Thần Y Thánh Thủ

chương 480: long phong xuất quan

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ngô Phượng Lan không có khái niệm gì về xe. Bà chỉ biết xe của Trương Dương sịn, nhưng sịn ở điểm nào thì bà cũng không rõ.

Nhưng bà rất biết về ngôi nhà của Trương Dương. Biệt thự mà Trương Dương mua là biết thự cao cấp. Cho dù là môi trường hay đẳng cấp thì đều thuộc loại rất cao, vừa vào cư xá Ngô Phượng Lan đã nhìn xung quanh bốn phía

Đợi lúc tới biệt thự của Trương Dương, bà càng hài lòng

Ngôi nhà này Trương Dương cảm thấy cũng bình thường, nhưng trong mắt bà thì đã rất được. Biệt thự khí phái như vậy ở Liệt Sơn căn bản không có. Bình thường nhiều nhất cũng chỉ thấy trên TV

Lúc còn ở trên xe, bà đã không ngừng kéo Mễ Tuyết qua để khen, mặt Mễ Tuyết đỏ bừng

- Công tử, cậu đã về

Vừa mới đỗ xe xong, trong phòng đã có một người chạy ra, vui sướng nhìn Trương Dương

Người chạy đến chính là Khúc Mỹ Lan, vì Long Phong đang ở nhà bế quan, Trương Dương không cho cô ra ngoài. Mấy ngày nay, Khúc Mỹ Lan ở trong nhà sắp buồn chết rồi

Ngoài việc phải trông coi nhà cửa, cô còn công việc rất quan trọng khác

Việc này chính là cho Tia Chớp và Vô Ảnh ăn. Tia Chớp và Vô Ảnh đều là linh thú. Đặc biệt là Tia Chớp, chồn đuôi cáo uy danh hiển hách, Khúc Mỹ Lan đã nghe nói qua từ lâu

Mỗi lần cho ăn, cô đều phải rất cẩn thận, giống như hầu hạ tổ tông

Cô rất rõ, đừng nhìn con vật này không lớn, một ngụm khói độc của nó có thể hoàn toàn xử lý cô. Con vật này rất lợi hại

Còn bộ dạng ăn của Tia Chớp cũng khiến cô sợ hãi. Tia Chớp thích nhất lúc đầu rắn đang giương lên thì ngoạm một miếng. Ăn ngon lành xong, nó thư thái, Khúc Mỹ Lan thì tim đập nhanh hơn, lần nào cũng lắc đầu kinh hãi

Hơn nữa mấy ngày nay cô không ra ngoài, ở nhà một mình rất nhàm chán, đã ngóng Trương Dương quay lại từ lâu

- Đây là ai?

Ngô Phượng Lan sắc mắt hơi đổi. Khúc Mỹ Lan tuổi không lớn lắm, thoạt nhìn như thiếu nữ. Trong nhà đột nhiên có một cô gái trẻ, điều này khiến bà có ấn tượng đầu không hay

Cũng khó trách, cha mẹ đều quan tâm con gái mình

- Cô ấy tên là Khúc Mỹ Lan, hình như là trẻ mồ côi, người Nam Cương. Trương Dương thấy cô ấy đáng thương nên giữ ở lại, phục vụ cơm nước quét dọn trong nhà. Con và Trương Dương đều vội, trong nhà cần có người thu dọn chút

Mễ Tuyết khẽ cười, nhọ giọng giải thích. Sắc mặt Ngô Phượng Lan lúc này giãn ra một chút

- Hóa ra là người giúp việc, tuy nhiên sao lại thuê người giúp việc trẻ vậy. Tiểu Tuyết, con nhất định phải chú ý đấy

Ngô Phượng Lan nói rất nhỏ. Đáng tiếc giọng bà có nhỏ đến đâu Trương Dương cũng có thể nghe thấy. Lúc này Trương Dương chỉ lắc đầu bất đắc dĩ

Mang đồ xuống xe, Mễ Tuyết lập tức dọn phòng cho cha mẹ mình. Đây cũng là lần đầu tiên cha mẹ cô tới. Mễ Tuyết có vẻ rất vui, lúc bận rộn còn luôn cười không ngừng

Sau khi vào biệt thự, Ngô Phượng Lan lại liên tục khen ngợi, hết sức vừa lòng với những thứ ở đây

Bà sắp coi nơi này là tiên cung rồi. Nói là tốt hơn so với bất kì ngôi nhà nào ở Liệt Sơn.

Lời của bà, Trương Dương chỉ có thể cười thầm trong lòng

Đây chỉ là biệt thự nhỏ. Nếu Ngô Phượng Lan mà thấy biệt thự lớn ở Hỗ Hải của hắn, không biết còn giật mình như nào nữa. Đó mới thực sự là biệt thự

Sau khi thu dọn đồ xong, mấy người cùng xuống phòng khách

Trương Đức không đi, anh ta còn mặt dày ở lại xin bữa cơm. Mấy ngày nay Trương Đức vẫn bận rộn giúp đỡ, cho dù mục đích của anh ta là gì, người ta cuối cùng cũng là vất vả giúp đỡ, giữ lại ăn bữa cơm cũng là điều nên làm

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio