Thần Long Ở Rể

chương 219

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Vinh Y Tiếu cùng Trần Giai Linh nhìn thấy thái độ của Hồ Lâm với Hồ Cửu, hai người nhìn nhau cũng thấy được Hồ Lâm luôn chĩa mũi nhọn về phía Hồ Cửu.

“Không biết anh đây là…” Vinh Y Tiếu tỏ ra khách khí nói.

Tuy ngữ điệu có sự khách khí, nhưng ánh mắt hắn cũng không mấy coi trọng Hồ Cửu.

Vì người nhận thiệp mời là Túc Trì, mà Hồ Cửu chỉ là đi theo, nhưng dù sao là bạn bè hay quân nhân thuộc cấp dưới cũng được.

Vị trí quân nhân ở Đông Uy rất cao cấp, không phải ai đều có thể dễ dàng đầu quân. Càng là quân nhân thuộc Túc gia quân hay của Chiến thần thì lại càng có địa vị.

Chính vì vậy mục tiêu các quân nhân khi nhập ngũ chính là cố gắng tôi luyện để có thể gia nhập vào đội quân tinh nhuệ của Chiến thần.

“Hồ Cửu.” Anh cũng không muốn giấu giếm gì cả.

Chỉ là bọn họ quá ngốc, không nhận ra thân phận của anh mà thôi.

Đây là anh đánh đố họ rồi, thân phận Chiến thần là tuyệt mật, ở vị trí cấp cao phương Bắc kia chưa chắc có mấy người biết được hồ sơ mật này đâu.

“Ồ, đều là Hồ gia sao…” Trần Giai Linh hơi nhíu mày.

Nếu Hồ gia có người là quân nhân thì lại khác rồi, cơ hội nâng cao vị thế gia tộc lại càng lớn.

Chỉ là nhìn thái độ kia của Hồ Lâm, xem ra cũng không giống họ nghĩ.

Nếu Hồ Cửu quả thực là quân nhân thì Hồ Lâm nên vui mừng đưa rước, nịnh bợ lấy lòng còn không kịp.

Làm gì có chuyện chạy tới đây mà nhìn sắc mặt bọn họ chứ?

“Hồ gia cùng tôi không có quan hệ.” Hồ Cửu ung dung đáp.

“Nếu đã không có chuyện gì, vẫn là nên rời đi.” Nói xong anh quay lưng đi.

Mà người bên cạnh Vinh Y Tiếu như nói gì thì thầm vào tai hắn ta, chợt hắn nở nụ cười tính toán.

“Anh Hồ, dừng một chút. Dù sao ba ngày tới cũng có một buổi gặp mặt nhỏ. Mong anh tới dự, tôi sẽ gửi thiệp tới anh.” Vẻ mặt Vinh Y Tiếu cười tươi, ánh mắt đầy sự tính toán.

Túc Trì cùng Hồ Cửu nhìn thôi cũng biết, bọn họ có lẽ tra ra một hai chuyện, tỷ như Hồ Lâm nhận Hồ Cửu nhưng bị từ chối.

“Vinh thiếu, cậu chắc chắn mời tên nhãi này chứ?” Hồ Lâm hé mắt khinh thường nhìn Vinh thiếu.

“Dù sao nó cũng chỉ là một tên ất ơ mà thôi…” Hồ Lâm cười như Vinh thiếu vừa đặt cược sai chỗ.

Trần Giai Linh cũng hơi níu tay Vinh Y Tiếu, dù nhìn Hồ Cửu vẫn có khí chất bá đạo, nhưng cô ta vẫn không thích tiệc của mình có kẻ không ra gì.

Huống hồ hôm đó ‘Chiến thần’ Trình Vũ kia cũng có mặt.

Còn có một số người quan trọng, cô ta thực sự không muốn kẻ vô danh xuất hiện.

Túc Trì nhìn Hồ Lâm, anh ta muốn trêu tức ông ta một chút.

Dù sao Hồ gia chẳng phải đi tìm người? Đi một vòng lớn lại đánh mất người quan trọng nhất, không biết vẻ mặt ông ta sẽ ra sao.

“Thật ra, anh Hồ cũng là quân nhân… Có thể sắp tới chức vị còn cao hơn tôi.” Túc Trì nở nụ cười giảo hoạt nhìn Hồ Cửu mà nói.

Hồ Cửu lạnh nhạt, cũng không biểu hiện gì, ngoài mặt cũng không có chút gì là vui mừng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio