Thần Khống Thiên Hạ

chương 68: máu nhuộm túy hương lâu (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lăng Tiếu ngay cả người cũng không động, trực tiếp cứng rắn ăn một quyền này của trung giai Huyền Giả.

Trung giai Huyền Giả kia đánh ở trên thân thể Lăng Tiếu giống như đánh ở trên tảng đá cứng rắn, chỉ cảm thấy nắm đấm của minh bị đau một trận.

Lăng Tiếu xoay người lại, âm u nói:

- Ngươi đâ là đang gãi ngứa cho ta sao?

Tình cảnh này để cho tất cả võ giả trong Túy Hương lâu rất là khiếp sợ, trong lòng đều đang nghĩ:

- Chẳng lẽ người này là cao thủ Huyền Sĩ giai? Lại cứng rắn ăn một quyền của trung giai Huyền Giả mà bình yên vô sự? Nhưng mà nhìn hắn bất quá là thực lực trung giai Huyền Giả mà thôi, chẳng lẽ hắn còn che giấu thực lực hay sao?

Lăng Tiếu tu luyện Kim Cương Ngũ Biến quyết, đệ nhất biến đã luyện thành, coi như là đón đỡ một kích toàn lực của cao giai Huyền Giả cũng bình yên vô sự, huống chi là trung giai Huyền Giả này, hiện nay Lăng Tiếu đang tu luyện đệ nhị biến, trải qua hành hạ khổ tu nửa tháng, lại hấp thu đại lượng dược tính trân quý cường hóa thân thể, cho dù là đê giai Huyền Sĩ bình thường oanh đả hắn, cũng sẽ đối với hắn tạo thành tổn thương không phải là rất lớn.

Đây chính là chỗ cường đại của Kim Cương Ngũ Biến quyết.

Trung giai Huyền Giả này không tin quỷ quái, thiếu niên trước mắt này rõ ràng không tới , có lẽ chỉ là , tuổi, không thể nào đạt đến Huyền Sĩ giai, nhiều nhất bất quá là cao giai Huyền Giả, chẳng lẽ một kích toàn lực của mình còn sợ không thể gây thương tổn được hắn sao?

Trung giai Huyền Giả kia đánh ra huyền lực toàn thân, ngưng tụ một quyền bá đạo vô cùng, hướng lồng ngực Lăng Tiếu hung hăng đập tới.

Lăng Tiếu như cũ nguy nga bất động, lại ăn tiếp một quyền này của hắn.

Lại là một quyền không công mà lui, trung giai Huyền Giả kia đang muốn thối lui, nhưng mà đã muộn rồi.

- Phế vật vô dụng, cho bản thiếu gia bắt cũng đều không xứng.

Lăng Tiếu mắng một câu, đồng dạng một quyền hướng trung giai Huyền Giả kia huy tới.

- Sương Phong Phác Diện!

Thức thứ nhất của Thiên Sương quyền.

Không có sương khí tán phát ra, có chỉ là quyền thế lạnh thấu xương.

- Phốc!

Trung giai Huyền Giả này lui không kịp nữa, bị Lăng Tiếu một quyền đánh vào sống mũi, sống mũi ứng tiếng mà gãy, trung giai Huyền Giả kêu thảm một tiếng bay ngược sang một bên.

Ba tên đồng bạn khác lau này cũng không tiếp tục khoanh tay đứng nhìn, ba người đồng thời xuất thủ.

Hai người tấn công phía trên Lăng Tiếu, một người tấn công hạ bàn, muốn một chiêu chế địch. Nếu như không phải là tiểu thư bọn hắn yêu cầu còn sống, bọn họ liền sử dụng vũ khí đem tiểu tử này phân thây rồi.

Bọn họ không dùng vũ khí, không có nghĩa là Lăng Tiếu không cần.

Lăng Tiếu đối mặt với vây công, không một chút sợ hãi, trên mặt hiện lên nụ cười, Lam Tinh kiếm lần nữa xuất ra.

Nhất thời lam sắc kiếm mang tung bay, vô số bóng kiếm từ bốn phương tám hướng hướng ba người mà đi.

Phách Thức đệ nhất chiêu 'Kiếm Lưu Ngân!'

Ba tên võ giả Huyền Giả giai đáng thương, bọn họ không ngờ tới đối phương lại có kiếm chiêu uy lực như thế, ba người lùi lại không kịp, bị kiếm quang trực tiếp nuốt hết.

- A!

- A!

- A!

Ba đạo tiếng kinh hô thảm thiết, ba người một chết hai bị thương. Chết chính là tên trung giai Huyền Giả kia, hai gã cao giai Huyền Giả đều bị gãy một cánh tay, toàn thân còn bị cắt phá nhiều chỗ, máu tơi chảy đầm đìa không ngừng.

Trung giai Huyền Giả mới vừa rồi bị đánh gãy mũi ở một bên thấy vậy mồ hôi lạnh chảy đầm đìa, phía sau lưng toàn bộ ướt đẫm, trong lòng hắn âm thầm may mắn vì đã không có gia nhập trong lần vây công này.

