Tất cả mọi người xung quanh đều chấn động không thôi! “Lễ vật này của ông cũng đủ nặng đấy!” Diệp Phàm nhìn Nhan Hòa, hờ hững nói. “Có hai pho tượng sư tử trấn giữ, Đường thị nhất định sẽ vẻ vang thắng lợi, không còn kẻ xấu tới xâm phạm!” Nhan Hòa mỉm cười nói. Tặng xong sư tử, ánh mắt Nhan Hòa liếc sang đám người Từ Vũ: “Kể từ ngày hôm nay, mấy người không còn bất cứ quan hệ gì với thương hội Giang Nam và thương hội Thiên Long” Dứt lời, ông ta trực tiếp rời đi. Biểu cảm của đám Từ Uy cực kỳ khó coi, cơ thể bọn họ run lên, gương mặt tái nhợt! Bây giờ thương hội Thiên Long không cần bọn họ nữa, đối mặt với điện Long Vương chẳng khác nào chờ chết? “Anh Tiểu Phàm, anh quen với ông ấy sao?” Đường Sở Sở tò mò hỏi Diệp Phàm. “Không quen!” Diệp Phàm lắc đầu, hắn quả thật không quen ông ta, nhưng đối phương không chỉ tự tay giết chết em trai của thành viên cấp cao thương hội Thiên Long vì đắc tội với hắn, còn tặng đại lễ hai tượng sư tử bằng vàng ròng, chắc chắn mục đích không hề đơn giản! “Lẽ nào, ông ấy quen biết với các sư phụ?” Diệp Phàm thầm suy đoán. Nếu như hắn đã không quen đối phương. Cách giải thích duy nhất là đối phương biết một trong những sư phụ nên mới giúp đỡ hắn như vậy! Nhưng hiện tại hắn cũng không cách nào có được câu trả lời, không nghĩ những chuyện này nữa, Diệp Phàm liếc mắt về phía đám người Từ Uy. “Xin…Xin lỗi!” Khi Diệp Phàm nhìn tới, Từ Uy và đám người thương hội Giang Nam bị dọa tới quỳ xuống trước mặt Diệp Phàm xin tha thứ. “Tôi đã từng cơ hội rồi, đáng tiếc mấy người lại không biết quý trọng!” “Khương Uyên, giao bọn họ lại cho ông đó!” “Dạy dỗ bọn họ tốt vào!” Diệp Phàm hừ lạnh. “Rõ!” Khương Uyên gật đầu, hắt phất tay, người của điện Long Vương mang toàn bộ người của thương hội Giang Nam đi. “Được rồi, lễ khai trương tiếp tục!” Diệp Phàm lên tiếng. Tiếp theo, lễ khai trương chi nhánh Đường Thị tiếp tục diễn ra. Mặc dù không có người của thương hội Thiên Long ở đây. Nhưng buổi lễ khai trương vẫn rất náo nhiệt. Và sau chuyện vừa xảy ra, không ai dám coi thường Đường thị nữa. Dù sao thì ngay cả người của thương hội Thiên Long cũng đích thân mang lễ tới chúc mừng. Chỉ một câu của Diệp Phàm đã bắt toàn bộ người của thương hội Giang Nam. Ai còn dám đối đầu với Đường thị nữa? Lúc này, Minh Hách, Cảnh Thiên và người nhà họ Vương, còn có cả Tô Lâm đều vô cùng chấn động. Bọn họ không ngờ, Diệp Phàm còn quen biết với cả thành viên cấp cao của thương hội Thiên Long. Hơn nữa, Nhan Hòa còn dám giết chết em trai của một trong chín tài thần. Điều này chứng minh, thân phận và địa vị của ông ta tuyệt đối không thấp hơn, nếu không thì đối phương cũng sẽ không dám làm như vậy! Vậy mà người có thân phận địa vị cao quý như Nhan Hòa lại cung kính với Diệp Phàm như vậy, có thể tưởng tượng được thế lực sau lưng Diệp Phàm đáng sợ tới mức nào! Giờ phút này, trong lòng tất cả bọn họ đều có suy nghĩ phải quan hệ thật tốt với Diệp Phàm! Nếu có thể bám lấy người này, tương lai gia tộc của họ sẽ có vô số lợi ích! Một tiếng sau. Buổi lễ khai trương kết thúc, phân bộ Đường Thị bắt đầu làm việc bình thường! “Thiếu chủ, đây là giấy chuyển nhượng tài sản của từng người, bọn họ giao ra toàn bộ gia tài, muốn giữ lấy cái mạng!” “Nên xử lý thế nào, xin thiếu chủ định đoạt!” Khương Uyên lấy ra một xấp giấy chuyển nhượng tài sản giao cho Diệp Phàm. Số này cộng lại cũng phải tương đương với cả cái thương hội Giang Nam!