Thần Khống Thiên Hạ

chương 1647: lăng tiếu này quá cường đại!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Man phong tử không có thừa thắng truy kích, mà là mang theo vài phần kinh ngạc nói:

- Lại có thể ngăn cản một quyền của ta, nhục thể của ngươi là cường hãn nhất mà ta bây giờ mới gặp được đấy!

Dĩ vãng người ngăn một quyền của hắn, thân thể kia chỉ sợ lập tức bạo liệt ra, mà cánh tay của Lăng Tiếu vẫn đầy đủ vô khuyết, mới để cho hắn cảm thấy vài phần kinh ngạc.

- Ngươi cũng là đối thủ có man lực cường đại nhất mà ta gặp phải, nhưng mà chỉ có một cỗ man lực thì có gì dùng!

Lăng Tiếu cười lạnh một tiếng, thân ảnh lại một lần nữa lướt động.

Hắn ỷ vào lợi thế của tóc độ, càng không ngừng hướng về phía Man phong tử xuất chiêu, chưởng pháp cũng là càng đánh càng viên hồn tự nhiên, cảnh giới chưởng ý cũng chầm chậm dung hội quán thông, uy lực cũng càng ngày càng lớn.

Phanh phanh!

Từng đạo tiếng buồn bực đang không ngừng vang lên.

Chỉ là phòng ngự kia của Man phong tử thực sự quá đáng sợ, cư nhiên ở trong phương viên mấy chục thước của hắn đều có một tầng lại một tầng cự tường đem hắn bảo hộ lấy, mặc cho Lăng Tiếu tấn công như thế nào cũng không cách nào phá được phòng ngự của hắn.

Bất quá Man phong tử cũng cảm nhận được lực lượng của Lăng Tiếu nếu so với bất kỳ Thánh Hoàng nào đều cường đại hơn nhiều lắm, lại tiếp tục như thế chỉ sợ thật bị Lăng Tiếu phá vỡ, lập tức trầm tâm xuống àm bắt đến thân ảnh của Lăng Tiếu, bỗng nhiên lại một quyền bạo khởi.

Uy lực của quyền này so với trước đó càng thêm cường đại, trực tiếp đem Lăng Tiếu đánh cho hộc máu đụng vào trên phòng ngự quang mạc.

Lăng Tiếu chỉ cảm thấy thân thể đều muốn rời ra từng mảnh, trong lòng kinh hô:

- Đây thật là một đầu man ngưu, lực lượng lại cường hãn như thế!

Nếu không phải thân thể của hắn có thể so với tuyệt đỉnh Thánh khí, chỉ sợ một quyền này đã lấy mạng nhỏ của hắn rồi, khó trách người này có thể liên thắng năm mươi tràng, đây chính là lấy quyền đè người, đả pháp nhất lực hàng thập hội a!

Bất kỳ hoa chiêu nào ở trước mặt nhân gia căn bản không dùng dược, ngơi chỉ cần trúng phải một quyền của nhân gia liền phải chết.

- Xem ra cần phải nghiêm túc đối đãi rồi!

Lăng Tiếu thầm nghĩ một tiếng, Cổ Hoàng thần công nhanh chóng khôi phục thương thế.

Man phong tử đã biết Lăng Tiếu không phải là người bình thường, lần nữa đạp bộ mà đến, quyền đầu vẫn là đơn giản hướng về phái Lăng Tiếu vung đi, lực lượng bá đạo để cho người ta vì thế mà ghé mắt.

Thân hình Lăng Tiếu giống như là nê ngư trượt đến một bên.

Oanh long!

Quyền kình của Man phong tử oanh ở trên quang mạc phòng ngự, khiến cho quang mạc càng không ngừng lay động, trận văn trình hiện ra trạng thái như vết rách trên mai rùa, sợ đến người xem ở phương hướng đó đều là kinh hô lên.

- Xem ra thật là một tràng long tranh hổ đấu rồi, dĩ vãng ai ăn một quyền của Man phong tử mà không chết thì cũng trọng thương, Lăng Tiếu lại còn có thể giống như không có chuyện gì, chẳng lẽ hắn còn có chỗ dựa gì hay sao?

Man phong tử lực lớn vô cùng, cho dù là Thánh Hoàng đỉnh phong cũng không dám cứng đối cứng với hắn, Lăng Tiếu tấn công không phá được phòng thủ của hắn thì chỉ có một cái tử lộ rồi.

- Đây nhưng là nói không chính xác, Lăng Tiếu kia nhưng là lĩnh ngộ lực lượng ý cảnh rồi, nếu là hắn ỷ vào tốc độ để tiêu hao xuống, bại nhưng là Man phong tử cũng nói không chừng.

- Không tới cuối cùng còn chưa thể định luận được, vẫn là xem trò vui cho tốt đi!

Lăng Tiếu giống như là hầu tử bị Man phong tử bức đến không ngừng trở mình liên tục, thỉnh thoảng hắn còn đánh lại, nhưng mà lại không làm gì được Man phong tử, mà Man phong tử cũng tạm thời không có cách nào cứng đối cứng với Lăng Tiếu, không thể nào phát huy ra ưu thế của hắn.

Nhưng mà không có nghĩa là trận chiến này sẽ tiếp tục đi xuống như thế, như vậy không phải là không phân được thắng bại rồi sao.

Man phong tử cũng không chỉ là biết huy quyền đơn giản như vậy, đây chỉ là những chiêu thức phổ thông của hắn mà thôi.

Vì ứng phó với đối thủ có tốc độ nhanh hơn chính mình, hắn nhưng có hậu chiêu.

Chỉ thấy hắn hét lên một tiếng, cơ nhục, lực lượng trên người tựa hồ đang áp súc, mắt trở nên tinh hồng lên.

Man Mãn quyền pháp!

Chỉ thấy hắn song quyền vũ động, hướng về bốn phương tám hướng đồng thời xuất thủ, lại không để ý tới chân thân của Lăng Tiếu ở chỗ nào, chỉ là đánh loạn khắp nơi, ở chung quanh hắn cũng tràn ngập rất nhiều quyền ảnh đáng sợ, mỗi một quyền cũng mang theo uy thế khai thiên liệt địa.

Loạn quyền đánh chết lão sư phụ!

Đây là một loại đả pháp dã man, nhưng mà lại là quyền pháp tốt nhân để cận thân bác đấu, bất kể là Lăng Tiếu ở phương hướng nào, chung quy sẽ có quyền ảnh nện vào trên người hắn.

- Hảo quyền pháp, xem ra không liều mạng không được!

Lăng Tiếu thầm tán một tiếng, rốt cuộc đánh ra Cửu Dương Phần Thiên công!

Muốn đối phó với man lực đáng sợ của Man phong tử, chỉ có đem quyền ý vô địch sử ra rồi.

Lúc trước ý cảnh hắn sử ra chỉ bất quá là vừa mới dung hội, lực lượng tự nhiên không cách nào so sánh với vô địch quyền ý của Cửu Dương Phần Thiên quyền.

Oanh long oanh long!

Từng quyền đối oanh, phát ra từng đạo tiếng nổ vang kinh thiên động địa.

Lăng Tiếu ngạnh sinh sinh đỡ lấy man quyền của Man phong tử, cùng lúc đó đem một thân lực lượng nóng cháy tăng lên đến cực hạn hướng về phía Man phong tử oanh tới.

Man phong tử cảm ứng được khí tức biến hóa của Lăng Tiếu mà kinh ngạc, hắn vẫn là lần đầu tiên gặp gỡ đối thủ cùng hắn cứng đối cứng mà không rơi xuống hạ phong, hơn nữa quyền ý của Lăng Tiếu còn để cho hắn cảm nhận được một loại áp lực, đây là cảm giác trước kia chưa từng có.

- Không thể kéo dài nữa rồi, hắn tất phải chết!

Man phong tử chỉ cảm thấy lực lượng quyền ý của Lăng Tiếu cư nhiên đuổi kịp man kình của hắn, hơn nữa đem lực lượng phòng ngự quanh thân oanh đến xuất hiện khe nứt.

Hắn rống lớn một tiếng, song quyền mãnh liệt giơ lên, lưỡng đạo cự quyền giống như núi cao hướng về phía Lăng Tiếu trùng kích qua.

Phanh phanh!

Lăng Tiếu gắng sức đỡ lấy, nhưng mà vẫn bị chấn đến bay đi ra ngoài, một ngụm nghịch huyết xịt ra.

Man lực của Man phong tử cư nhiên muốn thắng một tầng so với vô địch quyền ý của hắn.

Man phong tử bắt được cơ hội này, lăng không nhảy lên, oanh đến một trận mãnh liệt tới Lăng Tiếu.

Lực lượng quyền kình đáng sợ đem quang mạc phòng ngự đều trùng kích đến không ngừng rách ra, để Thánh Hoàng hộ tràng ở chung quanh phải đồng loạt ra tay gia cố phòng ngự.

Mà Lăng Tiếu ở dưới quyền ảnh tức thì bị oanh đến không còn nhận thức được, toàn thân đều hiện ra đau đớn, xương cốt dường như đều bị đả đoạn.

Có thể nói, so sánh trên lực lượng, Lăng Tiếu thua đến một cách không rõ ràng!

Chỉ là đây cũng không có ý nghĩa là hắn lúc này hắn thất bại rồi, có Cổ Hoàng thần công, lại có thần hồn cùng Bất Tử thụ ở trong ý thức, hắn chẳng khác nào là có Bất tử chi thân.

Lăng Tiếu biết muốn bắt lại Man phong tử, không xuất thần hồn ra là không được, nhưng mà trực tiếp để nó xuất ra chỉ sợ sẽ dẫn đến những người khác dò xét, đến lúc đó nếu là trêu chọc đến Thần Vương, đem hắn diệt đến sạch sẽ thì phiền toái liền lớn.

Lăng Tiếu chịu đựng đau đớn, ở đồng thời toàn lực liệu thương, thân cảnh càng không ngừng chớp động, lấy tốc độ nhanh nhất thoát khỏi truy kích của Man phong tử.

May mà tốc độ của Man phong tử kém hơn so với hắn, bằng không Lăng Tiếu thật là không có cách nào phản kích.

Thân thể của Lăng Tiếu bị oanh đến có chút biến dạng rồi, trên người loang lổ vết máu kim hoàng sắc chảy đầm đìa, để cho người ta thấy đến xúc mục kinh tâm.

- Mẹ ơi, đây vẫn còn là người sao? Như vậy cư nhiên còn có lực lượng để tránh né, Lăng Tiếu đi được đến một quan này quả nhiên không phải là vận khí.

- Đáng tiếc, hai người này đều là một viên đại tướng, ai bị giết cũng là một đại tổn thất a!

- Lăng Tiếu xem ra muốn thua rồi, man lực của Man phong tử hẳn là uẩn chứa Thượng cổ Man tộc huyết mạch, nếu là để cho những người của Man tộc biết sự hiện hữu của hắn, chỉ sợ lập tức sẽ đem hắn mang đi a!

- Kỳ thật Lăng Tiếu thua không phải là ở trên lực lượng, mà là ở trên cảnh giới, nếu như hắn cũng đạt tới cao cấp Thánh Hoàng, chỉ sợ người bại chính là Man phong tử!

Tất Xa Xao ở trên một phương hướng khác sảng khái mà cười ở trong lòng nói:

- Quả nhiên không làm ta thất vọng, lúc này nhìn xem Thiết Lang cùng Liễu Kim Hỉ còn có mặt mũi gì ở trước mặt ta khen người của hắn!

Hắn cười đồng thời còn hướng về phương hướng của Thiết Lang cùng Liễu Kim Hỉ nhìn lại, thần sắc đều là vẻ đắc ý hết sức.

Ai ngờ Thiết Lang cùng Liễu Kim Hỉ đều là một bộ sắc mặt vui mừng, phảng phất giống như bọn họ mới là người thắng.

- Ngươi là một cái đối thủ không tệ, đáng tiếc lực lượng của ngươi quá yếu, người bại nhất định chính là người!

Man phong tử nhìn Lăng Tiếu lộ ra vài phần hân thưởng nói.

Lăng Tiếu hít một hơi thật sâu, dùng hết tốc lực liệu thương, thần sắc mang theo vài phần tái nhợt nói:

- Xác thật, một thân man lực của ngươi không tệ, nếu là bị chết ở trên lôi đài liền đáng tiếc!

- Còn mạnh miệng, vậy ngươi liền đi chết cho ta!

Man phong tử rống lên một tiếng, Man Mãng loạn quyền lại một lần nữa oanh ra ngoài.

Lần này Lăng Tiếu không có tránh né, bởi vì hắn biết trừ phi là có thể ra khỏi lôi đài, bằng không căn bản trốn không thoát được những quyền ảnh dày đặc này.

Vô Cực Phân Thân thuật trong nháy mắt biến hóa ra, tổng cộng xuất hiện đạo thân ảnh của Lăng Tiếu, đồng thời nghênh đón man quyền của Man phong tử.

oanh long oanh long!

Rất nhiều phân thân của Lăng Tiếu đều bị man quyền oanh nát, nhưng mà có một đạo phân thân lại là cường hành đem man quyền của Man phong tử cứng rắn đánh tan, trực tiếp đi tới trước phòng ngự của hắn đối với từng tầng vách tường thật dày kia oanh ra một quyền.

Lúc trước bất luận Lăng Tiếu oanh đánh như thế nào cũng không có cách nào đem tầng tầng phòng ngự của Man phong tử hủy đi.

Song, lực lượng của một đạo phân thân này lại là ngoài ý liệu của Man phong tử, một quyền này trực tiếp đem tất cả phòng ngự của hắn đánh cho phân ly phá toái, vô địch quyền kình thẳng đến trên lồng ngực của Man phong tử.

Man phong tử bị một quyền này của Lăng Tiếu oanh bay ra ngoài, thân thể hắn trực tiếp đánh ở trên quang mạc phòng ngự.

Quang mạc phòng ngự kia cư nhiên cũng chịu không nổi lực lượng cuarmp trực tiếp chấn đến rách ra bể nát.

