Thần Khống Thiên Hạ

chương 1642: lôi ngục điện lao (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lôi Quyền Điện Chưởng!

Đây là tuyệt thế cường chiêu mà Cao Chiến hợp lại, quyền chưởng cùng kết hợp, hoặc quyền hoặc chưởng, chợt đập chợt phách, như sấm như điện, thế như phá trúc!

Lăng Tiếu cho dù là xem trọng Cao Chiến rồi, nhưng mà hiện tại Cao Chiến đánh ra cường chiêu quyền chưởng kết hợp này cũng là để cho hắn càng thêm trọng thị, hắn đột nhiên cảm thấy Cao Chiến này giống như đã mò tới biên giới của quyền ý hoặc chưởng ý rồi.

- Đến thật tốt!

Khí tức của Lăng Tiếu cũng trong nháy mắt bạo trướng lên.

Hắn đã nói trong mười chiêu muốn đánh bại Cao Chiến, mà hiện tại đã qua sáu chiêu, còn có bốn chiêu, hắn phải nói được làm được, tuyệt đối phải ở trong bốn chiêu này giết chết Cao Chiến.

Ngạo Tuyết Lăng Sương!

Đây là một quyền bá đạo nhất trong Thiên Sương quyền.

Chỉ thấy băng thiên băng tuyết kia phiêu đãng không ngừng, rất nhiều hàn sương tràn ngập cả lôi đài.

Lôi điện quyền chường cùng băng sương quyền ảnh giao nhau tại một chỗ, ở bên trong tràng biến thành một mảnh giống như tử bạch từ tràng, để cho người ta không cách nào thấy rõ tình huống của hai người bên trong.

Lực lượng đang giao nhau không ngừng, tựa hồ lôi điện công kích lực kia càng thắng một chút, dần dần có thể lấy được thế thượng phong.

- Ha ha, chiến lực của ngươi dù không kém, nhưng mà cũng phải bại ở trên tay ta!

Cao Chiến càng đánh càng hăng, đã bức đến gần trước người của Lăng Tiếu rồi, quyền chưởng biến hóa đa đoan, đều là hướng về chỗ yếu hại của Lăng Tiếu phách đi.

- Ngươi cao hứng quá sớm, người bại chỉ có thể là ngươi!

Lăng Tiếu song thủ quy nhất, tất cả lực lượng tập trung ở trên một điểm, bất thình tình đánh ra tuyệt địa phản kích.

Sương Tuyệt Thiên hạ!

Một chiêu cuối cùng trong Thiên Sương quyền, lấy băng sương hóa viêm, giống như là Băng Viêm chi long gầm thét mà ra, cường hành đem quyền chưởng của Cao Chiến oanh đến tán loạn không chịu nổi.

- Như thế mới có chút ý tứ, bất quá một chiêu này liền đủ lấy mạng chó của ngươi!

Cao Chiến không hổ là võ si, Lăng Tiếu càng cường đại, chiến ý của hắn càng ngẩng cao.

Quyền chưởng lôi điện lực từ bốn phương tám hướng khuynh tiết mà đến, từng luồng lôi điện lực càng thêm bá đạo dị thường, lực lượng kia đã xa xa mà vượt qua lực lượng của cao cấp Thánh Hoàng bình thường rồi.

Lực lượng phòng ngự ở bốn phía đều bị chấn đến không ngừng lắc lư lên, mà trên mặt đất xuất hiện một đạo lại một đạo vết tích giao nhau.

Nếu không phải là những vật liệu bằng đá này đều cực kỳ cứng rắn, lại phối hợp với tài liệu khó gặp chế tạo, chỉ sợ đã sớm bị oanh thành bụi phấn rồi.

Lăng Tiếu không nghĩ đến Cao Chiến còn có chiến lực bực này, đã đủ để đối khắng hắn tăng lên lực lượng gấp mười lần rồi.

Rất nhiều lôi điện lực đem Lăng Tiếu bao vây vào một góc, càng không ngừng oanh tạc.

Ước chừng trải qua một lúc sau, mới dần dần bình tức xuống.

Tất cả mọi người đều dừng hô hấp, bọn họ có thể ngồi chỗ này thì thực lực cũng sẽ không quá yếu, đều có thể cảm nhận được lực lượng đáng sợ một kích này của Cao Chiến.

Nếu như không có trận pháp phòng ngự bảo hộ, chỉ sợ trong phương viên vạn dặm đã bị những lôi điện lực này oanh thành cháy khét rồi.

Lăng Tiếu đều bị những lực lượng này bao vây, hắn nhưng còn có đường sống sao?

Phong Hậu Lâm ngồi ở trên thủ tọa là thở ra một hơi thật dài nói:

- Xem ra Lăng Tiếu kia cuối cùng là muốn bại rồi, thực lực của Cao Chiến này thực sự không tầm thường, đợi ta trở về trong cung nhất định phải để người đem hắn chiêu lãm vào cung, lấy chiến lực của hắn chỉ sợ đều có thể vấn đỉnh hàng ngũ chân truyền đệ tử rồi!

Thực lực của Cao Chiến xác thực cường đại, nhưng mà khuôn mặt của hắn lại là bình thường, cho nên Phong Hậu Lâm cũng không đố kỵ hắn.

Hắn càng đố kỵ hình dạng bức khốc một chiêu sát địch kia của Lăng Tiếu hơn, hắn có thể cảm nhận được Trương Liên Hoa ở một bên trong mắt thấu ra từng trận hân thưởng chi ý, tựa hồ còn uẩn chứa vài phần tình cảm.

Lúc này mới để cho Phong Hậu Lâm đặc biệt khó chịu với Lăng Tiếu, cho dù Lăng Tiếu bày ra thực lự cường đại, hắn cũng sẽ không chấp nhận Lăng Tiếu.

Trương Liên Hoa ở một bên nhìn hơi có chút đau lòng, nàng thầm nghĩ nói:

- Thật sự là tự tin quá lớn rồi, ngay cả ta gặp phải võ si này cũng đều không có biện pháp thắng hắn, thật là đáng tiếc cho một lang nhi tuấn tú.

Trương Liên Hoa dù nhìn trúng Lăng Tiếu, nhưng mà sẽ không ái mộ tương thụ hắn, trong lòng thật cũng sẽ không quá khổ sở.

Mà Phạm Quan Trường ở một bên có thực lực cường đại nhất ở chỗ này, hắn ẩn ẩn có thể cảm nhận được Lăng Tiếu dù ở thế bất lợi nhưng hẳn còn chưa đến lúc vẫn lạc.

Thiết Lang cùng Liễu Kim Hỉ ở một bên khác quan chiến đều là thất vọng không thôi.

Bất quá bọn họ cũng ở trong lòng thầm thở dài:

- Thua cũng tốt, bằng không chọc tới Cao gia cũng là một chuyện phiền toái!

Lôi điện lực bao trùm trên lôi đài, uy lực đáng sợ kia thật sự để cho người ta cảm thấy da đầu tê liejt.

Đúng lúc những lôi điện lực này toàn bộ biến mất, một đạo thanh âm sảng khoái kinh hô lên:

- Ha ha, liên thắng mười bốn trận thì như thế nào, còn không phải là chết ở trong tay Cao Chiến ta.

Rất hiển nhiên, đây chính là thanh âm thắng lợi do Cao Chiến phát ra.

Chỉ thấy lôi đài kia bị phá hoại đến thiên sang bách khổng, thảm liệt đến không đành lòng nhìn, mà có một đạo nhân ảnh nằm ở một góc không hề nhúc nhích, phảng phất giống như đã chết rồi.

Cao Chiến trôi nổi trên không trung, một thân tử điện liễu nhiễu, uy vĩ bất phàm giống như là chiến thần.

Mọi người ở chỗ này đều cho là Lăng Tiếu đã bị chết đến không thể chết nữa, đang ở lúc trong tài muốn đi lên nghiệm thi thì Lăng Tiếu nằm ở trên mặt đất kia trong nháy mắt bắn lên.

Mọi người đều là hoa nhiên một mảnh, bọn họ nhìn Lăng Tiếu không có chịu bao nhiêu thương hại, đều là lộ ra vẻ khó có thể tin.

Chiêu vừa rồi của Cao Chiến chỉ sợ là cao cấp Thánh Hoàng cũng khó có thể chịu nổi, Lăng Tiếu lại bình yên vô sự.

Ánh mắt của Cao Chiến cũng là căng ra một chút, trên khuôn mặt lướt qua vẻ cười lạnh nói:

- Rất tốt, lại không chết, nhưng mà ta nghĩ ngươi đã là nỏ mạnh hết đà rồi, tiếp theo ngươi liền có thể đi tìm chết được rồi!

Nói xong, Cao Chiến lần nữa hướng về phía Lăng Tiếu xuất kích.

Thân hình của Lăng Tiếu như quỷ mị lướt động, đồng thời đem y phục hư nát kia giật xuống, lộ ra da thịt quân mỹ, sung mãn lực lượng.

- Nếu như ngươi chỉ có lực lượng như thế, vậy người chết sẽ là ngươi!

Lăng Tiếu âm u nói.

- Thật cứng miệng, ta xem ngươi có thể sính cường đến khi nào?

Cao Chiến tức giận rồi, cường chiêu lần nữa xuất kích.

Lôi Ngục Điện Lao!

Chiêu này vừa ra, thiên địa phong vân vì vậy mà biến sắc, trên thương khung tử điện tụ tập, dù là bị đại trận cách tuyệt lực lượng nhưng là vẫn bị Cao Chiến cường hành mượn xuống phụ thể.

Lực lượng đáng sợ tập trung ở trên người Cao Chiến, khí thế kia thẳng ép cao cấp Thánh Hoàng đỉnh phong, hắn hét to một tiếng, lực lượng bàng bạc toàn lực hướng Lăng Tiếu oanh tới.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio