- Tôi có thể đảm bảo ba nử nữ mĩ mạo tuyệt thế kia, mỗi một người đều là ân huệ cực lớn đối với nam nhân, so với những cô gái ở đây xinh đẹp gấp mười mấy lần. Anh nhất định sẽ thích các nàng!
Tại thế giới này bởi tỉ lệ tử vong của đàn ông cao, tạo thành tạo thành cục diện nữ thừa nam thiếu, thế nhưng những cô gái xinh đẹp đồng dạng có thể đổi lấy những khoản tiền có giá trị cực lớn, thông hành ở nơi có nhiều thế lực, đại đa số đều là những tên đàn ông háo sắc, chỉ có một bộ phận rất nhỏ là do các nữ cường giả có thực lực mạnh mẽ nắm giữ.
Nhạc Trọng nhàn nhạt cười một tiếng đứng dậy, trực tiếp xoay người đi:
- Tôi không có hứng thú với mấy cái này, nếu thế thì thôi vậy. Tôi nghĩ Bạo Phong cốc sẽ có hứng thú với số tinh hạch của biến dị thú cấp bốn trong tay tôi.
Tây Huyền Vũ Thực biến sắc cất cao giọng nói:
- Đợi đã! Nhạc Trọng, anh hãy cho chúng tôi thời gian một tuần, chờ tôi về bẩm báo với minh chủ, nhất định sẽ trong vòng một tuần cho anh một câu trả lòi thật sự thuyết phục! Những xử nữ mĩ nhân này coi như món quà nhỏ chúng tôi dành tặng cho anh, các nàng ai ai cũng đã trài qua huấn luyện chuyên nghiệp nhưng vẫn là xử nữa, có thể hoàn thành tất cả các mệnh lệnh của anh, hi vọng anh sẽ thích.
Ba tổ chức lớn ở Thanh châu là lm, Bạo Phong cốc, Dực Long sơn.
Ba tổ chức này khống chế lẫn nhau tạo nên trạng thái cân bằng, trong mỗi tổ chức đều có những cường giả là chiến sĩ cấp bốn, cùng với đó là lấy nền tàng khoa học kĩ thuật làm cơ mật, ảnh hưởng tương hỗ lẫn nhau nên cũng không dám công phạt lẫn nhau. Nếu như Nếu là Bạo Phong cốc hoặc Dực Long sơn lấy được mấy viên tinh hạch của biến dị thú cấp bón, như vậy sự cân bằng giữa ba thế lực này sẽ bị đánh tan.
Nhạc Trọng lại liếc mắt nhìn qua mấy chục mĩ nhân sau lưng Tây Huyền Vũ Thực, mỉm cười nói:
- vậy được rồi! Nhìn vào những món lễ vật này, tôi cho các anh hai ngày để thương lượng. trong hai ngày này tôi sẽ tuyệt đối không gặp người của Bạo Phong cốc và Dực Long sơn
Tây Huyền Vũ Thực sắc mặt khẽ biến, liên tiếp đấu tranh nói:
- Hai ngày có quá ít không? Ba ngày thì thế nào?
Nhạc Trọng nghiêm mặt lạnh lùng nói:
- Nếu anh không muốn thì thôi vậy!
Tây Huyền Vũ Thực vẫn như cũ trên mặt mang theo một nụ cười, hướng về Nhạc Trọng nói rằng:
- Hai ngày thì hai ngày vậy, hi vọng giữa chúng ta có thể trở thành bằng hữu.
- Đi thôi!
Nhạc Trọng xoay người đi thẳng về nơi sâu thẳm trong rừng cây, hơn mười cô gái sau lưng Tây Huyền Vũ Thực hướng về Tây Huyền Vũ Thực cung kính thi lễ một cái rồi đi theo sau lưng Nhạc Trọng.
Ở nơi mãnh thú thường lui tới, đến đau cũng là đi vào một thế giới nguy hiểm của côn trùng biến dị, những thiếu nữ xinh đẹp như hoa này nếu tách khỏi tổ chức chỉ có một đường chết. Các nàng cũng được huấn luyện thành tính cách chỉ biết phục tùng mọi mệnh lệnh của chủ nhân, nếu Nhạc Trọng trở thành chủ nhân của các nàng, các nàng cũng chỉ có thể phục tùng.
Sau khi Nhạc Trọng rời đi, Tây Huyền Vũ Thực vốn cố gắng duy trì nụ cười sắc mặt rất nhanh trở nên âm trầm, xoay người cười lên một con mãnh long trên mặt đất, cấp tốc bay về phía xa.
Tại nơi đến đâu cũng là rừng rậm nguyên thủy, một góc của những dãy núi hùng vĩ, có một mảnh đất bốn mặt vây quanh đều là núi, chỉ có một con đường nhỏ thông vào trong cốc.
