Tám đại chiến tướng là thời điểm Lăng Tiếu rời đi Vẫn Thạch thành lựa chọn dong binh tự do hoặc tán tu làm người đi theo hắn.
Niên kỷ hiện tại của bọn họ đều ở tới tuổi.
Bọn họ đều là người mà Lăng Tiếu cảm thấy có lực ý chí tương đối bền bỉ, cho nên hắn mới đem bọn họ thu vào.
Ban đầu hắn cho bọn hắn định ước hẹn ba năm, chỉ cần bọn họ không có rời đi Vẫn Thạch thành, hắn liền quyết định thu tám người bọn hắn.
Hiện tại đã qua bốn năm rồi, bọn họ đều tiến vào Linh Sư giai, không thể không nói bọn họ trong mấy năm này là liều mạng tu luyện cỡ nào.
Nhìn tám người tràn đầy sát lục chi khí, Lăng Tiếu tương đối hài lòng.
Trong vòng bốn năm hắn không có ở đây, đã sớm để cho Độc Ưng cùng Cuồng Hổ bọn họ đối với tám người này cùng nhau tiến hành tùng lâm lệ luyện tàn khốc.
Tám người bọn họ, chính là ở trong mấy năm này đã trải qua không biết bao nhiêu sinh tử, mới bức ra được tiềm năng, đột phá Linh Sư giai.
Dĩ nhiên, thiên phú của bọn hắn cũng là ở trong người bình thường là loại thượng đẳng.
- Hom nay các ngươi còn có thể toàn bộ lưu lại Lăng gia ta, ta cảm thấy rất cao hứng, cũng thay các ngươi cảm thấy thật cao hứng, bởi vì các ngươi đều lưu lại, mà ta sẽ tỏa mãn hi vọng của các ngươi.
Lăng Tiếu hài lòng nhìn lướt qua mười một người nói.
Ánh mắt của mọi người đều trở nên cuồng nhiệt lên, nhất là bát tướng kia còn chưa được chỗ tốt nào của Lăng Tiếu.
Bọn họ khổ đợi bốn năm đều cho là Lăng Tiếu sẽ không trở về rồi, bất quá bọn hắn nhưng đã nhận định Độc Ưng, Lý Cuồng Hổ cùng Lãnh Xà ba cái lão đại.
Bởi vì thực lực của ba người bọn họ muốn mạnh hơn xa so với tám người bọn hắn, bọn hắn cảm thấy coi như là Lăng Tiếu trở lại cũng không nhất định đáng giá cho bọn họ đi theo rồi.
Nhưng mà Lăng Tiếu cường thế trở về để cho bọn họ dao động ý niệm kiên định trước đó.
Độc Ưng, Lý Cuồng Hổ cùng với Lãnh Xà đối với Lăng Tiếu tự nhiên sẽ không có cái thái độ hoài nghi gì rồi.
Ba người bọn họ đều là người đã chứng kiến qua thủ đoạn chân chính của Lăng Tiếu.
- Mỗi một người báo ra thuộc tính của bản thân, riêng mình tiến lên nhận lấy một viên Phá Linh đan.
Trong tay Lăng Tiếu nhiều ra không ít Phá Linh đan nói.
- Từng người tới, từ Lăng Nhất bắt đầu.
Độc Ưng từ bên cạnh nói.
Tên của tám người này đã toàn bộ sửa thành tám danh hiệu, dùng "Lăng" làm họ rồi.
Bởi vì bọn họ sẽ là tám đại chiến tướng trung thành nhất của Lăng Tiếu.
Tám người chia ra nhận lấy Phá Linh Đan của riêng mình, trên mặt đều hiện lên vui vẻ.
- Phá Linh đan các ngươi tốt hất trước đừng phục dụng, lưu lại đến thời điểm đột phá cao cấp Linh Sư lại phục dụng sẽ tốt hơn.
Lăng Tiếu nhắc nhở, tiếp theo trong tay lấy ra mười một bình vạn năm thạch nhũ dịch nói:
- Mỗi một người tiến lên lấy một bình, nó có thể để cho các ngươi có thu hoạch không tưởng được.
Đem mười một bình vạn năm thạch nhũ dịch này lấy ra, Lăng Tiếu còn thừa cũng không nhiều nữa rồi.
Bất quá, vì người bên cạnh mình, hắn cảm thấy đáng giá.
Thời điểm mười một người đem bình kia nhận lấy đều đang nghi ngờ:
- Bình nước này là vật gì? Thật sẽ có hiệu quả gì sao?
- Đi tìm địa phương an tĩnh, các ngươi trước đem nó ăn vào, ta hộ pháp cho các ngươi.
Lăng Tiếu nói, hắn không có giải thích công hiệu của vạn năm thạch nhũ dịch, bởi vì sau khi chờ bọn họ ăn vào rồi sẽ biết.
Vạn năm thạch nhũ dịch có băng hàn chi lực cường đại, căn bản không phải là người bình thường có thể chịu đựng được.
Nhưng mà có Lăng Tiếu họ pháp khai thông cho bọn họ, để cho bọn họ thoải mái mà hấp thu.
mười một người lần nữa tỏa sáng ra quang thải, thực lực của bọn họ cư nhiên đều có đột phá rồi.
Độc Ưng, Lãnh Xà cùng tám đại chiến tướng đều là dột phá một cấp, mà Lý Cuồng Hổ lại là đi vào cảnh giới Nửa bước Vương giai.
Bọn họ chỉ cảm thấy thân thể tựa hồ được tẩy tủy một lần nữa, toàn thân có cảm giác thư sướng nói không ra lời.
Mọi người lập tức hướng Lăng Tiếu bái xuống:
- Đa tạ thiếu gia thành toàn!
- Một lần nữa tẩy tủy thác mạch, đối với tu luyện ngày sau của các ngươi rất có ích lợi.
Lăng Tiếu nói, bỗng nhiên một chút hắn mới đối với bát tướng nói:
- Các ngươi hiện tại có thể ăn vào Phá Linh đan rồi.
Bát tướng nằm mơ cũng không có nghĩ qua, bọn họ sẽ ở trong vòng một ngay liên tiếp thăng hai cấp.
Bọn họ chỉ cảm thấy hình như là nhảy ván nhún, muốn nhảy đến chỗ nào liền nhảy đến chỗ đó, cái loại khoái cảm năng lượng liên tục tăng lên này cơ hồ khiến cho bọn họ cao hứng đến suýt khóc.
Chờ đợi cùng kiên trì bốn năm, rốt cục đổi lấy truy cầu mà bọn họ khát vọng, bọn họ còn có cái gì mà chưa hài lòng đây.
Bọn họ đều ở trong lòng kiên định quyết tâm đi theo Lăng Tiếu:
- Cả đời này chúng ta liền là người của thiếu gia.
Nếu như Lăng Tiếu nghe nói như thế, chỉ sợ lập tức sẽ ngất đi, tiếp theo hắn sẽ nói:
- Ca không phải là pê đê!
Nhìn bát tướng liên tục tăng hai cấp, Độc Ưng, Lý Cuồng Hổ cùng với Lãnh Xà đều không có chút đố kỵ nào, chỉ là trong lòng may mắn đi theo đúng chủ nhân.
- Lão tam ngươi đi ra ngoài!
Lúc này, Lăng Tiếu hướng về một cái nữ nhân duy nhất trong bát tướng kêu to nói:
- Nữ nhân này trước kia bị xưng là Quỷ Tam Nương, đều bởi vì khuôn mặt của nàng trước kia có lẽ đã bị người khác hủy đi.
Không có ai biết người nào lại ác tâm như vậy, lại đem khuôn mặt của nữ nhân phá thành như vậy, thoạt nhìn làm cho người ta cảm thấy kinh khủng, hơn nữa thủ đoạn sát phạt của nàng đáng sợ, cho nên người khác gọi nàng là Quỷ Tam Nương.
Quỷ Tam Nương có nỗi khổ tâm mà người khác không biết, nàng không nói, mọi người cũng không hỏi.
Nhưng mà những gia môn như bọn hắn đều muốn Tam Nương trở thành huynh đệ,không có bởi vì bộ dạng của nàng mà bài xích nàng, ngược lại ở rất nhiều chuyện đều làm cho nàng.
- Lăng Tam ở đây!
Quỷ Tam Nương từ trong đám người đi ra đáp.
- Cái này là phần thưởng thêm vào cho ngươi!
Lăng Tiếu lấy ra một viên vạn năm trân châu giao cho Quỷ Tam Nương.
Quỷ Tam Nương ngẩn người, đem trân châu nhận lấy, nàng thật sự có chút không rõ Lăng Tiếu vì sao đưa cái này cho nàng.
- Ăn nó vào đi, xem có hiệu quả chút nào hay không.
Lăng Tiếu thản nhiên nói.
Quỷ Tam Nương không do dự, trực tiếp phục tùng chỉ thị của Lăng Tiếu.
CHo dù Lăng Tiếu đưa cho nàng là độc dược, nàng cũng sẽ không chút do dự mà ăn vào.
Sau khi ăn vào vạn năm trân châu, lấy Quỷ Tam Nương làm trung tâm tách ra từng đợt quang vực thuần khiết vô hạ, mà vết thương tung hành trên gương mặt nàng lại phát sinh biến hóa.
Vết thương trên mặt nàng lại đang dần dần biến hóa, cuối cùng trực tiếp biến mất không thấy gì nữa, hiện ra một khuôn mặt mỹ lệ tinh xảo khác.
Gia môn ở bên cạnh nhìn biến hóa của Quỷ Tam Nương, trong miệng trương lên có thể nhét được nắm đấm vào.