- Kẻ tàn phế, sống không bằng đi chết đi!

Lăng Tiếu âm u nói một câu, thân thể nhất thời giống như quỷ mị hướng hai gã cao giai Huyền Giả đã bị thương lao đi.

Trên lầu, Lam Cuồng Sinh bên cạnh Lý Thanh Thanh hô to một tiếng:

- Cẩn thận!

Ngay sau đó hắn từ trên lầu nhảy xuống, chuẩn bị cứu người.

Song, tốc độ của hắn như thế nào lại đủ nhanh bằng Lăng Tiếu được.

Kiếm xuất tất nhuốm máu, hai gã cao giai Huyền Giả còn chưa biết là chuyện gì xảy ra, cổ chỉ cảm thấy chợt lạnh, đầu liền bị phân ra.

Bốn gã võ giả Huyền Giả giai thủ hộ Túy Hương lâu chỉ còn lại một gã trung giai Huyền Giả cuối cùng rồi.

Lăng Tiếu quét mắt nhìn hắn một cái, trung giai Huyền Giả này lập tức rợn cả tóc gáy, không khỏi liên tiếp lùi về phía sau, đồng thời rút ra đại đao của mình lấy thêm can đảm.

- Các hạ rốt cuộc là người nào, chẳng lẽ không biết đây là địa bàn của Lý gia sao?

Lam Cuồng Sinh hướng về phía Lăng Tiếu quát lên.

Lăng Tiếu hoàn toàn không để ý đến hắn, Lam Tinh kiếm lần nữa xuất thủ.

Trung giai Huyền Giả biết rõ trên dưới đều là chết, không bằng đem hết toàn lực nghênh chiến.

Đáng tiếc, vẫn là kết quả đao hủy nhân vong!

- Lại dám khinh thường ta, ngươi được lắm!

Lam Cuồng Sinh đã là đê giai Huyền Sĩ, cư nhiên bị một thiếu niên nhìn như chỉ là trung giai Huyền Giả ngay ở trước mặt hắn giết một người, không khỏi cuồng nộ, đồng thời cũng tính toán ở trước mặt Lý Thanh Thanh đem người này giết chết, đại xuất danh tiếng một phen, dùng cái này nhốt lại trái tim của nàng.

Bạch phiến trong tay hắn nhất trương nhất hợp, lại là từ đằng sau đánh lén Lăng Tiếu.

- Rốt cục đến một cái còn tốt một chút.

Lăng Tiếu sát ý nghiêm nghị, hắn hôm nay sẽ vì nữ nhân đầu tiên của mình giết đến thống khoái.

Lăng Tiếu hồi kiếm đón đỡ, nhưng mà thực lực so với Lam Cuồng Sinh kém hơn một đoạn, trực tiếp bị chấn lui mấy bước.

Bạch Vũ Tích ở không xa không nhịn được kinh hô:

- Thiếu gia!

Lam Cuồng Sinh vốn tưởng rằng đối phương ít nhất gióng hắn là đê giai Huyền Sĩ, thật không nghĩ đến thậm chí ngay cả một chiêu này của hắn cũng không đón đỡ được, không khỏi nghi ngờ:

- Thật sự chỉ là trung giai Huyền Giả sao?

Nếu như chỉ là trung giai Huyền Giả, nhưng mà lại có thể trực tiếp ngược sát hai gã trung giai Huyền Giả cùng hai gã cao giai Huyền Giả, điều này có thể sao?

Ở trong mắt Lăng Tiếu, hết thảy đều có khả năng!

Từ chiến đấu của Lăng Tiếu xem ra, người nào cũng sẽ không cho hắn chỉ là một tên trung giai Huyền Giả, nhưng mà từ mặt ngoài nhìn quả thật chỉ có tu vi trung giai Huyền Giả, đây thật sự là khiến cho người ta cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Một tình huống này cũng chỉ có bản thân Lăng Tiếu tự biết, vượt cấp giết người đối với hắn mà nói không phải là chuyện ly kỳ gì, ai bảo hắn là nhân sĩ xuyên việt trâu bò.

- Người trẻ tuổi kia không phải là thiếu gia của Lam gia sao? Nghe nói hắn đã đột phá Huyền Sĩ giai rồi, xuất thủ quả nhiên bất phàm.

Lam Cuồng Sinh mới xuất hiện đã có người nhận ra hắn rồi.

- Huyền Sĩ giai xuất thủ, tiểu tử này có chín cái mạng cũng không đủ chết.

- Đây nhưng là chưa chắc, nhân gia dễ dàng liền chém giết hai gã cao cấp Huyền Giả, thực lực không hề tầm thường.

- Bất kể như thế nào tiểu tử này khó thoát khỏi cái chết, dám ở địa bàn Lý gia sinh sự, thật là chán sống rồi.

Khách nhân của Túy Hương lâu càng không ngừng nghị luận.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio