Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

chương 142 "cút hết cho tôi!"

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Phu nhân cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ báo thù cho bà. Đối phương không chỉ có tiêu diệt nhà họ Ngô mà còn giết người của gia tộc Công Tôn chúng ta. Nếu không báo mối thù này, chuyện đồn ra ngoài thì gia tộc Công Tôn chúng ta còn mặt mũi nào tồn tại?" "Thống lĩnh quân quận vệ quận Thiên Phủ là người của gia tộc chúng ta. Tôi đã liên lạc với ông ta, yêu cầu ông ta lập tức tra rõ hung thủ là ai, sau đó bắt tên hung thủ này lại, đến lúc đó sẽ giao người cho phu nhân đích thân xử lý!" Công Tôn Hằng nói. "Được, cảm ơn phu quân." Công Tôn phu nhân gật đầu. "À đúng rồi phu quân, có cần báo chuyện này cho Thiên Kiếm không?" Công Tôn phu nhân hỏi. "Chờ bắt được hung thủ rồi tính sau. Nếu Thiên Kiếm biết, e là Long quốc sẽ nổi gió tanh mưa máu!" Công Tôn Hằng trầm giọng đáp. Ngày hôm sau. Sáng sớm, bên ngoài nhà họ Trần xuất hiện mấy nghìn chiến sĩ được vũ trang đầy đủ. Tất cả đều là quân quận vệ quận Thiên Phủ. "Bao vây nhà họ Trần cho tôi, một con ruồi cũng không để lọt!" Một người đàn ông trung niên mang sắc mặt lạnh lùng ra lệnh. Ông ta là thống lĩnh quân quận vệ quận Thiên Phủ, còn là người của gia tộc Công Tôn, tên là Công Tôn Vệ. Sau khi nhận được tin tức từ Công Tôn Hằng, Công Tôn Vệ tức tốc tiến hành điều tra chuyện nhà họ Ngô diệt vong. Tất nhiên kết quả tra được nhà họ Trần là hung thủ lớn nhất. Nhà họ Trần lập tức bị bao vây. Công Tôn Vệ đạp một phát mở cổng nhà họ Trần, sau đó dẫn theo các chiến sĩ của quân quận vệ xông vào nhà họ Trần. Nhiều chiến sĩ quân quận vệ được vũ trang đầy đủ như vậy xông vào làm nhà họ Trần hoảng loạn. Hộ vệ của nhà họ Trần còn chưa ra tay đã bị quân quận vệ đè xuống đất. Lúc này, đám người Trần Thiên Nam đi ra. Khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, ông ấy chợt biến sắc. "Các người muốn làm gì?" Trần Thiên Nam gằn giọng chất vấn. "Trần Thiên Nam, ông to gan thật đấy, nhà họ Ngô mà ông cũng dám diệt!" Công Tôn Vệ nhìn Trần Thiên Nam, lạnh lùng nói. "Gia tộc Công Tôn phái ông tới ư?" Trần Thiên Nam hỏi. "Đúng vậy. Tộc trưởng ra lệnh cho tôi điều tra hung thủ, đưa toàn bộ hung thủ về gia tộc Công Tôn giao cho phu nhân xử lý!" "Bắt hết bọn họ lại, không tha cho một ai. Kẻ nào dám chống cự thì giết không tha!" Công Tôn Vệ ngang ngược quát. Các chiến sĩ quân quận vệ chuẩn bị ra tay bắt người. "Các người muốn làm gì?" Trần Tiểu Manh đi ra, hét to với đám người này. "Mới sáng sớm đã quấy rầy mộng đẹp của người ta." "Các người bị điên à?" Diệp Phàm dụi mắt đi ra ngoài, bộ dạng ngái ngủ. Đêm qua Diệp Phàm phải thầm niệm Đạo Đức Kinh cả đêm để khắc chế bản thân, ngăn mình hóa sói ăn bé cừu non Đường Sở Sở. Có thể nói cả đêm qua hắn không sao ngủ được, khó khăn lắm mới sắp chìm vào giấc ngủ thì lại bị quân quận vệ đánh thức. "Bắt hết bọn họ lại!" Công Tôn Vệ chỉ vào đám người Trần Thiên Nam, Trần Tiểu Manh, Diệp Phàm. Một đám chiến sĩ xông tới. "Cút hết cho tôi!" Diệp Phàm hét lên, một luồng uy lực vô hình phóng ra đánh lên người các chiến sĩ quân quận vệ. Phụt phụt phụt! Cả đám bay ra ngoài, đập xuống đất hộc máu.

Vèo!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio