Edit: bé Na
Ngày mồng mười tháng mười hai, Thần Vô Online chuẩn bị nghênh đón một lần cập nhật lớn. Tư liệu về “Kỳ tích Ánh sáng” hoàn toàn mới được công bố, mở ra hoạt động ‘Thỉnh thần tế’, chuẩn bị cho một thời kì rực rỡ trong trò chơi.
Đắm chìm trong quang cảnh sáng sủa, đối với những người chơi trong nhiều năm sinh hoạt tại thế giới u ám mà nói, không thể nghi ngờ là một chuyện thú vị mới mẻ. Hơn nữa diễn đàn còn đang tổ chức một loạt hoạt động có phần thưởng lớn, không thể nghi ngờ, làm cho mọi người đối với lần cập nhật này càng chờ mong thêm vài phần.
Huống chi, nhiệm vụ chế tác “Tứ đại bí bảo” cuối cùng cũng mở ra toàn bộ. Đến lúc đó, Ánh Sáng cách cái gọi là sự viên mãn ngày càng gần hơn.
Một kiện bí bảo cuối cùng, tên gọi là ‘Ám Dạ Chi Khế’.
Hôm nay cậu em họ Thiên Húc không thấy login, cho nên Chu Luật tìm không được người thích hợp cùng mình luyện cấp. Kết quả bị Thanh Dạ túm đi bắt trân thú.
“Nhân vật mới lập đã sắp năm mươi phải không?”
“Bốn mươi bảy.”
“Tốc độ rất nhanh nha……” Thanh Dạ cảm khái nói,“Cũng sắp có thể tham gia thành chiến rồi.”
“Thật ra phần lớn đều là công lao của Thiên Húc. Em bình thường cũng không có nhiều thời gian luyện như vậy, là cậu nhóc với bạn bè cùng nhau giúp em luyện cấp cho nhân vật.”
Chu Luật nhìn trên màn hình xuất hiện nhân vật hoàn toán mới, tâm sinh cảm khái. Đầu năm sau cậu bắt đầu chính thức sử dụng nhân vật này. Điều này đồng thời cũng cho thấy, Nguyệt Ẩn Luật của trước đây cũng hoàn toàn có thể thay thế được.
“Luyến tiếc trước đây phải không?” Thanh Dạ nhìn vẻ mặt của cậu, mỉm cười hỏi.
“Uhm…… Dù sao cũng không phải bỏ nhân vật cũ. Con người thì luôn phải cầu tiến.” Chu Luật lắc đầu, nói,“Tthần quan này, so với trước kia càng thích ứng với tình thế mới hơn.”
“Ừ.”
Cùng Nguyệt Ẩn Luật giống nhau tóc trắng, áo trắng, giống nhau tướng mạo ôn hòa tuấn mỹ…… Lựa chọn sử dụng hình dáng giống với nhân vật cũ, có lẽ là cậu cũng không muốn làm cho đám hội viên nhìn không quen.
Thanh Dạ muốn đổi đề tài, vì thế quay đầu nhìn người yêu đang lâm vào trầm tư nói:“Đi thôi, chúng ta đi bắt trân thú nào.”
“Trân thú……?”
“Em hình như rất ít khi chơi trò này phải không?”
Thanh Dạ nói không sai, Chu Luật từ khi bắt đầu trò chơi tới nay, xác thực không mấy khi đi bắt trân thú. Trân thú tuy rằng có thể ở trình độ nhất định sẽ giúp chủ nhân chiến đấu, nhưng chăm nuôi nó cũng không thoải mái. Vì để tăng hiệu suất hoạt động, Chu Luật bình thường không mang theo trân thú bên cạnh.
“Đi bắt con gì?”
Quái có thể làm trân thú chủng loại có rất nhiều, cấp bậc cũng phân cao thấp. Thanh Dạ mở miệng liền nói:
“Đề Đăng nữ yêu.”
“Boss Thần điện tầng hai?”
“Muốn trân thú, tất nhiên phải là boss.”
Thanh Dạ cười rất đắc ý.
Bắt boss…… Nói thì dễ, làm mới khó. Cửa hàng bán phong ấn phù cao cấp những mười vạn đồng, xác xuất thành công lại đáng thương chỉ có %.
“Thôi đành chờ mong trời cho người có nhân phẩm tốt.”
“Em cảm thấy không có khả năng.”
“Luật…… Đừng hắt nước lạnh chứ.”
“Em chỉ ăn ngay nói thật thôi.”
Hai người đi đến tầng hai Thần điện, bắt đầu công tác tìm kiếm. Nữ yêu khó tìm, tiểu quái trên bản đồ lại một đống lớn.
“Hôm nay đám quái vật nam sao lại nhiều như vậy…… Một đám, một đám chạy đuổi theo anh.”
“Anh được nam quái hoan nghênh, công hội mọi người đều biết.”
“Làm gì đến nỗi đó……”
Lời còn chưa nói xong, Thanh Dạ đã bị nữ yêu bỗng nhiên lao tới chém cho một phát.
“A…… Đau chết tôi.”
HP giảm rất nhanh. Chu Luật một bên thêm kĩ năng phụ trợ cho Thanh Dạ, một bên cười nói:“Tiếp theo đành làm phiền anh rồi, anh có thể kính nhờ bà ta đánh nhẹ tay thôi.”
“Kính nhờ thế nào?”
“Dùng tướng mạo dụ dỗ?”
“……”
Thanh Dạ cười khổ:“Anh chỉ cầu bà ta không nổi điên là tốt rồi.”
Trong Thần Vô bắt trân thú, có một hiện tượng phi thường ngoan độc. Lấy ví dụ bắt Boss làm trân thú, có % tỷ lệ thành công, có % tỷ lệ hoàn toàn thất bại, như vậy còn lại %…… Là cái gì?
Hoàn toàn thất bại + Boss dị biến vì trạng thái cuồng bạo.
Kể từ đó, cho dù là một con Boss nhỏ trong hai ba phút có thể giải quyết, cũng có khả năng tốn thời gian gấp vài lần.
Trong khi Thanh Dạ duy trì, Chu Luật bắt đầu hành vi tiêu hao Phong ấn phù.
Đề Đăng nữ yêu bị bao phủ bên trong tầng quang mang nhàn nhạt, nhìn qua cực kì xinh đẹp.
“Khế –”
“Ba……”
Cái thứ nhất, đương nhiên thất bại.
“Ba……”
Cái thứ hai, vẫn thất bại như cũ.
“Ba……”
Cái thứ ba, liên tục thất bại.
Cái thứ tư……
“Rống rống –”
Đề Đăng nữ yêu, quang vinh cuồng bạo.
“Này……”
Hai người ngồi trước máy tính liếc mắt nhìn nhau một cái, sau đó, quyết đoán …… quyết định chạy trốn.
Đề Đăng nữ yêu là một trong những Boss có bộ dạng xinh đẹp, so với Ngải Mai Lạp Phu nhân khô héo, cùng Chó ba đầu xấu xí mà nói, xác thực được trời ưu ái nhiều lắm.
“Trân thú không bắt được…… Cho dù có tổ săn Boss đến đây, cũng không nhất định đánh được nó.”
Hai người ngồi trước cửa thần điện. Nói chuyện phiếm, nhân tiện nhìn trời.
“Thân ái, anh muốn đánh nhau sao?” Chu Luật mỉm cười hỏi.
“Đương nhiên không muốn.” Thanh Dạ mỉm cười trả lời.
“Vâng, em cũng không muốn.”
Vì thế, mọi người đều nghĩ đến hai người nào đó thật cường hãn, thật chịu khó, kỳ thực ở việc nhỏ nào đó lại cực kỳ lười biếng, tiếp tục nhìn trời.
Kết quả không lâu sau, bên ngoài có người tới.
Tổ dũng sĩ bọn họ đang chờ mong, nhưng lại ngoài ý muốn là tổ đội của Hồ Ly và Vân Trung.
“……”
Vừa thấy mặt, đã liền vài giây yên lặng.
“Tiểu Luật…… Thì ra cậu có hứng thú hẹn hò ở loại địa phương này sao?”– đây là nội tâm của Hồ Ly.
Người khác nào đó dù sao cũng không quan hệ với Hồ Ly. Đơn giản chào vài câu, sau đó cậu cùng Vân Trung đi vào thần điện.
“Nữ yêu sau khi bị giết, nửa giờ sẽ trọng sinh……” Thanh Dạ giống như niệm chú thì thào.
“Anh nói, tiếp theo còn có thể đen đủi thế không?”
“Ai biết……”
“Mẹ nó!”
Sau một lát, Hồ Ly cùng Vân Trung thập phần phẫn nộ chạy ra ngoài.
“Là ai không có việc gì làm chạy tới bắt Nữ yêu!? Ông đây còn tưởng là nó bình thường, kết quả thiếu chút nữa bị một cái tát đến chết!”
“……”
Hai người ngoài cửa lại nhìn nhau.
“Các cậu vất vả rồi.” Thanh Dạ mỉm cười an ủi,“Vẫn là đi đánh con khác đi.”
“Đáng ghét.” Vân Trung thở dài,“Rốt cuộc là người lưu lại trói buộc đang ở nơi nào, đánh con boss cũng không yên thân…… Sách.”
“Đúng vậy…… Là ai chứ?” Chu Luật cũng mỉm cười nói,“Đầu năm nay người có vận khí không tốt cũng thật nhiều a.”
“Đi thôi, Vân Trung, chúng ta đến chỗ khác.”
Hồ Ly mang theo anh em của cậu ta đi rồi, trước khi đi có nói một câu “Các cậu cứ tiếp tục”. Hiển nhiên đang nghĩ đến Thanh Dạ cùng Luật là chọn một địa điểm đặc thù, đặc biệt biện hộ cho việc chính.
Cửa thần điện trống rỗng, hai người vẫn ngồi kia như cũ.
“Vì thế, bọn họ đi rồi.”
“Vì thế, mỹ nữ bên trong kia còn đang ở trạng thái cuồng bạo.”
“Làm sao bây giờ đây……”
Thanh Dạ ôm bụng cười một trận, mới nói:
“Thật ra đối với em mà nói, loại trạng thái không có việc gì như hiện tại cũng rất khó tìm……”
“Đúng vậy.” Chu Luật nhẹ nhàng gật đầu,“Ngẫu nhiên hưởng thụ một chút, cũng không sai.”
Trên kênh hội, có người đang rít gào:
“Thanh Dạ — mau chạy trở đây cho tôi–!”
Người nào đó không muốn lại tiếp tục việc quản lý, cũng đang bắt đầu lâm vào trạng thái cuồng bạo.
Nhưng, hai vị đang ngồi ở cửa thần điện vị, thủy chung xác định mình cái gì cũng không thấy.
“Thanh Dạ, anh cùng Đu Đủ đã nói chuyện chưa?”
“Rồi, đáng tiếc hiệu quả cũng không tốt. Đứa nhỏ kia quật cường đứng lên giống con trâu té ngã vậy.”
Thanh Dạ nhớ tới lần đối đàm đó, Đu Đủ vẫn giữ bộ dáng thiếu niên cuồng nhiệt, không khỏi khẽ thở dài:“Bất quá chỉ là việc nhỏ thôi, vẫn giận dỗi như vậy làm gì.”
“Tuy chỉ là việc nhỏ, nhưng vì cảm xúc mâu thuẫn mà ảnh hưởng đến quan hệ, tất nhiên không được làm thế.” Chu Luật nói,“Em cảm thấy Đu Đủ chân chính để ý chắc không phải là Linh Linh. Có lẽ, cậu nhóc là để ý không ai đứng ở bên cậu thôi.”
“Cho nên nói vẫn là một thằng nhóc mà……” Thanh Dạ lắc đầu,“Anh cũng đã nói với Cá Chết và Mèo lười rồi, để bọn nó đến thuyết phục. Dù sao mấy đứa nó cũng là thân nhau nhất.”
“Vâng…… Đu Đủ bình thường đang làm cái gì?”
“Ngoại trừ thời gian Công thành chiến, đều cùng đám bạn bè đi chơi khắp nơi.”
Thanh Dạ cùng Chu Luật đều không có nghĩ đến, Đu Đủ giờ phút này đang cùng cùng một chỗ với mấy người Ngã Phật Từ Bi. Cậu từng rất chán ghét Ngã Phật Từ Bi.
Từ lần đầu ở đụng chạm ở chỗ Thi đấu thể thao, lại phải cùng tổ đội trong tình trạng không tình nguyện. Không nghĩ vài lần sau tới chơi, cảm thấy đối phương cũng ở một trình độ nào đó, vì thế dần dần trở thành bạn bè.
Cứ tiếp tục như vậy, Ánh Sáng có thể cùng Ngã Phật phát triển quan hệ hữu hảo không? Đu Đủ cười khổ nghĩ.
Chuyện Linh Linh cùng Khả Nhạc, hoặc là chuyện ly hôn cùng Tiểu Ngọc, từ sớm đã không làm cho cậu phiền lòng. Nhưng là, thái độ của mọi người trong hội lúc trước, lại làm cho cậu để ý đến tận bây giờ.
“Vì cái gì một chuyện ngay cả bản thân Tiểu Ngọc cũng không ngại, bọn họ lại vẫn trách cứ em? Hảo cảm đối với Linh Linh chẳng lẽ sai lầm rồi sao? Chẳng lẽ em lại không thể cùng Khả Nhạc đại ca tiến hành cạnh tranh công bằng?”
“Thật ra, em sớm biết cùng Khả Nhạc đại ca như vậy là mâu thuẫn nội bộ…… Quyết định làm thế, bất quá chỉ là muốn làm cho tâm tình của mình dễ chịu hơn.”
“Ngay cả Cá Chết cùng Mèo cũngnhư vậy…… Ngay cả khẩu khí của Ly Ca cũng lãnh đạm như vậy. Thực ra, em cũng có điểm khổ sở chứ.”
Ngày đó cùng Thanh Dạ nói chuyện, Đu Đủ một hơi nói xong những lời này, đã rời mạng.
Đây đều là lời cậu nhóc thiệt tình nói.
Cùng các bằng hữu của Ngã Phật cùng một chỗ cảm giác cũng không khó chịu. Nhưng trong lòng lại nhớ tới bọn Cá với Mèo thường thích chém gió, cùng với Ly Ca im lặng, Tiểu Hàn táo bạo……
Muốn trở về, lại không muốn mất mặt mũi…… Lúc trước người kiên quyết ra đi là mình, nay người hối hận cũng là mình.
Tháng mười.
Không lâu nữa, Thiên Lý sẽ phải đi. Rời xa cuộc sống hơn mười năm ở thành phố C, đi đến quốc gia xa xôi đó.
Thiên Lý có thể đối với việc mình gây ra…… Cảm thấy thất vọng hay không?
“Đu Đủ, cậu đang phát ngốc cái gì đó?” Đội hữu kêu.
“Uhm…… Không có gì.”
“Lập tức bắt đầu chọn Boss đi, mọi người cố lên, cùng giết nó.”
“Được.”
Đu Đủ rất nhanh lại chú tâm chiến đầu cùng Boss, đem cảm xúc hiện tại bỏ sau đầu.