Thần Vô Chi Tế

chương 6: cùng phản công

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit: bé Na

Thủ đô. Đấu trường tự do pk.

Ngày thường cũng là một nơi náo nhiệt, nhưng hôm nay lại kín người, hết chỗ…… Toàn thể thành viên đang online của Ánh Sáng Chi Đường, đều đi tới nơi này.

Đấu trường đang triển khai một trận quyết đấu, mà những người đứng xem bên ngoài không rõ lý do tại sao trận đấu này lại có thể diễn ra.

Một bên, là hội trưởng của Ánh Sáng Chi Đường Mộ Vũ Thanh Dạ, một bên khác, là Cá Chết cầm đầu mười lăm hội viên Ánh Sáng.

Khi nhóm người chậm rãi tiến gần vào lôi đài, mọi người ở đó đều hoảng sợ

“Tất cả cùng khiêu chiến..?”

“Không phải.” Cá Chết lập tức giải thích,“Mọi người cứ tiếp tục làm chuyện của mình đi, chúng tôi không phải đến quấy rối. Chẳng qua…… có mấy chuyện ân oán cá nhân cần phải giải quyết dứt điểm.”

“Này……” Thanh Dạ nghe xong cười khổ,“Anh và các cậu có thù oán gì sao?”

“Lão đại, đây là oán hận chất chứa. Oán hận chất chứa anh biết không?” Ly Ca hỏi.

Thanh Dạ mờ mịt.

Ly Ca tiếc nuối lắc đầu:“Quên đi, nhận lời đi.”

“Thân ái, bọn họ tự nhiên lại muốn bắt nạt anh……” Thanh Dạ chuyển hướng về phía Chu Luật,“Em nói, anh nên giáo huấn bọn họ như thế nào?”

Chu Luật còn chưa mở miệng, Cá Chết liền chen vào nói:

“Trước tiên phải nói cái này đã, trận đấu hôm nay là chuyện cá nhân của chúng em và lão đại, Phó hội tuyệt — đối — không được nhúng tay vào.”

“Các cậu mười lăm người, anh chỉ có một mình, công bằng ở chỗ nào?” Thanh Dạ cãi lại.

“Chúng em xác thực có mười lăm người, nhưng chúng em sẽ từng người khiêu chiến một, chứ không muốn quần công.” Cá Chết buông tay,“Hơn nữa…… Công bằng? Công bằng là cái gì vậy, có thể ăn sao? Lão đại anh ngày nào cũng đem Phó hội hô đến gọi đi, làm chúng em muốn gặp anh ấy đều đến cái bóng cũng không thấy được, lúc đó anh có nghĩ đến cái gọi là công bằng không?”

“……”

“Tự làm bậy, thì không thể sống yên ổn……” Mèo Lười giả bộ ai thán nói,“Lão đại à, thật ra thì em cũng rất đồng tình với anh. Nhưng là do bọn Cá Chết uy hiếp, em cuối cùng không thể không gia nhập hàng ngũ mưu hại anh……”

“Thật không, nhưng anh thấy cậu hình như đang rất cao hứng?”

“A, có sao? Oan uổng mà…… Em đâu có……”

Nhìn mấy kẻ dở hơi đang đối thoại, Chu Luật ngồi trước máy tính đã muốn cười không dừng được.

“Ít nói chuyện vô nghĩa thôi, chúng ta hiện tại bắt đầu luôn đi.” Cá Chết sửa sang xong trang bị, nói,“Nếu hiện tại dùng phương thức PK, như vậy, nếu có ai trong chúng ta thua bị giết, thì sau khi sống lại không thể tiếp tục thi đấu. Trận đấu bảo trì trật tự một chọi một, trong quá trình bất luận ai cũng không thể nhúng tay hỗ trợ, Ly Ca, cậu phụ trách việc hồi sinh cho mọi người.”

Thanh Dạ ở bên cạnh cười khổ không thôi, mười lăm người ở bên kia thương lượng trình tự lên võ đài. Chu Luật đứng một bên, bừng bừng hưng trí chờ đợi.

Những người chơi xung quanh thấy có trò hay, đều dừng công việc đang làm, gia nhập hàng ngũ đang đứng xem cuộc chiến. Dù sao, hoạt động PK đồ sộ như vậy không có khả năng thường xuyên diễn ra.

Trùng hợp, Mã Lệ đang ở đấu trường PK thấy hết thảy mọi chuyện, thập phần yêu nghiệt vỗ vai Thanh Dạ, nói:

“Cậu, thật sự đã tập hợp được một đám khủng bố……”

Thanh Dạ tiếp tục cười khổ.

Chu Luật rất rõ ràng, cái gọi là “Oán hận chất chứa” mà mọi người nói với Thanh Dạ, trên thực tế chỉ là lấy cớ.

Thanh Dạ tuy rằng là Lão đại, nhưng lại rất ít khi sử dụng oai nghiêm của Lão đại, người ngoài nhìn vào đều cảm thấy đây là một người ôn hòa, dễ thân cận. Cho nên những đứa nhỏ này có thể không kiêng nể gì mà làm náo loạn với Thanh Dạ, mà khi đối mặt với mình thì sẽ không làm thế. Đây là vấn đề về thời gian, cũng là vấn đề về tính cách.

Mỗi người ở công hội đều có vị trí riêng của mình. Vị trí của Thanh Dạ quan trọng đến đâu, Chu Luật so với bất kì ai đều hiểu rõ. Ánh Sáng có thể không có mình, nhưng không có thể không có Thanh Dạ.

Nhưng mà, nếu câu này mà để Thanh Dạ nghe được, chỉ sợ sẽ vừa nhíu mày, vừa nói mình cứ suy nghĩ những chuyện không đâu……

Chu Luật hơi nở nụ cười.

Chỉ cần mọi người hiện tại đều cùng một nơi, mỗi ngày đều có thể cùng nhau vui vẻ, thì đó là hạnh phúc lớn nhất.

Đại hội PK bắt đầu.

Thành viên đầu tiên ra trận, “Làm gương tốt cho các bạn”, là Cá Chết, người thứ hai, “Tự xưng bị kéo xuống nước”, Mèo Lười, người thứ ba, “Nhìn qua khí thế mười phần” Đu Đủ……

Trong đội ngũ, cũng có đứa nhỏ đáng thương không tự nguyện bị bắt phải tham gia…… Giống như,Thiên Lý. trung thành và tận tâm.

Tuy nói không muốn quần công, nhưng xa luân chiến (đấu theo vòng) cũng rất vất vả. Chu Luật nhìn Thanh Dạ ứng phó với người đang lên lôi đài, nhìn lại mấy đứa nhỏ đứng bên kia như hổ rình mồi…… Không thể không nói, tâm hơi cảm thấy có chút không đành lòng

Đương nhiên, Chu Luật lo lắng nhất không phải là Thanh Dạ.

Cá Chết cùng Mèo Lười đều là Pháp sư, Pháp sư lực công kích mạnh, lực phòng ngự yếu, rất dễ dàng giết người, cũng rất dễ dàng bị giết.

Trường kỳ ở công hội đùa giỡn với mấy đứa nhỏ, so chiêu vô số lần, cả hai bên đều quá mức hiểu biết lẫn nhau. Thực bất hạnh…… Thanh Dạ am hiểu đối phó công kích nhất đối với từng chức nghiệp, mà đứng mũi chịu sào chính là Pháp sư.

Thở dài.

Chu Luật nhìn Cá Chết cùng Mèo Lười người trước người sau nằm xuống, lại nhìn Thanh Dạ đang âm hiểm cười. Đúng lúc này…… Thanh Dạ tâm tình đang vô cùng tốt bỗng nhiên bị Đu Đủ không biết đến từ đâu xông ra đánh lén.

Thế mạnh lực lớn, làm cho Thanh Dạ bất ngờ không kịp trở tay phòng bị kỹ năng công kích tất sát này.

Nhất thời tâm cả kinh.

Tốc độ Đu Đủ ra quyền rất nhanh. Nhưng tốc độ Chu Luật phóng ra màn phòng ngự lại còn nhanh hơn. Đu Đủ đánh không trúng, nhất thời không lấy lại được tinh thần.

Sau khi Chu Luật xuất thủ mới bỗng nhiên ý thức được — ách…… Nguy rồi, nguy rồi.

“Phó hội –!!!”

Tiếng phẫn nộ, rít gào vang lên khắp nơi.

“Không được ra tay giúp mà à à à–!”

“A…… Thật có lỗi.”

Kỳ thật mình cũng không nghĩ muốn phá hư quy tắc…… tất cả là do bản năng.

Đu Đủ bộ dạng hầm hừ, Thanh Dạ lại có vẻ càng ngày càng vui vẻ.

“Phó hội a…… Đều là vì anh…… Đưa cho em lam dược đi……”

“Hắc hắc, anh biết mà.” Thanh Dạ cười đã nửa ngày, mới mật Chu Luật nói,“Quả nhiên là một ngày vợ chồng, nghìn năm ân nghĩa, bọn họ làm sao có khả năng hiểu được thâm tình của Luật đối với anh, đúng không?”

“……”

Một khi cao hứng sẽ không đứng đắn — Thanh Dạ chính là người như thế.

“Luật cho dù có tàn nhẫn thế nào, cũng không có khả năng giúp đỡ người ngoài tới giết chồng mình mà……”

“A……” Chu Luật thản nhiên nói,“ Ý của anh là nói tôi tàn nhẫn sao?”

“Không……”

“Không còn gì để nói.” Chu Luật đổi thành kênh lân cận, mỉm cười với Cá Chết, nói,“Mọi người cứ tiếp tục, anh sẽ chỉ đứng xem.”

Tiếp theo liền từ từ nhàn nhã ngồi xuống, một bộ dạng không bao giờ quan tâm tới thế sự nữa.

“Luật à –”

Thanh Dạ kêu thảm thiết.

Thời gian buổi tối cuối tuần, dần dần trôi qua trên lôi đài PK.

Bên khiêu chiến tổng cộng mười lăm người cùng Thanh Dạ đối chiến, cuối cùng kết quả là mười bốn người thảm bại. Duy nhất một người cuối cùng giành thắng lợi, là Thiên Lý.

Mười bốn người thảm bại.

Chỉ có thể nói Thanh Dạ không hổ là Thanh Dạ, Lão đại không hổ là Lão đại, không có vốn thì làm sao có thể làm cho mọi người tâm phục khẩu phục được. Mặc kệ ngày thường có cợt nhả thế nào, Thanh Dạ như cũ vẫn là người đứng đầu công hội đoạt Quán quân giành vé tham gia Quốc chiến, hội trưởng của Ánh Sáng Chi Đường.

Cũng có khả năng ở tương lai nào đó, sẽ trở thành hội trưởng của công hội mạnh nhất Thần Vô.

Mấy đứa nhỏ này, oán hận chất chứa chỉ là lý do bên ngoài, cùng đấu với đối thủ mạnh nhất một trận mới là mục đích cuối cùng đi…… Trên thực tế cho dù có là mình, cũng không nhất định có thể đạt được tới trình độ như Thanh Dạ.

Chu Luật đứng lên, muốn an ủi bọn họ vài câu, lại rất nhanh phát hiện thật ra không cần thiết.

“Thiên Lý biểu hiện thật sự quá tốt.” Trà Trà khen ngợi nói.

“Thật ra cũng không phải…… Lão đại mệt mỏi như vậy, em lại là người cuối cùng lên lôi đài, có thể thắng được là do may mắn.” Thiên Lý thập phần khiêm tốn.

“Nhóc Thiên Lý, thắng chính là thắng, không cần khiêm tốn.” Thanh Dạ cười cười, liếc mắt nhìn mười bốn người bên cạnh,“Khụ…… Cách mạng chưa thể thành công, các đồng chí tiếp tục cố gắng nha……”

“……”

Mười bốn người ai cũng oán niệm vô cùng, trong đó đặc biệt là tổ hậu viên của Phó hội.

“Lão đại trang bị biến thái như vậy, có thể thắng mới là lạ……”

“Lão đại tư duy lại càng biến thái hơn, có thể thắng mới là lạ……”

“Như vậy…… Chuyện của Thiên Lý sao có thể xảy ra?”

“Đó là ảo giác!”

“……” Thiên Lý không dám nói gì.

“Như vậy, để anh tiếp thu những lời này khích lệ này nhé~” Thanh Dạ mặt mày hớn hở,“Aha ha ha ha……”

Thiên Lý khiêm tốn.

Thanh Dạ kiêu ngạo.

Cá Chết, Mèo Lười, Đu Đủ, Tiểu Hàn… oán niệm

Kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì……

Chắc chắn phải là……

“Giết –!”

“Giết anh ấy đê ê—-!!”

Không phải nghi ngờ gì nữa, là quần công.

“Này……”

Thanh Dạ vừa định kêu “Các cậu phạm quy”, nhưng rốt cuộc lại không kịp đánh chữ, cuống quít cướp đường mà chạy.

Cấp dưới đuổi giết Lão đại…… Ánh Sáng thật đúng là một công hội kỳ lạ. Những người chơi đứng một bên đều đã trợn mắt há hốc mồm.

Một đám người ở trước hồ sen chạy như điên vài vòng. Chu Luật thật vất vả mới cười đủ, chặn lại, nói:

“Các cậu thế này có phải tính là phạm quy đúng không? Nếu mọi người nhất định phải phá hư quy tắc, có phải tôi cũng có thể tham gia không?”

Những lời này, làm cho vài người đồng thời dừng cước bộ.

“Hix……” Thanh Dạ cảm động không kềm chế được,“Luật, em thật sự là thần thánh của anh……”

“Ý của Phó hội là…… liên thủ với hội trưởng sao?”

“Ừ.”

…… Thật sự là khủng bố.

Cá Chết cười khan vài tiếng.

“Không có vấn đề gì, cứ việc đến, anh sẽ không ghi nợ ai.” Chu Luật mỉm cười. Ở bên cạnh nhìn lâu như vậy, cũng đến lúc nên hoạt động một chút.

Bốn người hai mặt nhìn nhau do do dự dự nửa ngày, bỗng nhiên ý thức được…… Đây chắc chắn là một cơi hội nghìn năm có một?

Nếu đánh bại được hội trưởng liên hợp với phó hội, thành tựu chẳng phải còn lớn hơn so với đánh bại một mình hội trưởng?

Hình như thật sự…… rất thú vị.

Được rồi…… mặc kệ trận đấu phía trước, đêm nay cứ tận tình náo loạn đi!

Hơn mười hai giờ, Chu Luật mới từ đấu trường PK đi ra. Nhớ tới trận đấu ngày mai, trong lòng mơ hồ có chút chờ mong.

Đi ngang qua hộp thư đặt tại thủ đô, Chu Luật tiện tay mở tin nhắn Sera gửi lại.

“Tiểu Luật:

Bởi vì trong nhà có chút việc, tớ vài ngày nay chưa thể đăng nhập được. Có mấy điều muốn nhắn lại cho cậu.

Tin tức mới nhất, Thiên Tùng đã bị Ngân Cánh đuổi cổ. Chắc là Ken không muốn để tên này tham gia vào các trận đấu trong Quốc chiến. Kẻ vô sỉ nhất server giờ không thể tiếp tục làm điều xằng bậy nữa, các cậu cũng có thể yên tâm.

Đối thủ ngày mai của Ngân Cánh là từ khu bảy, Diêm Vương Tinh Trú Cầu, thắng chắc không phải là vấn đề gì lớn. Trận đấu của các cậu với Ngày Đêm cũng phải cố lên, danh hào mạnh nhất của chúng ta phải dựa vào hai người các cậu đến bảo vệ.

Cuối cùng nhắc nhở cậu một chút, trên diễn đàn có khả năng trong Quốc chiến sẽ phát sinh biến hóa…… Tóm lại, các cậu cứ nhiệt tình, vui vẻ, tiếp tục chiến thắng như vậy mới là quan trọng nhất. Hy vọng sau khi tớ trở về, có thể nhận được tin các cậu lọt vào vòng Tứ cường.

Sera”

Phát sinh biến hóa?

Cảm giác của Sera luôn luôn rất linh mẫn, cậu nói có khả năng, hơn phân nửa phải tám chín phần mười là chính xác.

Nhưng mà, cũng như trong tin nhắn cậu đã nói, đạt được chiến thắng mới là quan trọng nhất.

Bởi vì…… trận tranh ghế Tứ cường, cũng sắp diễn ra.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio