Chương
Tất cả mọi chuyện xãy ra giống như không chân thật, nhưng lại thật sự đã xãy ra rồi!
Trong lòng cô rất băn khoăn nhìn thoáng qua Lăng Việt Nam.
Tất cả những thứ này đều là Lăng Việt ban cho cô.
“Lăng Việt, anh nhìn…?”
Lăng Việt cười nhạt một tiếng.
“Tôi chỉ là đến giúp đỡ, đây là công ty của cô, việc còn lại chính cô đến quyết định.”
Ánh mắt của Mục Y Nhân có chút phức tạp, cô thở phào một hơi, nói:
“Cám ơn.”
Sau đó, cô hướng về phía tên cổ đông hô:
“Cút đi!”
“Vâng! Cảm ơn tổng giám đốc Mục!”
Tên cổ đông không dám có chút không vui nào, vội vàng đứng lên rời đi.
Có một tên dẫn đầu, thì sẽ có tên thứ hai, tên thứ ba… Trong nháy mắt, phòng họp liền trống trải ra, chỉ còn lại có mấy người Mục Y Nhân cùng tên Vương Đổng.
Ông ta nuốt nước miếng một cái, cắn răng nói:
“Cô… Tốt lắm Mục Y Nhân, vậy mà cô lại dám dùng cái thủ đoạn bỉ ổi này để cường đoạt chúng tôi giao ra cổ phần!”
Mục Y Nhân cười lạnh một tiếng.
“So với thủ đoạn muốn ăn tươi nuốt sống của Vương Đổng ông, một chút thủ đoạn này của tôi cũng chẳng đáng kể gì!”
“Cô! Xem như cô lợi hại! Mục Y Nhân, cô thắng! Bất quá cô nhớ kỹ cho tôi, sớm muộn cũng có một ngày tôi sẽ lấy lại tất cả những gì thuộc về mình! Hừ!”
Nói xong, ông ta liền đứng dậy chuẩn bị rời đi.
Nhưng, ngay tại lúc này, Minh Thừa lại một lần nữa vươn tay ra, cản lại hắn!
Vương Đổng cắn răng oán hận nói:
“Làm sao? Muốn tôi dập đầu nữa sao?”
Minh Thừa lắc đầu.
“Không không không. Khói ở trên điếu thuốc của Thiếu chủ nhà tôi đã tắt, cho nên ông từ bỏ quá muộn!”
Nói xong, Minh Thừa không để ý Vương Đổng đang phản đối, trực tiếp đem hắn xách tới cửa sổ vứt xuống.
Từ lúc vang lên tiếng hét thảm của Vương Đổng, cái vỡ kịch “Bức thoái vị” này rốt cuộc cũng kết thúc!
Cô giái thư ký vội vàng cố nén sợ hãi ở trong lòng, nhịn không được hỏi:
“Ông ta đã đầu hàng, tại sao còn phải giết hắn a?”
Minh Thừa cười hắc hắc.
“Ông ta dám đánh chủ ý tới Mục tiểu, cho dù có giao ra tỷ thì ông ta cũng phải chết!”
Nghe lời nói của Minh Thừa, trong lòng của cô gái thư ký run lên, mà thân thể mềm mại của Mục Y Nhân cũng run lên, ánh mắt của cô có chút phức tạp nhìn chằm chằm Lăng Việt.