Nhạc Trọng khẽ cười:
- Yếu quá! Dực Long vương, Bạo Long vương của Dực Long sơn các người thực là quá yếu ớt!
Trịnh Chấn, Đạo Cách tuy nói là tứ giai cường giả, nhưng chỉ sử dụng Dực Long chiến giáp để đề thăng lên tứ giai đỉnh phong mà thôi, sức chiến đấu của bọn họ nếu mà so với Lạc Thanh Thanh thì một trời một vực, song phương căn bản không cùng một đẳng cấp mà. Chỉ cần một mình Nhạc Trọng thôi cũng đủ có thể ngăn chặn hai tên đại cường giả này rồi.
Hiên nhiên là Trinh Chấn với Đạo Cách là những người dùng thiên tài địa bảo như Huyết mật để mạnh mẽ đề thăng lên thành cường giả, bọn họ cũng không hề kinh qua vô số tử chiến, mà bước lên đỉnh cường giả. Trong quá khứ, bọn hắn chỉ dùng thực lực vượt qua người khác để lập tức nghiền nát địch nhân mà thôi, chứ nếu mà gặp địch nhân cùng cấp bậc thì kinh nghiệm chiến đâu không đủ của họ sẽ được thể hiện ra.
Lạc Thanh Thanh đang quỳ trên mặt đất, nhìn Nhạc Trọng đơn giản đánh lui hai tên cường giả của Dực Long sơn mà hiện lên một tia kinh ngạc:
- Mạnh thật, hóa ra khi hắn đánh với ta một trận còn ẩn dấu nhiều thủ đoạn chiến như vậy.
- Không đùa nữa! Biến thành tro đi cho ta….
Nhạc Trọng đẩy lùi hai người, đôi chân biến ảo, tựa như quỷ mị lao tới trước người Đạo Cách, ma viêm trong tay ngưng tụ vỗ lên đầu đối phương.
Ngay trong chớp mắt, ma viêm kinh khủng từ trong tay hắn đánh vào cơ thể đối phương, hỏa diễm khổng lồ bạo tạc trong cơ thể Đạo Cách, khiến cho hắn biến thành một hỏa nhân.
- A! A!
Đạo Cách bị một đống hỏa viêm đốt cháy đang thảm thiết kêu gào, giãy dụa, hóa thành một đống tro tàn, cuối cùng chỉ còn lưu lại một bộ Ngân hôi sắc Dực Long chiến giáp.
Một đạo sinh mệnh nguyên khí không nhìn thấy được đang bị Thần Ma hệ thống ấn ký hút vào bên trong thân thể Nhạc Trọng.
- Thật mạnh!
- Thật là kẻ đáng sợ!
- Đây mới là thực lực chân chính của hắn sao?
- …………
Thấy Nhạc Trọng chỉ một kích đã đánh bại hai tên đại vương giả của Dực Long sơn, mà Bạo Long vương còn bị đốt thành tro, thì đám người ở đây đều hiện lên một tia kinh hãi trong mắt.
Đặc biệt là tên tuấn mỹ Lục Điều Chân Hùng kia càng sợ đến mặt không còn một giọt máu nào. Nếu như Nhạc Trọng có thể ngăn cơn sóng dữ, cứu được Lạc Thanh Thanh, thì cái tên phản đồ như hắn hẳn sẽ không thể thoát nổi cơn giận của Lạc Thanh Thanh mà bị đánh thành bột phấn.
Ánh mắt Trịnh Chấn hơi co lại, trong thân thể hôi sắc quang mang đại thịnh, tứ giai biến dị thú tinh hạch cũng rung động không thôi, lực lượng vô cùng dũng mãnh truyền và trong thân thể hắn, dần phát ra ngoài khiến cho khuôn mặt hắn cũng dần bị vặn vẹo, dưới sự cường hóa của tứ giai tinh hạch thì hắn cũng đã mạnh mẽ mà đột phá ngũ giai sơ cấp, lực lượng khổng lồ ba động quanh thân thể hắn, thậm chí không gian xung quanh cũng bị vặn vẹo.
Trong mắt Trịnh Chấn hiện lên dị quang, chậm rãi nói:
- Nhạc Trọng, hãy liên thủ với ta! Chỉ cần ngươi liên thủ với ta thì Lạc Thanh Thanh, Lưu Mị Nhi ta cũng đều có thể cho ngươi, cả đám nữ nhân trong Bạo Phong cốc ta cũng có thê cho người phân nửa, hai người chúng ta cùng kết minh, cùng xưng bá Thanh Châu, làm bá chủ Thanh Châu, ngươi thấy thế nào?
Trịnh Chấn vô cùng cảnh giác với đề phòng Nhạc Trọng, cho nên nếu có thể không cần dùng võ lực mà song phương hòa bình chia lây Bạo Phong cốc thì đó là một chuyện đối với hắn. Đạo Cách bị Nhạc Trọng giết, cũng không phải là chuyện xấu gì, căn bản như thế thì hắn có thể toàn quyền nắm giữ lấy Bạo Phong cốc rồi.
- Xin lỗi, ta không hề hứng thú gì hết với đám chó săn của khủng long nhân.
- Ha ha ha! Nhạc Trọng, nếu như ngươi không muốn làm chó săn thì đi tìm chết đi.
Hai mắt Trịnh Chấn đỏ sậm, thân thể cơ nhục căng cứng, một cước đạp lên đại địa, lực lượng kinh khủng trực tiếp chấn nát mặt đất ra một hố to. Hắn nhờ vào lực phản chấn mạnh mẽ đó mà bay tới trước người Nhạc Tọng, một quyền mạnh mẽ tới mức có thể đánh nát được vỏ bọc của xe tăng, bao phủ xung quanh là hôi sắc quang mang, đánh thẳng về phía Nhạc Trọng.
Dưới chân Nhạc Trọng khẽ điểm, thân hình lại lùi lại, chợt lóe lên hiện ra phía sau lưng Trịnh Vân, trực tiếp đấm một quyền vào bụng nàng ta. (tác giả bị đao à, sau lưng sao đấm được vào bụng)
Trịnh Vân đang kích đấu với bạch cốt cho nên không hề đề phòng Nhạc Trọng đánh lén, chỉ có thể trợn mắt mà nhìn nắm đấm của hắn đang đánh thẳng lên bụn nàng, lực lượng kinh khủng bạo phát, khiến cho Trịnh Vân trực tiếp bị đánh bay, lại lần nữa cắm mặt vào tường. (lại tường???)
Trong mắt bạch cốt có vô số linh hồn ma hỏa chớp động, lao thẳng tới trước người Trịnh Vân, vô số gai xương sắc nhọn đâm thẳng tới người nàng ta.
Trịnh Vân không còn vũ khí cho nên chỉ có thể dùng tay không để chống đỡ đám gai xương kia, nhưng càng nhiều gai xương đâm thẳng vào trong thân thể nàng ta, lực lượng thật lớn vượt qua cả tầng giáp bảo hộ, chấn cho lục phủ ngũ tạng của nàng rung mạnh, khí huyết tuôn trào.
Lưu Mị Nhi bị Đạo Cách trói lại kia, trong mắt hiện lên một tia quang mang hướng về Nhạc Trọng cầu xin nói:
- Cứu ta! Phá đi hấp huyết mạn đằng trên người ta, ta có thể giúp ngươi một tay!
Lúc này Lưu Mị Nhi chỉ là bị hấp huyết mạn đằng kia cuốn lấy, cho nên bị nó không ngừng bao quanh, khiến thân thển nàng trở nên vô lực, càng biến nàng ta thành một nữ nhân tay trói gà không chặt, nhưng thực tế thì, nàng ta cũng là một tứ giai thần chiến sĩ cường giả.
Nhạc Trọng nhìn nàng ta không hề để tâm chút nào, bởi vì, nữ nhân này hung hiểm độc ác như thế, vì tư lợi một khi cứu nàng ta, nàng ta có khi lại không giúp hắn mà bỏ chạy cũng nên. Dù sao thì nàng ta với Lạc Thanh Thanh có thâm cừu cho nên là hắn muốn thu được Bạo Phong hoàng thành, thì phải đứng ở bên Lạc Thanh Thanh rồi.
- Chết! Chết! Chết!
Hai mắt Trịnh Chấn đỏ au, khuôn mặt vặn vẹo, huyết quản tựa như muốn nứt vỡ ra vậy, hắn tựa như một đầu mãnh thú điên cuồng, mặt đất dưới chân không ngừng vỡ nát, tựa như một cơn gió lốc lao về phía Nhạc Trọng.
Trong sát na đó, Trịnh Chấn hiện ngay ra trước người Nhạc Trọng, khuôn mặt dữ tợn, tay phải chém thẳng tới phía Nhạc Trọng với biết bao hôi sắc quang mang.
Hôi sắc quang mang sắc bén đã đánh nát Nhạc Trọng ra từng mảnh nhỏ, tiêu tan trong hư không.
Sauk hi Nhạc Trọng bị đánh nất ra, thì chân thân của hắn hiện, một đao ngưng tụ ma viêm cuồn cuộn đánh thẳng về phía Trịnh Chân.
Một quyền của Trịnh Chấn đánh nát dược Nhạc Trọng, khiến cho hắn vui mừng như điên, nhờ có lực lượng của Dực Long chiến giáp mà hắn đột phá tới ngũ giai, lực lượng khổng lồ tràn vào thân thể, mà một cái giá mà hắn phải trả hắn cũng hiểu, toàn thân năng lực vì quá hạn mức mà cảm thấy đau nhức vô cùng, cũng không hề phản ứng kịp khi giết được chỉ là phân thân cua Nhạc Trọng.
Đối mặt với một đao mà Nhạc Trọng bổ ra, hắn hiện lên một tia kinh hoàng trong mắt, phẫn nộ quát lớn một tiếng, từng đạo hôi sắc quang mang từ trong thân thể hắn bắn ra xung quanh, chém tới xung quanh,