Thần Ma Chi Mộ

chương 623: cứu người

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mấy trăm thần tiên Thiên Thần Điện ở lúc này hỗn loạn chạy lung tung.

Ám Hắc Cửu Đầu Long gầm lên, trong huyệt động vang dội ù ù giống như Lôi Minh quanh quẩn chấn đắc bên tai chúng nhân, ai ai cũng đều thấy đau.

"Các ngươi, lũ hèn mọn chỉ là con kiến hôi! Thừa lúc ta ngủ say dám lẻn vào lãnh địa của ta, quấy rầy giấc ngủ của ta quả thực tội không thể thứ được! Ta muốn tất cả linh hồn của các ngươi đều cũng dập nát mới có thể tiêu trừ lòng tức giận trong ta!"

Ám Hắc Cửu Đầu Long vẫy long dực (cánh), hai cái long đầu cự đại mở ra mồm to như cái chậu máu, liệt diễm màu ám hắc ùn ùn kéo đến từ trên không trung hạ xuống, hình thành một khối hỏa vân thật lớn, đạt tới mười km!

Chúng tiên thần vừa thấy khối hỏa vân thật lớn thế tới lại hung mãnh, vội vàng nghĩ tất cả biện pháp ý đồ tránh né.

Hỏa vân từ trên bầu trời hạ xuống tốc độ thật sự quá nhanh, hơn nữa diện tích quả là rất rộng.

Gần trăm thần tiên, nhất thời bị hỏa vân bao phủ, cơ hồ tại trong nháy mắt bọn họ đã bị hỏa vân hừng hực thiêu cháy sạch sạch sẽ, kể cả linh hồn cũng đều biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi! Thậm chí cả tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp phát ra, giống như không gian bỗng nhiên trống rỗng.

Một kích!

Vẻn vẹn một kích! Có gần trăm thần tiên Tứ Trọng Thiên bị Ám Hắc Cửu Đầu Long tiêu diệt! Nhóm thần tiên còn lại trên mặt đều cũng là một phiến trắng bệch, cả kinh hai mắt nhìn thẳng, thân thể đều cũng khẽ run lên.

Quá cường đại! Ám Hắc Cửu Đầu Long thật sự là quá cường đại!

Gần trăm thần tiên Tứ Trọng Thiên a! Cư nhiên cũng bị Ám Hắc Cửu Đầu Long một kích tiêu diệt!

Quan trọng hơn là, Ám Hắc Cửu Đầu Long cũng không có thi triển toàn lực, mà là vẻn vẹn mở miệng tùy ý phun ra liệt diễm!

Nếu chín cái long đầu đồng loạt công kích, đồng thời phun ra liệt diễm hủy thiên diệt địa, chỉ sợ tất cả bọn họ đều đã một kích hủy diệt toàn quân!

Đây là lực lượng khủng bố của lục giai ma thú!

Khó trách trăm vạn năm qua cũng đều không có bất kỳ tiên ma nào dám tới gần Ám Hắc Cửu Đầu Long.

Khó trách mỗi khi Ám Hắc Cửu Đầu Long hiện ra trên bề mặt Ma Sang Chi Tinh quấy phá, thì mấy tiên ma chỉ có thể dưới quyền uy của đầu ma thú đầy khủng bố này kéo dài tàn hơi.

Không phải các tiền bối không muốn phản kháng, mà là bọn hắn căn bản vô lực phản kháng!

Mặc dù bọn họ từ trong truyền thuyết biết được, Ám Hắc Cửu Đầu Long khủng bố như thế nào, nhưng dù sao không có tự mình trải nghiệm, cảm giác vẫn là kém rất nhiều.

Hiện tại, bọn họ tự thể nghiệm mới biết được Ám Hắc Cửu Đầu Long, rốt cuộc lực lượng mạnh mẽ đến loại tình trạng nào.

Nó vượt xa ra tưởng tượng của bọn họ!

Nếu sớm biết được, Ám Hắc Cửu Đầu Long có được thực lực khủng bố như vậy, bọn họ chỉ sợ tuyệt đại bộ cũng sẽ không dám đi tới nơi này, cái địa phương toàn là hỏa diễm địa ngục!

Không chỉ có thần tiên Thiên Thần Điện có ý nghĩ như vậy, mà ngay cả Triệu Thụy trong lòng cũng đã dâng lên một cỗ cảm giác vô lực.

Hắn trải qua vô số sóng gió thập tử nhất sinh, lần lượt cùng tử thần gặp thoáng qua mấy lần.

Tâm trí của hắn, sớm đã rèn luyện e rằng so với cứng cỏi, trăm gãy không bỏ qua.

Nhưng mà, Ám Hắc Cửu Đầu Long bày ra lực lượng cường đại cũng làm hắn không khỏi hoài nghi, bọn họ lần này thành công tỷ lệ rốt cuộc có bao nhiêu phần?

Lúc này, Triệu Thụy không khỏi có chút bội phục Thần Kiệt Thiên Tôn.

Thần Kiệt Thiên Tôn đã từng hai lần trải qua, Ám Hắc Cửu Đầu Long diệt thế, thế nhưng như cũ vẫn dám tiến vào đây, phần dũng khí này quả thật làm cho chúng nhân ngưỡng mộ.

Đổi lại là bản thân hắn, Triệu Thụy cũng không biết là mình còn có quyết tâm.

như vậy không.

Ngay tại thời điểm chúng tiên thần loạn thành một đoàn, Thần Kiệt Thiên Tôn quát to: “Không cần loạn! Phản kích! Toàn bộ phản kích cho ta!"

Số thần tiên còn lại mới thanh tỉnh lại, vội vàng phân tán các nơi thi triển ra tiên thuật, thần thuật cực mạnh của bản thân, oanh kích tại trên người Ám Hắc Cửu Đầu Long.

Bản thân Thần Hi Thiên Tôn cũng đã tế ra tiên phiến, triệu hồi ra Chân Thủy Tiên Long, hướng Ám Hắc Cửu Đầu Long oanh kích.

Các màu quang thải, các loại cường đại tiên thuật, thần thuật, tràn đầy toàn bộ không gian trong huyệt động.

Thân hình thật lớn của Ám Hắc Cửu Đầu Long hoàn toàn không tránh không né, tùy ý để thần tiên thi triển tiên thuật, thần thuật oanh kích tại trên người của mình, tại trên nó bạo xuất một đám pháo hoa xinh đẹp màu sắc rực rỡ đủ các màu.

Nhưng mà, thần tiên Thiên Thần Điện công kích mặc dù mãnh liệt, nhưng Ám Hắc Cửu Đầu Long lại hoàn toàn không có đã bị bất kỳ thương tổn gì!

"Các ngươi chỉ là con kiến hôi, một đám thấp kém ruồi bọ chết tiệt! Cũng dám đối với Ám Hắc Cửu Đầu Long tôn quý ta đây bất kính như vậy! Còn dám đối với ta tiến hành phản kháng! Quả thực là to gan lớn mật!" Ám Hắc Cửu Đầu Long tựa hồ bị thần tiên phản kháng càng thêm chọc giận nó, nó tán ra ám hắc hơi thở càng thêm cuồng bạo, tiếng rống giận cũng càng thêm vang dội!

Nó vẫy long dực thật lớn mang theo một cỗ cuồng phong từ trên cao rơi thẳng xuống, đồng thời mở ra chín cái mồm to như cái chậu máu, hướng thần tiên gần đó mà cắn nuốt.

Những thần tiên không kịp chạy trốn, dĩ nhiên bị Ám Hắc Cửu Đầu Long cắn nuốt vào trong miệng!

Ám Hắc Cửu Đầu Long vừa dùng lực, chỉ nghe thấy từng đợt tiếng đầu khớp xương vỡ vụn làm lòng người cảm thấy lạnh cóng.

Mấy thần tiên cứ như vậy bị Ám Hắc Cửu Đầu Long mạnh mẽ cưỡng bức cắn dập nát, sau đó nuốt đi xuống vào bụng.

Thần tiên trước khi chết, không ngừng phát ra tiếng kêu thảm thiết, trong huyệt động quanh quẩn thật lâu làm người ta lông tóc dựng đứng.

"Mùi vị thật sự là không tồi.

Ta đã có rất lâu, rất rất lâu không có nhấm nháp thịt tươi, cơ hồ đều đã quên lãng! Bất quá, quá ít, quá ít, còn chưa đủ ta nhét kẽ răng a!" Ám Hắc Cửu Đầu Long lè lưỡi, cạo cạo thịt dính trong kẽ răng, mắt sáng quắc nhìn chằm chằm tiên ma phía dưới.

