Thần Khống Thiên Hạ

chương 1989: long phượng thần cô trở lại quan tài cổ (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Năm nghìn người Hồn Tộc đều mang theo vẻ mặt chờ đợi nhìn Lăng Tiếu cao cao tại thượng, ở trong ánh mắt tràn ngập sự tôn sùng thấy rõ.

- Hôm nay triệu tập bọn ngươi lại đây, tin tưởng tất cả các ngươi cũng biết rõ kế tiếp ta muốn đưa bọn ngươi ròi khỏi nơi này. Các ngươi đều đã nghĩ rõ ràng, đều nguyện ý theo ta cùng nhau trở lại Tổ Địa chứ?

Lăng Tiếu giơ cao hai tay nhẹ nhàng hỏi han.

Tất cả mọi người cùng đồng loạt đáp

- Chúng ta nguyện ý theo Lão Tổ tông quay về Tổ Địa!.

Lăng Tiếu gật đầu, tiếp theo cười khẽ mà nói

- Tất cả mọi người các ngươi hãy trấn tĩnh lại, cũng không nên kháng cự ý niệm của ta, ta đây liền mang bọn ngươi rời đi, tin tưởng không được bao lâu, các ngươi sẽ trở lại chốn Tổ Địa!".

Cùng với âm thanh của hắn chấm dứt, thần niệm của hắn bắt đầu lướt qua trên đỉnh đầu của mọi người. Ngay sau đó ai nấy đều là biến mất ở trước mắt hắn.

Toàn bộ năm nghìn người này đã được Lăng Tiếu thu vào trong Dược Đỉnh.

- Tốt lắm, là lúc rời khỏi địa phương quỷ quái này!

Lăng Tiếu ngửa mặt lên trời thì thào nói một tiếng.

Trên ngón tay hắn trích ra một giọt máu huyết, hắn khẽ bắn lên trên trời cao, trong nháy mắt nó bắn tung toé lan ra.

- Bịch!

Giọt máu huyết này tựa hồ ẩn chứa lực lượng cực kì khủng bố, nó dẫn tới xảy ra dị biến ở trên trời cao. Một tiếng nổ kinh hoàng phóng lên cao.

Trên trời cao chậm rãi xuất hiện một quầng sáng ma quỉ, nó giống như một cái cửa đang không ngừng nhấp nháy phát ra những trận năng lượng như sóng gợn.

Lăng Tiếu không chút suy nghĩ lập tức vọt về hướng tới cánh cửa kia.

...

Sau khi đi vào cánh cửa kia, Lăng Tiếu giống như rơi vào hắc động không đáy, chỉ cảm thấy thân thể của mình từ không gian này mà tức thì tiến hành xuyên qua không gian.

Cũng không biết đã qua bao lâu, Lăng Tiếu chỉ cảm thấy hoa mắt thì đã trở lại ở trong một không gian chật hẹp.

Không gian này chính là chiếc quan tài gỗ mà Lăng Tiếu lúc đầu rơi vào trong đó.

Ngay vào lúc hắn nghĩ tới giãy dụa chui ra từ quan tài gỗ thì từ bốn phía quan tài gỗ lóe ra từng đợt năng lượng quỉ dị, mà Long Phượng Thần Cô ở trên trán Lăng Tiếu thì như thể đã bị triệu hoán. Nó phát ra từng đợt âm thanh gào thét, hư ảnh của một con rồng một con phượng không ngừng gầm gừ và hót vang ở chỗ này, phảng phất như là nhìn thấy thân nhân gì đó.

- Hưu hưu!

Lực lượng từ bốn phía quan tài gỗ đồng thời đánh về hướng tới Thức Hải của Lăng Tiếu.

Một chùm tia sáng mang theo mặt thần ma đang rỏ máu khóc hiện lên ở trong Thức Hải của Lăng Tiếu

- Sau này nhiệm vụ canh giữ tộc nhân liền giao cho ngươi. Ngươi nhất định phải duy trì liên tục huyết mạch tộc của ta, khiến cho tộc của ta tái hiện ngày xưa huy hoàng. Hơn nữa mối thù diệt tộc kia nhất định phải báo, nhất định phải khiến cho bọn họ không ai được yên... Mối thù nhất định phải báo, nhất định phải cho bọn họ không ai được yên!.

Từng đạo âm thanh lạnh lẽo càng không ngừng quanh quẩn không ngớt tại Thức Hải của Lăng Tiếu.

Đôi mắt của Lăng Tiếu cũng không ngừng chảy ra huyết lệ. Quang cảnh nhìn thân nhân của mình ai nấy đều bị giết hại lại lần nữa hiện lên ở trước mắt hắn. Những người đó hình như là biến thành cha mẹ Lăng Chiến, Mộng Tích Vân của hắn, nữ nhân Vân Mộng Kỳ, Phượng Tiêm Vận, Thải Hà Nguyệt, Cát Bối Hân của hắn...

Một loại cảm giác xé ruột xé gan đó khiến cho hắn đau đớn không thôi.

Bỗng đột nhiên, một cỗ lực lượng liền không ngừng vọt về hướng tới thần hồn của Lăng Tiếu.

Những lực lượng này phảng phất đang hòa tan vào cùng lực lượng thần hồn của Lăng Tiếu. Mà khi chúng vừa mới tiếp xúc với nhau thì liền lập tức bắt đầu đồng hóa.

Vốn lực lượng thần hồn của Lăng Tiếu chỉ là Cao Giai Thần Vương cảnh giới trung tầng. Mà sau khi chiếm được cỗ lực lượng này, thực lực phân thân thần hồn của Lăng Tiếu trong nháy mắt bắt đầu nhanh chóng tăng lên.

Sau một hồi lâu, chỉ một lượt đã đạt tới cảnh giới Thần Vương đỉnh cao, tựa hồ vẫn còn có dấu hiệu bay lên.

Cùng lúc đó lại có một cỗ lực lượng Bản Nguyên vọt về hướng tới đan điền của Lăng Tiếu.

Sau khi Ngũ sắc đan điền tiếp thu cỗ lực lượng này, lực lượng đầy phè tràn ra liền chảy về hướng tới trên Thần Kiều.

Lực lượng thần hồn lập tức cùng nhau đáp lại, hai cỗ lực lượng bắt đầu hội tụ hòa trộn ở trên Thần Kiều.

Những điểm thần lực ngũ sắc bắt đầu ngưng kết mà thành ở trên Thần Kiều.

Lực lượng của Lăng Tiếu cũng cùng với những thần lực đột nhiên tăng lên này mà bắt đầu được nâng lên theo.

Đầu tiên là đạt tới Trung Giai Thần Vương sơ tầng đỉnh cao, ngay sau đó lập tức đột phá đạt tới Trung Giai Thần Vương trung tầng, lực lượng vẫn còn tiếp tục đi lên...

Loạn Táng Không Gian, một trong tám đại cấm địa, một khi đi vào đều là cửu tử nhất sanh. Nhưng mà là Thần Vương hay Thủy Thần, số người có thể quay trở ra tuyệt đối là có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Hiện nay tại Loạn Táng Không Gian có một không gian có rất nhiều quan tài cổ, có hai người vẫn có thể sống bình yên.

Bọn họ quả đúng là Tà Đế cùng với Liễu Phiêu Phiêu đã được Lăng Tiếu cứu ra.

Bọn họ từ sau khi tỉnh táo lại, sống ở chỗ này đã có hơn một năm. Cũng không ai rời đi, chính là hai người cũng từng có nói chuyện với nhau.

Mỗi lần Tà Đế nhàn rỗi đến phát hoảng thì lão muốn nói dăm ba câu cùng Liễu Phiêu Phiêu để giải phiền muộn, chính là rốt cuộc lại gặp phải gương mặt lạnh lùng.

Tà Đế đều không thể không tự giễu ở trong lòng

- Xem ra Bổn đế thật sự là đã già, ngay cả nữ nhân đều không chịu nói chuyện với ta!.

Nhiều lần vô phương giao tiếp cùng Liễu Phiêu Phiêu, Tà Đế cũng không còn muốn tự bẽ mặt nữa, rốt cuộc luôn dành rất nhiều thời gian nhàn hạ để nhìn một chút xem bên phía quan tài cổ có động tĩnh gì không.

Chỉ là hơn một năm đã qua, những Thần Âm Bạt, Thần Thi Ma đều đã trở lại trong quan tài cổ mà cũng không có bất cứ động tĩnh gì.

Lão không khỏi lo lắng Lăng Tiếu có thể đã biến thành một khối Thi Ma Hoàng hay không, đến lúc đó coi như là Chí Tôn giáng xuống cũng không cứu được tánh mạng của hắn.

Chính là lấy thực lực bây giờ của lão lại không thể tránh được, đối phương chỉ là một khối Thần Thi Ma liền có thể làm cho lão chết không chỗ chôn. Nên lão chỉ có cầu khẩn chuyện không đến nỗi xấu như vậy là tốt lắm rồi.

Lão vốn đã không ôm hy vọng quá lớn, thế nhưng hôm nay cũng rốt cục có động tĩnh.

Từng đạo âm thanh gầm rống vọng ra từ trong quan tài cổ, những khối Thần Âm Bạt, Thần Thi Ma, người bán thi đều đi ra từ trong quan tài cổ.

Bọn chúng càng không ngừng kêu sợ hãi cái gì đó, lại đồng thời quỳ xuống về hướng tới chiếc quan tài gỗ kia ở trung tâm.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio