Lý Trường Phong ở tầng năm, cũng không phải tầng bốn mà bọn Trương Dương ở
Tầng bốn đều là phòng bình thường, phòng của Lý Trường Phong lại là một trong số ít phòng sang trọng của du thuyền. Bên trong không chỉ rộng, hơn nữa trang hoàng rất tráng lệ, vách tường màu vàng óng, thoạt nhìn rất giống cung điện
Giá phòng như vậy cũng rất cao, trên chiếc du thuyền này cũng chỉ có mấy phòng như vậy, Lý Trường Phong ở trong một phòng
- Mấy vị, mời vào trong
Mở cửa phòng, Lý Trường Phong cười cười mời vào, sau khi biết ba người đều xuất thân thế gia ngàn năm, trong lòng anh ta cũng khẽ thở phào
Đều có xuất thân tương tự nhau, cho dù không phải bạn bè, cũng không phải kẻ thù
Trương Dương và Long Phong đều nhìn vào bên trong, rồi lập tức đi vào
Sau khi ba người đi vào, Lý Trường Phong lại đi ra ngoài, anh ta đi gọi nhân viên phục vụ mang vài thứ đến, bảo họ mang chút đồ ăn ngon tới phòng
Trong phòng có một cái bàn, không lớn lắm, nhưng mấy người ngồi thì không thành vấn đề. Lý Trường Phong để bọn Trương Dương ngồi trên sô pha nghỉ ngơi, mình lại bận rộn vài việc
Không lâu sau, anh ta mang ra hai bình rượu cổ màu vàng, để lên bàn, còn lấy ra mấy túi nhỏ, trông giống như quả khô trong núi, cụ thể là gì Trương Dương cũng không biết
- Trương huynh, Long huynh, mời ngồi
Lý Trường Phong làm xong mấy việc này rất nhanh, vẫy tay cười với Trương Dương và Long Phong. Chiếc bàn vừa vặn cho bốn người ngồi
- Những thứ này là gì? Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Chần chừ, Long Phong không kìm nổi hỏi một câu, anh ta cũng không biết mấy thứ này, trông cũng không bắt mắt lắm
- Đây đều là đặc sản của Thục sơn chúng tôi, lần này tôi ra núi vốn là đi thăm một người bạn cũ, đồ này là mang đến cho cậu ấy, tuy nhiên cậu ấy không có nhà, lại không biết đi chơi bời ở đâu, chỉ có thể mang về, lại đúng may chúng ta có đồ nhắm
Lý Trường Phong cười cười, lúc nói chuyện đã mở cái bình màu vàng kia ra, một mùi rượu tinh khiết lập tức tràn ngập gian phòng
Độ nồng của rượu này, không kém gì hương thơm của Trú Nhan Đan của hắn, cũng không kém gì linh dược
- Hầu nhi tửu?
Chỉ ngửi mấy cái, trên mặt Long Phong liền thoáng kinh ngạc, bật thốt lên một tiếng
Lý Trường Phong hơi có vẻ đắc ý, hạ giọng nói:
- Con mắt của Long huynh rất nhạy bén, đây chính là hầu nhi tửu chỉ có ở Thục sơn chúng tôi, rượu này không dễ nấu, hai người thử nếm đi
Anh ta rót đầy mấy cái chén trước mặt, Tia Chớp và Vô Ảnh lúc này cũng nằm bò trên bàn nhìn chằm chằm chén rượu
Hương vị của rượu này, rất thu hút hai người
- Hầu nhi tửu?
Trương Dương trong lòng cũng hơi động một chút, cái tên này hắn từng nghe qua. Chỉ là lúc trước không biết đây rượu đặc sản của Thục sơn
Lý Trường Phong nói không sai, nấu hầu nhi tửu không dễ, là khỉ trong núi, thu thập trăm quả cho vào bể ủ rượu, len men một năm thành
Trăm quả này không phải trái cây bình thường, rất nhiều đều là quả hiếm lạ khó gặp trong núi, cũng có những loại không phải thiên tài địa bảo, nhưng lại có đẳng cấp mang theo linh khí
Cũng giống như hoàn hồn thảo và dẫn long thảo trong tay Trương Dương, thứ có chứa linh khí như vậy, có thể làm rượu càng thơm mát
Không chỉ như vậy, hầu nhi tửu còn có công hiệu cường thân rất tốt. Người thường uống một chén, trong vòng hai ba năm sẽ không bị ốm, nếu là người tu luyện nội kình uống, còn có thể củng cố nội kình, tăng cường nội kình
Đây cũng là mộ trong số ít thứ không phải linh dược nhưng lại có tác dụng tăng cường nội kình
Điểm mấu chốt là hương vị của nó, tất cả những người từng uống hầu nhi tửu đều khen không ngớt lời, còn rất muốn được uống lần thứ hai
Thấy Tia Chớp và Vô Ảnh nằm đó, Lý Trường Phong vội vàng rót cho Tia Chớp một chén, anh ta do dự nhìn Vô Ảnh, cuối cùng cũng rót cho nó một chén
Anh ta không nhận ra thân phận của Vô Ảnh, nhưng có thể đi theo Tia Chớp và Trương Dương, khẳng định không phải động vật đơn giản, lúc này anh ta chỉ có thể nhanh chóng rót rượu
May là anh ta làm vậy, nếu chỉ rót cho Tia Chớp mà không cho Vô Ảnh, Vô Ảnh sẽ lập tức phun nội kình ra, cho anh ta hưởng thụ cảm giác nội kình phóng ra ngoài
Linh thú rất thông minh, nhưng chúng cũng không giảng đạo lý với con người
- Lý huynh, theo tôi biết, sản lượng hầu nhi tửu hàng năm của Thục sơn cũng không nhiều, anh có thể mang theo người hai bình ra ngoài, như vậy địa vị của Lý huynh chắc cũng không thấp
Cầm chén rượu, Long Phong chưa uống, mà hỏi một câu
Lý Trường Phong hơi sững sờ lập tức cười nói:
- Cái gì mà địa vị với không địa vị, đây đều là bề trên nâng đỡ, bởi vì người bạn tôi đến thăm lần này quan hệ rất tốt, nên mới lấy hai bình, đáng tiếc anh ta không có cái lộc này, chúng ta uống rượu.