- Không tốt, nhanh chóng tăng thêm đại lực lượng!

Một gã Thánh Hoàng cách Man phong tử gần nhất kinh hô một tiếng, song chưởng càng không ngừng đánh ra lực lượng, đem vị trí mà Man phong tử đụng vào không ngừng tu bổ, những Thánh Hoàng khác cũng liên tục xuất thủ, rất nhiều lực lượng điệp gia ở chung một chỗ, mới đem vị trí nứt vỡ kia tu bổ lại, không để cho Man phong tử bị đánh bay ra ngoài.

Biến hóa này đến quá nhanh, để cho người ta căn bản không phản ứng kịp.

Vừa mới rồi còn đang liên tục la lên, lúc này lại là yên tĩnh một mảnh, không có bất kỳ một điểm tạp âm nào.

Thân thể của Man phong tử nặng nề rơi xuống một góc của lôi đài, tiên huyết không ngừng từ trong miệng hắn tràn ra, lồng ngực của hắn đã lõm xuống, xương sườn chỉ sợ mất đi không ít, hơn nữa trên lỗ mũi của hắn cũng hít vào thì nhiều mà thở ra thì ít.

Tất cả phân thân của Lăng Tiếu lại một lần nữa dung hợp lại với nhau, vẻ mặt uy vũ lãnh tuấn nói không nên lời!

- Ngươi bại rồi!

Lăng Tiếu nhàn nhạt nói với Man phong tử.

Hai mắt của Man phong tử không cam lòng nhìn Lăng Tiếu, trong đôi mắt tinh hồng kia dấy lên một cỗ lực lượng không hiểu.

- Tộc nhân còn đợi ta lấy Phá Chú thiên thủy trở về, ta tuyệt không thể nào bại được!

Một cỗ tín niệm ở trong lòng Man phong tử dâng lên, để cho lực lượng của hắn vốn là đã sắp biến mất lại một lần nữa tăng lên.

- Ta không bại, bại chỉ có thể là ngươi!

Man phong tử từ trên mặt đất đứng lên kinh hô, man quyền lần nữa xuất kích.

Lực lượng man quyền lần này là dùng hết toàn lực của Man phong tử, thậm chí vượt ra khỏi cực hạn của hắn, đánh ra quyền kình cực hạn, vô hạn tiếp cận tồn tại của cảnh giới quyền ý kia.

Lực lượng man quyền lớn mạnh như thiên, giống như rất nhiều vẫn thạch rơi xuống, để cho Lăng Tiếu trốn cũng không có chỗ để trốn.

- Thật phải giết ngươi rồi, đáng tiếc!

Lăng Tiếu nhẹ nhàng than thở nói.

Vô Cực Phân Thân thuật lần nữa diễn biến ra, lại là một đạo phân thân trong đó lực phá man quyền, một vòng diễm dương chi quyền hướng tới đầu của Man phong tử đánh xuống.

Oanh long oanh long!

Nhất thời rất nhiều hỏa quang đánh phát ra, để trên lôi đài xuất hiện tràng cảnh biển lửa, ai cũng không thấy rõ tình huống ở trên lôi đài.

Cảm thụ duy nhất chính là nghe được từng trận tiếng đối oanh, chiến đấu tựa hồ là vô cùng mãnh liệt.

Hỏa thế này cực kỳ bá đạo, lại trọn vẹn thiêu đốt sau nửa khắc chung mới biến mất.

Đây để cho người ở xung quanh đều vô cùng lo lắng vạn phần, bọn họ đều khẩn cấp chờ đợi lấy kết quả rốt cuộc là như thế nào.

Nhưng mà bọn họ nhìn thấy biển lửa vô cùng vô tận cũng có thể đoán được, có lẽ Man phong tử lần này phải bại rồi.

Quả nhiên khi hỏa thế dần đần biến mất, chỉ thấy một người một quyền đánh ở trên lồng ngực của tên còn lại.

Người đánh chính là Lăng Tiếu, bị đánh chính là Man phong tử.

Mọi người đều dừng lại ở một màn này, ánh mắt nhìn mà không nháy một cái.

Ngay lập tức thân thể kia của Man phong tử bị hỏa thế bốn phía thu lại mà đến đốt thành mảnh vụn.

Duy chỉ có một đạo thanh âm thảm tuyệt nhân gian ở trong Đấu Ngục tràng hồi đãng không ngừng.

Tất cả mọi người đều là há to miệng, tựa hồ đều khó có thể tiếp nhận một sự thật này.

Một lúc lâu sau, từng trận tiếng vỗ tay nhiệt liệt ở bên trong Đấu Ngục tràng liên tục không ngừng.

Lăng Tiếu quệt một chút vết máu ở khóe miệng nhẹ thở dài nói:

- Cuối cùng cũng kết thúc!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio