Xi Vưu, Hiên Viên đều có được khả năng chiến đấu trên mặt đất cực kì khủng bố, thậm chí chúng so với Phong Bá còn đáng sợ gấp mấy lần, thế nhưng chúng lại không có khả năng chiến đấu trong không trung.
Trong mắt Xi Vưu hiện lên một tia tự tin nói:
- Không cần phải lo lắng. Con người tên là Nhạc Trọng kia đã chịu một thương tổn lớn như vậy, chắc không sống được bao lâu nữa. Chỉ cần đợi hắn chết đi, thắng lợi sẽ thuộc về chúng ta. Lịch sử nhân loại chắc chắn sẽ ghi lại rằng: Môt thủ lĩnh như Nhạc Trọng chết trận, đồng nghĩa với việc toàn bộ thế lực của bọn chúng sụp đổ. Mà cho dù chúng có không sụp đổ đi nữa cũng không phải đối thủ của ngàn vạn Thi tộc chúng ta.
Đám Thi tộc có quy mô lên đến hàng ngàn hàng vạn, cho dù có là ở thế kỉ trước, quân đội dù muốn đối phó với chúng cũng vô cùng khó khăn, chứ chưa đừng nói đến khi toàn bộ các ngành công nghiệp kĩ thuật đều gần như tê liệt như hiện nay.
Hiên Viên nghe vậy, ngẫm nghĩ một hồi rồi gật đầu, lại ngước mắt lên nhìn bầu trời.
Nhạc Trọng rơi xuống phía trên Lôi Đình chiến cơ, một lượng lớn máu tươi từ trong bụng hắn chảy ra, đem toàn bộ diện tích mặt sàn bên trong Lôi Đình chiến cơ nhuộm thành một màu đỏ máu.
- Nhạc Trọng, ngươi sao có thể như vậy? Mau, mau uống thuốc!
Kỷ Thanh Vũ nhìn thấy toàn bộ phần bụng của Nhạc Trọng bị oanh tạc phá nát, sắc mặt thoáng cái trở nên tái nhợt, hai hàng nước mắt rưng rưng rồi lã chã tuôn rơi. Nàng hơi bối rối, lấy ra một gói cứu mạng thảo dạng bột phấn đưa cho Nhạc Trọng.
Một cơn lốc thổi qua, Ngân Sương liền xuất hiện trước mặt Nhạc Trọng, trên gương mặt xinh đẹp của nàng tràn ngập lo lắng nhìn Nhạc Trọng:
- Ba ba! Ngươi sao có thể thành ra như thế này?
Liễu Nguyệt đứng một bên nhăn mày nhìn máu tươi phun xối xả từ cái lỗ sâu hoắm trên bụng Nhạc Trọng cũng nhịn không được nữa che miệng lại, sắc mặt nhanh chóng trở nên vô cùng nhợt nhạt.
Bạch Tiểu Thắng nhìn cái lỗ sâu hoắm trên bụng Nhạc Trọng, sắc mặt đại biến nói:
- Nhạc lão đại! Ngươi phải gắng gượng lên! Chúng ta hiện giờ ngay lập tức quay lại, tìm bác sĩ chữa trị cho ngươi!
Bạch Tiểu Thắng là một nguyên lão cường giả trong chinh chiến, bắt đầu từ khi ở Quảng Tây liền luôn theo sát Nhạc Trọng nam chính bắc chiến lập không biết bao nhiêu chiến công, cũng đã tiêu diệt không biết bao nhiêu địch nhân. Bản thân y trừ việc yêu thích nữ nhân ra thì không có dã tâm quá lớn. Nhạc Trọng cũng đã ban cho y vô số mỹ nữ. y có thể nói là một trong những người nhất mực trung thành với Nhạc Trọng.
- Không được chuyển hướng quay lại! Khục! Khục! Nhạc Trọng vừa nói một câu, liền liên tục ho khan, một chút máu từ trong khóe miệng hắn lại rỉ ra.
Nhạc Trọng vừa nói vừa khạc ra máu:
- Tiếp tục tiêu diệt Hình cương thi. Một trận chiến này, chúng ta phải thắng lợi. Còn nữa, thương thế của ta nghiêm cấm không được truyền ra ngoài, nếu không xử theo quân pháp! Khục khục!
Một trận chiến này là trận quyết chiến của toàn bộ con người trên thảo nguyên với đám hình cương thi. Nếu để thất bại, bọn họ về sau chỉ có nước thất bại nối tiếp thất bại. Nếu con người liên tiếp bại lui mà đám cương thi đã tiến hóa chỉ cần điều động S, S nhanh nhất ra săn bắt truy kích là có thể khiến quân đội của nhân loại thảm bại.
Trong thời kì cường thịnh nhất trên thảo nguyên, quân đội cũng chẳng thể thắng nổi Thi Hải (cương thi nhiều như biển) thì một khi đã tiêu hao lượng lớn vật tư, đạn dược và các binh sĩ tinh nhuệ, quân đội của thảo nguyên sao có thể chiến thắng lũ cương thi không ngừng gia tăng gấp bội ở Thi Hải.
Nếu một ngày kia đại quân Thi Hải chiếm được mấy thành phố công nghiệp nặng quan trọng của Nhạc Trọng, bọn họ nhanh chóng trở thành con chuột trên thảo nguyên chỉ biết trốn chạy tránh né, tuy rằng sẽ không chết nhưng cũng sẽ không có tương lai, càng không có hi vọng.
Kỷ Thanh Vũ nắm chặt tay phải của Nhạc Trọng như đang nâng niu bảo vật trân quý nhất thế gian, giọng ôn nhu như nước, cầu xin nói:
- Nhạc Trọng, ngươi sao lại như vậy, trở về thảo nguyên chữa trị có được không? Xem như ta cầu xin ngươi đi, ngươi hãy quay về điều trị đã. Ta sẽ ở đây tiêu diệt toàn bộ đám cương thi hình Z. Ta dùng tính mệnh của mình bảo đảm, nhất định có thể tiêu diệt chúng. Cầu cin ngươi, quay về chữa trị đi mà!
Đây là lần đẩu tiên Kỷ Thanh Vũ trong trẻo nhưng luôn lạnh lùng này mềm giọng cầu xin người khác.
Tất cả những gì của Kỷ Thanh Vũ đối với Trần gia là sự phụ thuộc vào mấy đời Trần gia của Trần Dao, cũng là người phụ tá trung thành nhất của Trần gia. Mặc dù đối phương có là bán chủ nhân Trần Dao, Kỷ Thanh Vũ cũng chưa từng mềm giọng cầu xin đến vậy. Trong giờ khắc này, Nhạc Trọng trong lòng nàng còn hơn cả Trần Dao trở thành người quan trọng nhất. Nàng cũng lần thứ hai xác nhận được tấm lòng mình dành cho Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng mặt tái nhợt, khóe miệng tràn đầy máu, máu ở bụng đã chảy chậm lại, nhưng đôi mắt của hắn lại vẫn rạng sáng không gì sánh được nhìn chằm chằm Liễu Nguyệt Mi:
- Không được! Ý ta đã quyết, không cần tiếp tục khuyên can. Liễu Nguyệt Mi, tiếp tục! Tương lai của hàng trăm vạn con người trên thảo nguyên chúng ta đều giao vào tay ngươi!
Nếu là không có được Liễu Nguyệt Mi, Nhạc Trọng cũng không dám làm càn như vậy tấn công thủ đô. Hắn ngàn vạn lần không ngờ tới trong thủ đô có thể ẩn tàng số lượng cương thi có quy mô gấp ngàn vạn lần, lại còn là những sinh thể cương thi tiến hóa với trí tuệ và thực lực mạnh mẽ không gì sánh được.
Liễu Nguyệt Mi nhìn Nhạc Trọng dù bụng đã bị xuyên thủng nhưng vấn kiên quyết chiến đấu trên đầu tuyến không hề lui bước, nàng rốt cuộc đã hiểu vì sao có nhiều chiến sĩ nguyện bán mạng vì Nhạc Trọng đến vậy, dù có chết cũng không có nửa câu oán hận.
Nếu bình thường được làm chỉ huy, lại sớm được sắp xếp vị trí chỉ huy chiến đấu ở hậu phương, có ai bằng lòng đến tận tiền tuyến cùng các chiến sĩ đồng tâm chiến đấu?
Đương nhiên phong cách chiến đấu này của Nhạc Trọng cũng ẩn chứa tai họa ngầm rất lớn, có là nếu một ngày kia Nhạc Trọng chết trận, toàn bộ quân đội sẽ tan vỡ.
Liễu Diệp Mi cũng là một nữ nhân kiên cường, nàng đi tới bên phi công Triệu Thiên Cương ra chỉ thị:
- Ta biết! Ở hướng này có kẻ chỉ huy đám tang thi!
Dưới sự chỉ thị của Liễu Nguyệt Mi, Triệu Thiên Cương nhanh chóng thu lại mớ tâm tình hỗn độn, chỉ huy từng chiếc Lôi Đình chiến cơ đem một khối lượng bom lớn ném thẳng vào đàn cương thi, khiến cho từng mảng lớn cương thi, kể cả cương thi hình Z đều nát bấy.
Nhạc Trọng thì ngồi trên sô pha, mở một hộp thịt tứ giai biến dị thú ăn từng miếng một. Bụng của hắn đã bị móng vuốt sắc nhọn của Phong Bá cào nát, nếu là người thường thì đã sớm mất mạng, nhưng dưới sự cường hóa của Ám Hắc đấu khí, sức sống của những tế bào trên miệng vết thương của hắn thoáng chốc tăng lên rõ rệt. Thêm vào đó hắn còn có kĩ năng tái sinh cấp bốn, dưới tác dụng của Ám Hắc đấu khí trở nên điên cuồng vận chuyển khiến vùng bụng của hắn bắt đầu cầm máu được.