Lý Trường Phong uống chén của mình trước, lập tức nhắm mắt lắc đầu, vẻ mặt thỏa mãn
Long Phong nói không sai, sản lượng hầu nhi tửu này cực nhỏ, hàng năm chỉ khoảng bình. Bởi vì rượu này cần nấu bởi Mi hầu ở Thục sơn, bọn họ chỉ có thể lấy một nửa, còn lại một nửa cho bọn khỉ.
Bọn họ lấy một nửa, sau đó bảo vệ bọn khỉ. Đám khỉ cũng vui vẻ khi có được thần hộ mệnh hùng mạnh như vậy, họ lấy đi một nửa rượu chúng cũng không bận tâm
Nhưng cũng chỉ có thể lấy đi một nửa, mấy con khỉ này cũng không dễ lừa như vậy, nếu lấy hơn, không phần bọn chúng, sau này bọn chúng sẽ không cực khổ tạo ra thứ hầu nhi tửu khó làm này, tạo ra hầu nhi tửu cần rất nhiều loại quả, cũng chỉ có chúng mới có thể hái được
Nếu chỉ một nửa, hàng năm Lý gia thu hoạch cũng chỉ có hai mươi bình. Lý gia cũng không chỉ có một người là Lý Trường Phong. Không ít người như y thánh nhất mạch, rượu này thực sự chia ra, mỗi người không được một bình
Thêm nữa nếu rượu này cần dùng để làm những chuyện khác, hoặc là làm quà tặng, vậy còn lại càng ít
Cho nên Long Phong mới nói, địa vị của Lý Trường Phong trong nhà không thấp, có thể lấy hầu nhi tửu làm quà tặng, đây tuyệt đối là nhân vật quan trọng của Lý gia
Lý Trường Phong có địa vị gì, Long Phong cũng không để ý, Trương Dương cũng không nghĩ nhiều
Hai người đều uống chén hầu nhi tửu nổi tiếng đã lâu này. Rượu vào miệng có hương thơm của rượu xộc thẳng lên đầu, sau khi uống hết, hương rượu này chuyển hóa thành một dòng suối mát lành, lan tỏa khắp người
- Rượu ngon
Long Phong không kìm được thốt lên một tiếng. Trước kia gia tộc từng có hầu nhi tiểu, là quà tặng của Lý gia, đáng tiếc anh ta là thế hệ trẻ, hơn nữa trước kia nhỏ tuổi, chưa từng được uống
Anh ta cũng chỉ là từng ngửi rượu mà trưởng bối uống, biết loại rượu này rất ngon, cũng nhớ kĩ hương vị
- Đúng là rượu ngon
Trương Dương cũng cảm thán một câu. Rượu này thật sự ngon, Trương Dương cảm nhận được nhiều hơn Long Phong một chút
Trong rượu này có tinh hoa của trăm loại quả, trăm loại quả này cũng không phải bình thường, hội tụ cùng nhau sẽ có tác dụng rất lớn, không chỉ ổn định nội kình, tăng cường nội kình, còn có thể giúp cơ thể người đang tu luyện tránh được một vài tổn thương tự gây ra
Tu luyện nội kình cũng không phải thuận buồm xuôi gia, giống như rèn luyện thân thể, người rèn luyện thân thể cũng rất dễ bị thương
Nội kình cũng vậy, nếu có thương tổn do mình tự gây ra, vậy phải điều trị nghỉ ngơi, không thể tiếp tục tu luyện
Thương tổn tự thân gây ra lớn nhất, là tẩu hỏa nhập ma, nhẹ thì là tán công, nặng thì bỏ mạng
Hầu nhi tửu chính là có dược hiệu này, có thể khiến cơ thể dễ dàng thích ứng, điều này giúp giảm bớt khả năng bị tẩu hỏa nhập ma
Chỉ cần một tác dụng này, đây đã là bảo vật vô giá rồi. Lý Trường Phong nói anh ta có thứ rất tốt, đúng thật là thứ tốt, lúc này bọn Trương Dương và Long Phong đã nợ anh ta một món nợ ân tình, dù sao cũng đã dùng thứ tốt của người ta.
Tia Chớp và Vô Ảnh lúc này cũng đã uống được chút rượu, khuôn mặt hai con vật còn hơi đỏ lên, trong mắt còn có chút vui vẻ ngạc nhiên
Hương vị rượu này thật sự không tệ, đến bọn chúng cũng thích
Long Thành ở bên cạnh, lúc này cũng đã say trong hương rượu
Rượu này đối với Long Phong và Trương Dương đều có tác dụng, càng không cần nói đối với anh ta. Anh ta vừa đột phá nhất tầng trung kỳ, sau khi uống rượu này sẽ càng thêm ổn định, cũng có thể nói, tác dụng của rượu này không kém gì dược hoàn khi trước Trương Dương phối chế cho họ
Trong thuốc của Trương Dương, cũng có thiên tài địa bảo là nhân sâm ngàn năm. Trong rượu này lại không có đồ tốt như vậy
- Trương huynh, Long huynh, lại nếm thử mấy quả khô này đi, đây cũng đều là đặc sản của Thục sơn, bên ngoài không thấy đâu, cây cho quả này đều có tuổi thọ hơn ngàn năm
Lý Trường Phong vừ cười vừa chỉ mấy túi nhỏ trên bàn, nhìn phản ứng của mọi người lúc uống rượu, trên mặt anh ta cũng có chút tự hào
Tu vi của những người này mạnh hơn anh ta, nhưng ít ra đồ của anh ta cũng khiến họ ngưỡng mộ
- Cây ăn quả ngàn năm?
Long Phong khẽ gật đầu, lần này không giật mình quá nữa
Côn Lôn sơn của bọn họ cũng có không ít cây ăn quả ngàn năm, cây cối bình thường đương nhiên sẽ không phải thiên tài địa bảo gì, những cây ngàn năm trong núi sâu này thực ra rất nhiều, muốn phối linh dược thì cứ vào đó chặt là được
Chúng không phải là thiên tài địa bảo gì, nhưng sau khi trải qua ngàn năm, cũng mang chút linh khí, hoặc linh khí rất ít, nhưng dù sao cũng có
Loại quả này cũng có tác dụng rất lớn đối với cơ thể, bình thường hái mấy quả này trong núi sâu cũng là môt bài tập của gia tộc bọn họ
Hương vị những quả khô này cũng không tệ, sau khi Trương Dương và Long Phong nếm thử đều yên lặng gật đầu
Hai con vật Vô Ảnh và Tia Chớp sau khi uống hết một chén rượu, giơ móng vuốt ra đòi Lý Trường Phong, thấy bộ dạng giơ móng vuốt ra của bọn chúng, Lý Trường Phong đầu tiên là kinh ngạc, sau đó phá lên cười ha hả
Linh thú đúng là linh thú, không giống những động vật khác
Lý Trường Phong lại rót thêm một chén đầy cho bọn chúng, không kìm nổi lại nhìn Vô Ảnh vài lần
Anh ta cơ bản khẳng định Vô Ảnh cũng là linh thú, nhưng cụ thể không phát hiện là linh thú gì. Vô Ảnh không giống Tia Chớp, đặc điểm của chồn đuôi cáo rất rõ, khiến người ta vừa liếc mắt đã phát hiện ra
Đang nghĩ ngợi, có mấy nhân viên phục vụ từ bên ngoài đi vào, đem tới mấy thứ đồ ăn ngon
Đây là đồ ăn Lý Trường Phong gọi trên du thuyền. Anh ta có rượu ngon, nhưng không có đồ ăn. Không có thức ăn thì thật không hay, dù gì đã gọi người ta tới phong rồi
Những đồ ăn này vừa đem lên, bữa tối coi như chính thức bắt đầu. Lý Trường Phong lại rót rượu cho mọi người, không lâu vỏ rượu liền cạn sạch, anh ta lại mở túi lấy chai thứ hai ra
Độ rượu của hầu nhi tửu không cao, nhưng tác dụng sau đó rất lớn, tửu lượng của hai con vật kia không cao, sau khi uống hai chén không lâu liền nằm ngáy o o. Trương Dương chỉ có thể nói tiếng xin lỗi Lý Trường Phong, bỏ Vô Ảnh vào túi của mình
Còn Tia Chớp, để nó nằm vào lòng là được
- Chuột tìm bảo vật? Nó là chuột tìm bảo vật?
Lúc cho Vô Ảnh vào túi, bộ lông của nó đổi màu, đúng lúc Lý Trường Phong nhìn thấy
Trong giây phút này, rút cục anh ta nghĩ ra thân phận của Vô Ảnh, kinh hãi kêu lên