Tề Đồng đều là quen biết cũ, mà lần này lại là Cốc gia bọn hắn mời đến trợ trận, thật sự không tiện vạch mặt với Tề Đồng, còn có lần này Tề Đồng có khả năng trở thành muội phu của hắn, về mặt thân phận hắn cũng đè ép Tề Đồng một bậc nên lười so đo.
Cốc Kiều Kiều gần đây luôn lấy đại ca nàng làm gương, giờ nghe Tề Đồng mang đại ca nàng ra so sánh, lúc này khó chịu nói:
- Năm mươi bảy quả thật là thứ hạng rất cao.
Tề Đồng nghe lời này, trong nội tâm rất khoan khoái dễ chịu, mà Cốc Đình Đình ở bên cũng gân cổ lên nói:
- Đó là đương nhiên, Đồng ca không chỉ có luyện đan lợi hại, mà ngay cả thiên phú tu luyện cũng kinh người.
Cốc Kiều Kiều nhếch miệng nói:
- Năm mươi bảy rất giỏi, bất quá tỷ tỷ ta lần này cũng đạt được hạng , mà vị bằng hữu Diệp Vân Phong này của ta càng được hạng , thiếu chút nữa đã tiến vào hàng Sát Hoàng rồi.
Cốc Kiều Kiều lời này vừa nói ra, thần sắc hai người Tề Đồng và Cốc Đình Đình đều biến đổi.
Cộc Lực lại như đã sớm biết rõ, trên mặt treo dáng cười như có như không.
Nếu như nói Cốc Kiều Kiều có thể xếp vào hạng hai mấy khiến bọn hắn rất ngạc nhiên, vậy thì Diệp Vân Phong ở bên đã rất tiếp cận Sát Hoàng càng khiến kinh ngạc không thôi.
- Chỉ bằng hắn cũng có thể đạt được hạng mười năm? Đường tỷ ta thấy ngươi là thay tình lang của ngươi khoác lác a! Có bản lĩnh thì để hắn chứng minh hắn có năng lực kia đi!
Cốc Đình Đình không cho là đúng nói.
Nàng không tin Diệp Vân Phong thật sự tiếp cận Sát Hoàng, nếu thật sự có thực lực như vậy, nàng không tin hắn sẽ theo Đường tỷ mình đến Phong Viêm Cốc, có lẽ sớm đã bị các thế lực khác mời chào rồi.
- Bằng thực lực thấp kém kia của ngươi đương nhiên không tin, Vân Phong hiện giờ đã là Thiên Tôn, cũng không cần phải chứng minh gì cho một Địa Hoàng như ngươi cả cả!
Cốc Kiều Kiều tức giận nhìn chằm chằm vào Cốc Đình Đình không khách khí nói.
Tôn Giả chi uy không thể mạo phạm, huống chi Diệp Vân Phong còn là khách nàng mời đến, mà lão đại hắn càng có chiến lực vô song, nàng tuyệt đối không muốn đường muội này của nàng đắc tội với Diệp Vân Phong, bằng không Lăng Tiếu đến, chỉ sợ không tiện giao phó.
Cốc Đình Đình không nghĩ tới Đường tỷ gần đây dịu dàng rõ ràng lại quát trách nàng như vậy. phảng phất như tát một cái vào mặt nàng vậy, khiến nàng khó chịu đến cực điểm.
- Đánh rắm chỉ bằng thực lực trung giai Địa Hoàng của hắn, rõ ràng dám xưng Thiên Tôn, ta thấy ánh mắt Đường tỷ ngươi có vấn đề rồi.
Cốc Đình Đình chỉ vào Diệp Vân Phong mắng to.
Hôm nay Diệp Vân Phong dùng Tiềm Tức Công áp chế khí tức của mình ở trung giai Địa Hoàng, hắn cũng không phải là loại người hay thích rêu rao.
Thế nhưng Cốc Đình Đình này lại không biết điều, quả thật khiến hắn rất căm tức.
- Ta thấy mắt có vấn đề là ngươi mới đúng!
Diệp Vân Phong lạnh lùng hừ một tiếng, thực lực tôn giai lập tức tản ra, uy áp Tôn Giả ép về phía Cốc Đình Đình.
- Diệp lão đệ thỉnh lưu tình!
Cộc Lực quát nhẹ một tiếng, lập tức lách mình chắn trước Cốc Đình Đình.
Cốc Đình Đình ở phía sau hắn đã bị dọa ra một thân mồ hôi lạnh, nàng thật sự không nghĩ tới đối phương lại ẩn dấu khí tức, quả nhiên khiến nàng khó coi đến cực điểm.
Lúc này, Tề Đồng mới bắt đầu chính thức nhìn thẳng vào Diệp Vân Phong, trong mắt tràn đầy địch ý, cũng mang theo vài phần khinh thường.
- Thì ra là cao thủ thâm tàng bất lộ, quả nhiên là khiến Tề Đồng thất kính!
Tề Đồng thản nhiên nói với Diệp Vân Phong.
Diệp Vân Phong cho dù tiếp cận Sát Hoàng thì đã sao, hắn thủy chung cũng không phải Sát Hoàng, mà Tề Đồng hắn lại có thân phận Luyện dược sư tôn quý.
Diệp Vân Phong cũng mang theo vẻ địch ý với Tề Đồng, không cho là đúng đáp:
- Cũng vậy a!
- Thực lực ngươi tuy không tệ, nhưng ta khuyên ngươi vẫn nên rời khỏi Kiều Kiều đi, ta có thể cho ngươi khỏa Ngũ phẩm đỉnh cấp đan dược, thế nào hả?
Tề Đồng nhìn chằm chằm vào Diệp Vân Phong sâu kín nói.
- Tề Đồng ngươi. . .
Cốc Kiều Kiều muốn nói gì đó, lại bị Cộc Lực ngắt lời:
- Muội muội, việc này để bọn họ tự giải quyết đi, huống chi trong tộc sớm đã quyết định.
Cộc Lực trong nội tâm mặc dù hướng về muội muội, nhưng bọn hắn thân ở trong đại gia tộc, hôn nhân đại sự vốn không đến lượt mình làm chủ, chỉ có thể nghe theo gia tộc an bài.
Hiện giờ Tề Đồng nói lời này tuy khó nghe một chút, nhưng cũng coi như cách tốt khiến Diệp Vân Phong sớm rời khỏi.
Cốc Đình Đình ở bên mị nhãn như tơ, lóe ra vẻ ác liệt, phảng phất như ngồi đợi xem kịch vui vậy.
Diệp Vân Phong hơi liếc mắt nhìn Tề Đồng lẩm bẩm nói:
- khỏa Ngũ phẩm đan dược? Nghe tựa hồ rất không tồi!
Tề Đồng lộ ra vài phần vẻ đắc ý nói:
- Đương nhiên, cầm lấy đi đấu giá có thể đạt được trên trăm vạn huyền phẩm tinh không thành vấn đề, cũng đủ để ngươi đề thăng tu vi lên một giai rồi, cái giá này có lẽ đủ khiến người rời khỏi Kiều Kiều rồi chứ!
- Ha ha. . . Nếu như ta nói không?
Diệp Vân Phong khẽ cười nói.
Cốc Kiều Kiều ở bên nghe xong lời này cuối cùng cũng yên lòng, trước đây nàng tuy rằng coi trọng Lăng Tiếu, nhưng giữa nàng và Lăng Tiếu chênh lệch quá xa, khiến nàng có một loại cảm giác khó với tới. Mà Diệp Vân Phong thích nàng, lại trải qua tiếp xúc những ngày này, Diệp Vân Phong trở nên trầm ổn hơn rất nhiều, thực lực càng đột phá Thiên Tôn giai, cho nên nàng đối với Diệp Vân Phong cũng sinh ra không ít hảo cảm, mà loại tính tình ngạo mạn cùng hung hăng càn quấy như Tề Đồng khiến nàng rất không thích.