Mảnh sơn cốc này diện tích so với diện tích của Ngốc Thứu bộ lạc chiếm giữ phải gấp đến hơn hai mươi lần, từng tòa nhà thật lớn bằng đá, kiến trúc xa hoa lẳng lặng đứng im trong đó, hình thành một thành phố lớn cực kì xa hoa. Cùng với đó thành phố này cũng có kiến trúc mĩ quan, bố cục thập phần hợp lý, vừa nhìn như là xuất hiện từ một tay kiến trúc sư. Cho dù có là trên địa cầu, môt số thành phố cũng không thể sánh ngang với thành phố này.
Trong tòa kiến trúc xa hoa đặt tại trung tâm thành phố, toàn bộ các công trình đều là sử dụng bạch ngọc bảo thành xây dựng lên, độ xa hoa, nếu so với Tử Cấm Thành còn xa hoa hơn. Vô số tòa nhà hình thành một hệ thống nội thành.
Trên đài cao trong một tòa cung điện xa hoa khí phái tại vị trí trung tâm thành phố, một người đàn ông thân cao hai thước, vóc người lực lưỡng, đầu đội văn sức có long mão thái duong, ngồi trên long ỷ bằng vàng. ỏ phía dưới người đàn ông này có rất nhiều người đàn ông quỳ thánh hai hàng, trên mình đều mặc chế phục một màu đen thuần nhất.
Ở trung tâm cung điện, Tây Huyền Vũ Thực đang quỳ rạp trên mặt đất, cung kính đem toàn bộ đoạn nói chuyện của và Nhạc Trọng kể lại cho minh chủ Liệt Viết liên minhđang ngồi trên tòa long tọa hoàng kim kia: chiến sĩ cấp bốn Chân Tề Hùng Ngạn.
Chân Tề Hùng Ngạn ngồi ngay ngắn trên vương tọa, trầm mặc một chút, tràn ngập uy nghiêm hỏi:
- Tinh hạch của nh cấp bốn? Hắn có mấy viên?
Tây Huyền Vũ Thực thực cung kính hồi đáp:
- Minh chủ đại nhân, hắn cũng không có nói cho thuộc hạ. Nhưng theo suy đoán của thuộc hạ, trong tay hắn hẳn là nắm giữ trên năm viên tinh hạch của biến dị thú cấp bốn, nếu không hắn cũng sẽ không chủ trương đề xuất giao dịch với chúng ta.. Dù sao hắn cũng không phải một kẻ ngu ngốc, giá trị của tinh hạch của biến dị thú cấp bốn hẳn hẳn là thập phần rõ ràng.
Sức chiến đấu của biến dị thú cấp bốn mạnh mẽ không gì sánh được, chúng nó bản thân có được nguyên lực mạnh mẽ và cực đại quái lực, nếu chúng tấn công thì chiến sĩ cấp năm cũng không thể coi thường. Nếu chiến sĩ cấp năm chỉ hơi không chú ý một chút thôi, thậm chí có thể bị biến dị thú cấp bốn giết chết. Vậy thì tinh hạch của biến dị thú cấp bốn trân quý đến đâu có thể hiểu được.
Thực Tề Hùng Ngạn trong mắt hàn quang chợt lóe, ra lệnh:
- Được, nếu hắn muốn có khoa học kĩ thuật tiền sử trong tay chúng ta, vậy thì để cho hắn thấy tận mắt uy lực của khoa học kĩ thuật tiền sử của chúng ta đi. Quỷ Mục Thận Nhị, ngươi dẫn theo một trăm liệt viết chiến sĩ đến tiêu diệt Nhạc Trọng, đoạt lấy toàn bộ tinh hạch của biến dị thú cấp bốn trong tay hắn về đây.
Một người đàn ông vóc người lực lưỡng như gấu, trên mặt có rất nhiều vết sẹo do dao cắt, tiến lên quỳ gối trước người Thực Tề Hùng Ngạn lớn tiếng nói:
- Vâng! Minh chủ đại nhân! Tôi nhất định mang đầu của hắn về dâng lên cho Minh chủ đại nhân!
Ngốc Thứu sơn cốc.
Bên ngoài rừng cây trong vô thanh vô tức, một trăm gã chiến sĩ thực thể mặc áo giáp màu trắng, cầm trong tay một thanh bạch sắc chiến mâu, dưới sự chỉ huy dẫn dắt của một viên tướng cầm trong tay chiếc búa rất lớn tiềm hành đến nơi đây.
- Công phá thành phố kia, chặt xuống đầu của Nhạc Trọng, giải phóng quân kỷ một tuần! Viên tướng quân trong tay cầm chiếc núa cực lớn kia chính là một vị đại tướng dưới trướng Thực Tề Hùng Ngạn: Quỷ Mục Thận Nhị. Y cầm búa lớn chỉ thẳng vào những bức tường thành thật lớn bao quanh nơi thâm sơn cùng cố kia quát lớn.
- Giết!
- Giết!
- …