Trong mắt hắn trên Ma Sang Chi Tinh tiên ma Thiên Thần Điện tinh anh cùng với thịt béo trên thớt không có bất kỳ cái gì khác nhau.

Thần tiên còn lại trơ mắt nhìn đồng bạn của mình chết thảm tại trong miệng Ám Hắc Cửu Đầu Long, lại nhìn đến tiên thuật thần thuật của mình đối với Ám Hắc Cửu Đầu Long cơ hồ không có bất kỳ tác dụng nào.

Trên mặt sớm đã lộ ra hoảng sợ thất sắc, trong lòng cũng đã hoàn toàn mất đi ý chí chiến đấu.

Những đồng bạn dùng tánh mạng, hướng bọn họ phô bày một sự thật đó chính là, bọn họ xa xa không phải đối thủ của Ám Hắc Cửu Đầu Long.

Xem như bọn họ đem hết toàn lực, cũng không cách nào làm thương tổn Ám Hắc Cửu Đầu Long dù nửa phần! Đây là lực lượng khủng bố của Lục Trọng Thiên ma thú!

Đây chính là thực lực cách biệt của bọn họ cùng Ám Hắc Cửu Đầu Long.

Còn lại không đến hai trăm thần tiên rốt cuộc cũng vô tâm ham chiến, thất kinh kêu sợ hãi, bắt đầu bốn phía bôn đào, quả thực giống như là một đám ruồi bọ không đầu không đuôi, không có nửa điểm phong phạm của thần tiên.

Bất quá, bọn họ lúc này muốn chạy trốn cũng đã muộn.

Ám Hắc Cửu Đầu Long tuyệt đối không cho phép thịt béo tìm đến miệng cứ như vậy bay mất.

Nó khe khẽ rung lên long dực, tao nhã lướt đi trên không trung tạo thành cái đường cong xinh xắn, miệng rồng thật lớn cùng long trảo không ngừng phóng ra đem mấy thần tiên, bắt bỏ vào trong miệng rồi nuốt vào trong bụng.

Thần tiên đem hết tất cả vốn liếng hết sức chạy trối chết.

Nhưng mà, Ám Hắc Cửu Đầu Long cũng dễ dàng liền bắt lấy bọn họ đưa vào trong miệng nghiền nát.

Hoàn toàn là nghiêng về - một bên giết chóc, không có bất kỳ sự trì hoãn nào.

Thần Kiệt Thiên Tôn sắc mặt xanh mét, đây là chuyện trong dự đoán của hắn.

Tại kế hoạch của hắn, hắn mang đến thần tiên này đó nguyên bản là dùng để hấp dẫn lực chú ý Ám Hắc Cửu Đầu Long, chủ ý là dùng để hy sinh.

Mà ngay cả chính hắn, đều tùy thời có thể trỏ thành quân cờ hy sinh.

Chân chính đi giải cứu Ngọc Hoàng chỉ có một, đó chính là Triệu Thụy!

Chỉ cần có thể cứu ra Ngọc Hoàng xem như hy sinh nhiều hơn nữa thần tiên đều là đáng giá.

Nhưng mà hiện tại, Thiên Tôn tận mắt nhìn đến loại tràng diện này làm cho hắn cảm thấy được phi thường khó chịu.

Hắn hít sâu một hơi, cố gắng làm cho mình giữ vững bình tĩnh, sau đó dùng linh thức đối Triệu Thụy truyền âm: "Triệu Thụy còn đứng ngây đó làm gì? Thừa lúc Ám Hắc Cửu Đầu Long không có chú ý, ngươi chạy nhanh đi tìm Ngọc Hoàng! Đem hắn cứu ra! Chỉ có Ngọc Hoàng ra tay, chúng ta mới có hi vọng tồn tại!"

Triệu Thụy tự nhiên hiểu được điểm này, chính là hắn có chút không yên lòng về Đôn Triệt, hắn không biết huynh đệ của hắn có hay không có thể tại công kích Ám Hắc Cửu Đầu Long sống sót.

Đôn Triệt thực lực, tại đây thuộc loại thần tiên yếu nhất, ngay cả Tứ Trọng Thiên thần tiên tại trước mặt Ám Hắc Cửu Đầu Long đều chỉ có khoanh tay chịu chết, Đôn Triệt tình cảnh tự nhiên lại là nguy hiểm!

Đôn Triệt gặp Triệu Thụy nhìn mình, trong lòng biết Triệu Thụy lo lắng cho mình, vì thế lớn tiếng truyền âm nói: "Triệu Thụy huynh đệ! Đừng lo cho ta, ta sẽ tự mình chiếu cố! Ngươi chạy nhanh đi cứu Ngọc hoàng! Đừng trì hoãn thời gian nữa! tiếp tục trì hoãn, mọi người sẽ cùng nhau xong đời! "

Triệu Thụy biết, mình quả thật không thể lại tiếp tục do dự, vì thế nói tiếng bảo trọng sau đó thi triển ra thuấn di, hướng cái đáy bình đài phóng đi.

Cái cự đại bình đài hình nón này diện tích có chừng hơn trăm ki-lô-mét vuông, bộ phận xâm nhập nham thạch nóng chảy hoàn toàn không cách nào biết được.

Triệu Thụy bởi vì không biết bên trong nham thạch nóng chảy rốt cuộc cất dấu nguy hiểm gì.

Bởi vậy, dùng một lần thuấn di, đi vào nham thạch nóng chảy, hắn cũng không dám lại tiếp tục làm tiếp, mà là thúc dục pháp lực, theo mấy cái kim chúc liên hoa bên kia, hướng chỗ chìm xuống sâu nhất bình đài.

Triệu Thụy thân ở nham thạch nóng chảy, bị nham thạch nóng chảy vây quanh, mặc dù hắn thi triển ra tiên thuật triển khai cái chắn phòng vệ, nhưng độ nóng cao tới trăm vạn vẫn như cũ không ngừng xuyên qua cái chắn xâm nhập thân thể của hắn.

Mồ hôi trên người hắn tuôn ra như mưa, quần áo rất nhanh bị mồ hôi ướt đẫm, sau đó lại rất nhanh bị nhiệt độ cực nóng làm khô đi.

Theo việc Triệu Thụy không ngừng xâm nhập sâu trong nham thạch, nhiệt độ nóng chảy càng ngày càng cao, Triệu Thụy toát mồ hôi trên người căn bản không kịp làm ướt quần áo, vừa toát ra liền biến thành hơi nước.

Triệu Thụy bắt đầu cảm thấy được, thân thể của mình như bị hỏa thiêu, loại đau đớn khó có thể chịu đựng.

Bờ môi của hắn vì thiếu nước mà khô nứt, từ bên trong miệng cơ hồ như muốn toát ra khói.

Không chỉ có như thế, đầu của hắn tóc, lông mi cũng đã bởi vì độ nóng mấy trăm vạn mà mất đi sáng bóng, trở nên khô vàng.

(Lông thằng này xịn thật, mấy trăm vạn độ mà không bị cháy rụi, mà cả quần áo nữa toàn hàng xịn đây, mấy ông cứu hoả mà vớ được quần áo loại này thì sướng khỏi cần mấy bộ chống cháy giày cộp mà hiệu quả lại không bằng chỉ chịu được vài trăm độ -DG - Ừ hén, đồ xịn thật: Biên)

Triệu Thụy cắn răng, triệu tập toàn bộ chân khí, đau khổ chống đỡ nhiệt độ cực nóng, tiếp tục hướng chỗ sâu nhất trong nham thạch nóng chảy chìm xuống.

Hắn không biết, còn bao lâu mới có thể tới mục đích và cũng không biết rốt cuộc còn bao lâu mới có thể nhìn thấy Ngọc Hoàng.

Nhưng mà trong tâm của hắn có một cỗ tín niệm cố định đó chính là, hắn phải thành công chứ không thể thất bại!

Nhiệt độ càng ngày càng cao, Triệu Thụy tại trong nham thạch nóng chảy trầm xuống chiều sâu cũng đã càng lúc càng lớn, mắt thấy Triệu Thụy sẽ tới thời điểm cực hạn của mình thì đột nhiên trước mặt hắn hiện ra một bóng người!

Kia là một cái bóng người cao lớn bị kim chúc liên hoa thô to khắc đầy viễn cổ chú văn trói gô cột vào dưới đáy bình đài hình nón.

Không chỉ có như thế, trên người bị găm đầy đinh dài màu vàng hung ác thô to đưa hắn gắt gao đính tại nham bích.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio