La Thần thản nhiên đáp:
- Xác suất cạm bẫy không cao. Trong Hồng Nham thành hoàn toàn không cần phải mạo hiểm tổn thất hai cỗ người máy RH để đưa chúng ta nhập cạm bẫy tầm thường như vậy. Nếu không phải Nhạc Trọng trùng hợp xuất hiện, hành động của chúng ta lần này có bảy thành xác suất thất bại, hơn nữa sẽ có hơn trăm người thương vong. Cuối cùng, trong chúng ta có nội gian!
Nhạc Trọng đi theo sự dẫn đường của Lỵ Toa đi vào trong thông đạo ngầm của phản kháng quân.
[CHARGE=]
Vừa đi tới căn cứ của phản kháng quân, Nhạc Trọng có thể cảm thụ được những ánh mắt tập trung trên người của hắn.
Nhạc Trọng cảm thụ được một ít ghen tỵ nho nhỏ liền nhẹ nhàng cười:
- Xem ra cô vẫn rất được hoan nghênh ở bên trong căn cứ này đi, Lỵ Toa!
Gương mặt của Lỵ Toa thật xinh đẹp, cho dù ở trên địa cầu cũng có thể xếp vào hàng ngũ mỹ nữ đứng đầu. Ở trong thế giới hoàn cảnh ác kém hiện tại, trong không khí tràn ngập tia phóng xạ, người thường muốn ăn miếng cơm cũng thập phần gian nan, dưới tình huống như vậy số lượng cùng chất lượng mỹ nữ kém xa địa cầu. Mỹ nhân nhi như Lỵ Toa tính toàn bộ phản kháng quân cũng không thấy nhiều.
Lỵ Toa nhăn mày nói:
- Lỗ Ni bọn hắn không đi cùng anh đến đây, anh không tin tôi?
Nhạc Trọng mỉm cười qua loa trả lời:
- Tôi đương nhiên tin tưởng cô, cô nghĩ quá nhiều rồi. Nhưng trước đó tôi muốn gặp thủ lĩnh của cô một chút!
Lỵ Toa nhìn Nhạc Trọng hừ một tiếng:
- Hừ!
Sáu nam nữ từ bên kia thông đạo đi tới, người đi đầu tiên dáng người khôi ngô, mặc bì giáp màu đen, mù một mắt, tướng mạo có chút hung ác lạnh lùng cười nói:
- Anh chính là Nhạc Trọng?
Nhạc Trọng đáp:
- Là tôi!
Nam tử kia nói:
- Tôi là Hàn Phong, nghe nói anh không cần dùng vũ khí đã tiêu diệt một tiểu đội thị vị thành chủ phủ, không biết có phải là sự thật hay không, chúng ta chiến một trận thế nào?
Nhạc Trọng thản nhiên đáp:
- Không có hứng thú!
Hàn Phong cùng năm người khác sửng sốt, có chút không biết phải làm sao. Ở trong thế giới này cường giả là vương. Chỉ có cường giả mới có được người khác tôn kính, có người cho dù biết mình không phải là địch thủ nhưng vẫn cứng rắn ứng chiến. Bọn họ đều hiểu thật rõ ràng nam nhân có thể làm Lỵ Toa bội phục như vậy thực lực phải rất mạnh mẽ, nhưng bọn họ không nghĩ tới Nhạc Trọng lại không đáp ứng chiến đấu.
- Đi thôi!
Nhạc Trọng cũng không nhìn Hàn Phong tiếp tục đi tới.
Hàn Phong giận dữ xoay người hung hăng oanh một quyền lên đầu Nhạc Trọng:
- Xú tiểu tử, anh đang coi khinh tôi đó sao?
Nhưng ngay sau đó toàn thân Hàn Phong lập tức biến thành băng sương, không dám vọng động chút nào, một cây chủy thủ không biết lúc nào xuất hiện vô cùng chuẩn xác đặt ngay giữa trán hắn, làm cho hắn lần đầu tiên cảm giác mình tiếp cận tử vong rất gần.
Nhạc Trọng thuận tay rút chủy thủ xoay người đi thẳng về phía trước:
- Hiện tại anh đã chết qua một lần!
- Thật mạnh! Nam nhân kia quả nhiên thật mạnh!
Năm nam nữ đi cùng Hàn Phong chứng kiến Hàn Phong thật dễ dàng đã bị chế phục, trong mắt đều hiện vẻ kinh hãi. Hàn Phong là cao thủ tối cường trong bọn họ, có được tố chất mạnh gấp tám lần người thường. Tinh thông đủ loại cách đấu thuật, cận chiến khó người ngăn cản, một cường giả như thế lại bị Nhạc Trọng dễ dàng kích bại, làm bọn họ cảm thấy Nhạc Trọng vô cùng đáng sợ.
Lỵ Toa có chút thương tiếc liếc mắt nhìn Hàn Phong, tiếp tục đi tới. Nhạc Trọng dễ dàng tiêu diệt một đội ngũ thị vệ thành chủ phủ, hơn nữa còn có thể lấy sức một mình tiêu diệt đại đội thị vệ của Hồng Nham thành. Tuy Hàn Phong có mạnh mẽ nhưng chẳng qua chỉ tương đương với thị vệ thành chủ phủ mà thôi, căn bản không khả năng so sánh với Nhạc Trọng. Sau khi kích bại Hàn Phong, trên đường đi các chiến sĩ phản kháng quân nhìn Nhạc Trọng với ánh mắt khác hẳn. Ở trong thế giới này, nhân loại so với người địa cầu càng thêm sùng bái cường giả.
Thất Cung Huệ từ phía trước đi tới, nàng tò mò đánh giá Nhạc Trọng một lúc, trong mắt hiện lên vẻ nóng bỏng nhiệt tình, hưng phấn hỏi:
- Anh chính là Nhạc Trọng? Người điều khiển người máy chủ chiến RH trong Hồng Nham thành chính là anh sao?
Nhạc Trọng không phủ nhận:
- Là tôi!
Thất Cung Huệ nhìn Nhạc Trọng chằm chằm trong mắt hiện rõ hoa lửa:
- Đánh với tôi một trận đi! Dùng người máy RH phân chia thắng bại! Tôi muốn cùng anh giao thủ!
Từ bé Thất Cung Huệ đã thích điều khiển người máy, sau khi nàng gia nhập phản quân luôn tìm điều khiển viên khiêu chiến. Không ngừng học tập sau những lần khiêu chiến, khiến cho nàng trưởng thành là một trong những điều khiển viên át chủ bài của phản kháng quân.
Nhạc Trọng cũng cự tuyệt nàng, vẫn tiếp tục đi tới:
- Không có hứng thú!
Muốn điều khiển người máy RH cần tiêu hao thật nhiều năng lượng, hơn nữa một khi chiến đấu hai người máy nhất định sẽ bị tổn thương. Lúc này Nhạc Trọng chưa tìm được nhân tài biết sửa chữa người máy, nếu tiếp nhận cuộc chiến đấu cường độ cao chỉ sợ rất nhanh sẽ bị phế bỏ. Hắn không hứng thú lấy một binh khí chiến đấu quý giá đem ra chơi đùa với một cô bé.
Thất Cung Huệ nhìn thấy Nhạc Trọng không thèm để ý tới nàng, nhịn không được oán hận một câu, sau đó đuổi theo hắn:
- Sao anh lại như vậy chứ?
Xuyên qua thật nhiều thủ vệ, Nhạc Trọng đi tới tận sâu dưới thông đạo, nhìn thấy một nam tử đang ngồi xe lăn, trên người tràn đầy khí tức thư sinh.
- Lực chiến đấu của người này không cao, hẳn là người chuyên chỉ huy tham mưu!
Nhạc Trọng cẩn thận đánh giá La Thần. Hắn từ thân thể cường độ của La Thần cùng hành động mà tiến hành phân tích ra kết luận kia. Vừa có kết luận Nhạc Trọng càng thêm đề cao cảnh giác.
Ở trong thế giới tàn khốc lấy lực lượng làm chủ yếu, một người bị tàn phế nhưng lại có thể trấn áp thật nhiều cường giả trở thành thủ lĩnh một phương, trí tuệ của người này như thế nào có thể biết được.
La Thần cũng cẩn thận đánh giá Nhạc Trọng đang đứng trước mặt, một hồi lâu mới mỉm cười vươn tay ra:
- Chào anh, Nhạc Trọng! Tôi là La Thần, là chi bộ trưởng chi bộ đệ tam phản kháng quân đông bộ, thật cao hứng nhận thức anh!
Nhạc Trọng bắt tay La Thần, hắn không cần dùng sức cũng cảm giác được bàn tay La Thần vô lực, hiển nhiên La Thần chỉ là một gã người thường.
- Chào anh, tôi là Nhạc Trọng!
Ngải La Á tò mò nhìn Nhạc Trọng, tự mình giới thiệu:
- Công trình sư trình tự an toàn đệ tam chi bộ phản kháng quân đông bộ Ngải La Á!
- Chào cô!
La Thần mỉm cười mở lời mời Nhạc Trọng:
- Nhạc Trọng, anh có hứng thú gia nhập chi bộ đệ tam cùng chúng tôi cùng nhau lật đổ sự thống trị tàn bạo của thực nhân quỷ cùng quỷ hút máu bộ tộc, giải phóng toàn bộ nhân loại hay không?
Nhạc Trọng trực tiếp cự tuyệt:
- Thật có lỗi, tôi không có thói quen nhận sự chỉ huy của người khác. Tôi nghĩ giữa chúng ta nên lấy phương thức đồng minh đến quen biết thì thích hợp hơn!
La Thần cười nhẹ lấy ra một phần văn kiện đưa cho Nhạc Trọng, nói:
- Như vậy cũng tốt, vậy chúng ta lấy phương thức đồng minh đến quen biết đi. Anh xem thử điều kiện này như thế nào?