Thần Y Thánh Thủ

chương 538-539: vui độc không bằng vui đàn!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Những người vào sân đấu võ sớm nhất chính là người hầu và tôi tớ sinh hoạt trong Long gia.

Phần lớn những người đến đây đều là thanh niên, bọn họ chọn ngồi những vị trí có lợi, phấn khởi háo hức chờ đợi. Nhiều người còn xì xào bàn tán, đoán xem ai sẽ là người cuối cùng chiến thắng trong đại hội tỉ võ của Long gia lần này.

Cuộc thi tài của Long gia, người kém bị đào thải, người thắng thì nhận được phần thưởng không nhỏ.

Phần thưởng lớn nhất cho quán quần cuộc thi đấu này sẽ là linh dược. Long gia có bảo bối quý giá so với Trương Dương nhiều gấp vạn, nhưng bọn họ cũng có rất nhiều người, cho đi một viên là mất một viên, những người được cầm linh dược trong tay rất ít.

Thông qua thi đấu có được linh dược, đối với những người của Long gia, đó không chỉ là vinh quang mà còn là sự khích lệ to lớn.

Có linh dược, sau này còn có thể rất hữu ích đối với việc tu luyện của chính mình.

Nếu không phải như thế thì lúc trước Long Phong cũng không có hứng đánh cuộc với Trương Dương mà chẳng sợ làm vệ sĩ cho hắn trong ba năm cũng không chịu thiệt. Đại hội thi đấu ba năm tổ chức một lần cũng chỉ có một viên linh dược, làm vệ sĩ ba năm mà cũng có được thì Long Phong tự nhiên sẽ bằng lòng.

Ngoài quán quân được thưởng linh dược ra thì những ngôi vị khác có phần thưởng không giống nhau, nhưng đều không có được hấp dẫn bằng phần thưởng linh dược đối với các đệ tử.

Cuộc thi đấu năm nay của Long gia, một số đệ tử đã chuẩn bị kĩ lưỡng về nội lực, chuẩn bị thi triển thân thủ trên võ đài.

- Theo tôi thì nhất định Long thiếu gia sẽ thắng, anh ấy nhất định sẽ là quán quân năm nay.

- Tôi cũng cho là Long thiếu gia sẽ thắng. Long thiếu gia sắp ba mươi tuổi rồi, đây là cuộc thi tài cuối cùng của anh ta.

Một số người đang xì xầm bàn tán đoán xem ai sẽ là người chiến thắng cuối cùng.

Rất nhiều người đều đánh giá Long Thắng rất cao. Long Thắng là đệ tử kiệt xuất nhất của thế hệ trẻ Long gia, cũng là người có thực lực mạnh nhất. Đại hội tỉ võ lần trước anh ta đã giành chiến thắng khi mới có thực lực nội công trung kì tầng thứ hai.

Giờ đã qua hơn ba năm, Long Thắng nhất định sẽ càng lợi hại hơn, rất nhiều người đoán anh ta sẽ chiến thắng.

- Thiếu gia Long Cường cũng có hi vọng, sau thất bại lần trước, thiếu gia Long Cường đã vô cùng cố gắng.

Lại có người nói xen vào một câu. Long Cường cũng là người nổi bật trong lớp trẻ của Long gia, cũng có thực lực trung kì tầng thứ hai khi tham gia tỉ võ lần trước nhưng tiếc là đã bị thua Long Thắng.

Ba năm khổ tu, cậu ta cũng vì muốn chiến thắng được Long Thắng, đoạt lại chức quán quân.

- Tôi cảm thấy thiếu gia Long Phong cũng rất có triển vọng. Lần này thiếu gia Long Phong trở về đã không giống trước đây nữa, nghe nói cậu ấy cũng đã có nhiều tiến bộ.

Cũng có người đánh giá cao Long Phong. Trước đây Long Phong cũng có chút nhược điểm nhưng đều nhỏ tuổi hơn hai người kia, hơn nữa lại tiến bộ rất nhanh.

Rất nhiều người đều đang bàn luận, cả sân đấu khoảng mấy trăm người đều như vậy khiến không khí vô cùng sôi động. Rất lâu rồi Long gia không náo nhiệt như vậy.

- Tộc trưởng đến rồi!

Có người kêu một tiếng, mọi người nhanh chóng im lặng, tất cả đều nhìn về hướng xa xa. Long Hạo Thiên đang dẫn đầu một đám người của Long gia đi về hướng này.

Ở trong những người này, Long Hạo Thiên cũng không đi tuốt ở đàng trước, phía trước nhất chính là hai ông già đầu bạc.

- Nhị trưởng lão và Tam trưởng lão cũng đến rồi.

Có người nói rất khẽ. Nhị trưởng lão và tam trưởng lão là hai cao thủ có nội công tầng thứ tư, bình thường đều bế quan tu luyện, không quan tâm đến thế sự.

Ngay cả những đại hội tỉ võ trước đây, hai vị này cũng ít khi xuất hiện, cùng lắm là xuất hiện một người thôi. Lần này đồng thời xuất hiện cả hai vị cao thủ bậc nhất Long gia này, khác hẳn với những lần trước.

Một số người nắm rõ tình hình đều biết rằng hai vị trưởng lão ra ngoài để trấn áp thế trận đấy. Dù sao trong đám khách đến Long gia lần này, Lý gia và Hô Diên gia đều có trưởng lão nội công tầng thứ tư.

Hai vị trưởng lão dường như không nói năng gì mấy, trực tiếp ngồi xuống hàng ghế phía trước nhất, chính là hàng ghế được bài trí rất trang trọng, không chỉ được trải bằng tơ lụa thượng đẳng mà còn bày điểm tâm, hoa quả và nước ở trên bàn.

Sau khi bọn họ ngồi xuống, Long Hạo Thiên mới ngồi xuống ở bên cạnh.

Những người khác của Long gia cũng ngồi xuống theo thứ tự. Bọn họ còn chưa ngồi xuống hết thì những người của Hô Diên gia và Hoa gia đã cùng đi đến.

Người hướng dẫn chỗ ngồi cho bọn họ là một vị trưởng lão quản sự của Long gia. Vị này tuy không phải cao thủ tầng thứ tư nhưng rất nhiều chuyện của Long gia đều do ông ta quản lý, thân phận như vậy cũng đủ rồi.

Ba đại gia tộc gần hai mươi người, cùng nhau đi về hướng bàn bên này.

Tiếp sau là ba người Trương Dương, Long Thành và Long Phong, không đi cùng nhóm người của ba đại gia tộc kia.

Lần này Y thánh nhất mạch Trương gia cũng cử đại biểu đến quan sát, tin tức này khiến Lý gia và Hô Diên gia đều có chút giật mình, bọn họ đều không ngờ Long gia và Y thánh nhất mạch qua lại với nhau.

Trên thực tế bọn họ căn bản là chưa từng nghĩ đến Y thánh nhất mạch.

Y thánh nhất mạch vẻn vẹn có ba đến năm người, tuy là ngàn năm thế gia, nhưng bình thường rất ít có người chú ý tới. Y thánh nhất mạch căn bản cũng không muốn tranh giành tư cách đệ nhất thế gia.

Hoa gia đã hư trương thanh thế, đối với bọn họ mà nói thì Trương gia dù có hư trương thanh thế thì cũng không tính.

Tuy không được coi trọng nhưng Trương gia dù sao cũng là ngàn năm thế gia, hơn một nghìn năm đã lưu lại không ít tiếng thơm, địa vị chính thống của bọn họ thì bất cứ kẻ nào cũng không thay đổi được.

Được Trương gia ủng hộ chứng tỏ Long gia không tác chiến một mình. Y thuật Trương gia rất mạnh, hơn nữa có tính chất đặc thù. Cho dù Hô Diên gia và Lý gia là đại gia tộc như thế nhưng cũng phải suy xét cẩn thận.

Sự tình đột nhiên có biến chuyển khiến hai nhà kia đều có chút căm tức nhưng không làm gì được.

Cũng không thể chỉ cho phép quan đốt đèn mà không cho phép dân đen nhóm lửa được. Bọn họ kết bè kéo cánh thì Long gia cũng phải tìm kiếm đồng minh.

Hơn nữa, bọn họ cũng không phải là quan, mà Long gia cũng không phải dân đen.

- Anh Hô Diên, anh Lý, mời đến bên này!

Vị trưởng lão quản sự của Long gia cười nói với hai vị trưởng lão Hô Diên gia và Lý gia. Hai người này nhìn nhìn hai vị trưởng lão của Long gia đã ngồi yên vị trên khán đài cao, thở phì ra một cái rồi mới cố gắng đi đến ngồi xuống vị trí của mình.

Long gia chỉ cử ra một vị trưởng lão nội công tầng thứ ba ra tiếp đón bọn họ, còn hai vị trưởng lão thực lực tầng thứ tư lại sớm an toạ ngay ở kia, rõ ràng là có ý hơi khinh thường bọn họ. Hai người này có tâm trạng tốt được mới là lạ.

Nhưng bọn họ cũng không nghĩ lại rằng mục đích mình đến đây lần này cũng không trong sáng gì, vậy mà còn muốn Long gia tiếp đón trọng vọng thì cơ bản là không có khả năng.

Sau khi ba người ngồi xuống, những người khác cũng bắt đầu tìm được chỗ ngồi của mình và ngối xuống.

Loạt ghế phía trên cùng chỉ có mấy người Trương Dương, chỗ đó vốn là ghế dành cho trưởng lão, chỉ có trưởng lão mới có tư cách ngồi ghế này.

Long Thành đi theo Trương Dương, cảm thấy hơi bất an. Anh ta hôm nay vốn không có tư cách ngồi ở đây, vị trí của anh ta giống như nhiều người hầu, là phải đứng xem ở hai bên đài cao.

Chỉ là Trương Dương khăng khăng kéo anh ta đến đây.

Lát nữa Long Phong cũng phải xuống võ đài tham gia tỉ võ. Một mình Trương Dương ngồi ở chỗ này thật sự rất nhàm chán, Tia Chớp và Vô Ảnh đều bị hắn nhốt ở biệt viện, cùng một chỗ với Truy Phong.

Nơi này nhiều người tu luyện nội công như vậy, cũng đều là cao thủ. Chỗ này, mấy tên nhóc con kia cũng không thích hợp ra mặt.

Vị trí của Trương Dương là hàng thứ hai trên khán đài cao, nơi các bậc chức cao vọng trong của các gia tộc ngồi. Bọn họ không phải trưởng lão, cũng không phải cao thủ tầng thứ tư, nhưng đều là cao thủ tầng thứ ba trở lên, cao nhất là hậu kì tầng thứ ba.

Bọn họ là người dẫn đoàn phái đến đây, tất nhiên thực lực cũng không thể quá kém.

Nhìn thấy nhiều cao thủ như vậy, Trương Dương cũng rất cảm phục, không hổ là ngàn năm thế gia, cũng chỉ có ngàn năm thế gia mới có nhiều cao thủ nội công như vậy xuất hiện.

Lúc hắn ở ngoài, bình thường có thể nhìn thấy một người tu luyện nội công đã khó, nói chi là nhìn thấy nhiều cao thủ nội công như vậy. Những người này ở trong sân đấu cao thủ, có vài cao thủ tầng thứ tư, cao thủ tầng thứ ba thì có nhiều hơn. Có thể ngồi trên khán đài cao thì chí ít cũng phải là cao thủ tầng thứ hai trở lên.

Sau khi ngồi xuống, Trương Dương liền nghiêm mặt lại.

Hôm nay hắn đại diện cho Y thánh Trương gia, không phải tư cách cá nhân, dù Trương gia ít người nhưng cũng không thể để người ngoài coi thường được.

- Anh Hoa!

Long Tân đã đi đến và chào hỏi các vị bề trên của Hoa gia. Người kia của Hoa gia vội vàng đứng lên, lịch sự đáp lại.

Long Tân có vẻ mặt tươi cười rạng rỡ, sau khi bắt chuyện với người của Hoa gia lại đi về phía Lý gia.

Sau khi chào hỏi qua loa với người của Hô Diên gia và Lý gia, Long Tân mới đi đến bên người Trương Dương.

Anh ta có thái độ khiêm nhường hơn đối với Trương Dương, so ra còn có thái độ tốt hơn đối với người của Hô Diên gia và Lý gia. Điều này làm cho sắc mặt của hai nhà kia đều không được tốt lắm.

Đây chính là hàng ghế của các vị trưởng bối. Trương Dương trẻ tuổi như vậy mà được ngồi ở đây thì chớ, bây giờ còn chào hỏi kiểu nhất bên trọng nhất bên khinh thế này khiến người của hai nhà kia tức giận đến nghiến răng kèn kẹt.

Bọn họ nén cơn tức giận này lại trong long, chuẩn bị lát nữa sẽ tính sổ sau.

Sau khi chào hỏi mọi người, Long Tân mới rời đi. Ông ta là đại diện cho Long gia ra mặt tiếp đón khách khứa. Từ thái độ tiếp đãi của ông ta, Trương Dương cũng có thể nhìn ra, người của Long gia cũng không thực sự hoan nghênh người của ba đại gia tộc kia.

Ba đại gia tộc này đến với mục đích không tốt đẹp gì, đại hội tỉ võ của Long gia lần này hẳn cũng sẽ không được thuận lợi như trước.

Nghĩ tới những điều này, Trương Dương chỉ khẽ lắc lắc đầu. Bốn đại gia tộc bất hoà, đối với Y thánh nhất mạch cũng chẳng có gì bất lợi. Những thế lực hùng mạnh này khi hợp lại với nhau thì dã tâm cũng tăng lên, nói không chừng Y thánh nhất mạch bọn hắn lại gặp phải nguy cơ.

Hàng ghế phía sau Trương Dương và bọn họ chính là chỗ ngồi của các đệ tử thế hệ trẻ của Long gia, bốn đại gia tộc chia nhau ra ngồi. Người của Lý gia và Hô Diên gia còn thường thường nhìn về phía người của Long gia bên này.

Đệ tử của Long gia cũng không chịu yếu thế, tất cả đều trừng mắt nhìn lại.

Những đệ tử này của Long gia đều biết những người này không phải bạn. Hôm nay bọn họ đến đây chính là muốn gây rối.

Những người khác đứng xung quanh thì không nghĩ nhiều như vậy. Nhìn thấy nhiều người đến tham dự đại hội tỉ võ năm nay như vậy, tất cả các gia tộc thế gia ngàn năm lịch sử đều tề tựu đông đủ, bọn họ cảm thấy rất tự hào.

Ngũ đại gia tộc đã rất nhiều năm không họp mặt nhau cùng một chỗ, hôm nay là tụ họp ở Long gia, ai cũng đều có cảm giác tự hào.

Tiếc là căn bản bọn họ không hiểu được mục đích những người này đến đây. Chỉ có một số ít người thông minh hiểu biết hoặc đã nghe ngóng được gì đó thì mới có vẻ mặt lo lắng.

Đang ngồi uống nước, Trương Dương khẽ cau mày, đột nhiên quay đầu lại.

Ở hàng dưới, trong số những đệ tử của Hô Diên gia có một người chăm chú nhìn hắn, nhìn thấy Trương Dương quay đầu lại, người này lập tức ngoảnh mặt đi.

Nhìn gã vừa chăm chăm nhìn mình, Trương Dương khẽ lắc lắc đầu, mỉm cười một cách thản nhiên.

Người vừa nhìn Trương Dương cũng được coi là người quen của hắn, chính là Hô Diên Ngạo Bác đã chạm mặt một lần ở Trường Kinh. Thật ra Hô Diên Ngạo Bác cũng nghe nói có đại diện của Y thánh nhất mạch đến, chỉ không ngờ đó lại chính là Trương Dương.

Sáng sớm hôm qua, Hô Diên Ngạo Bác đã đi vào Long gia và nghỉ ngơi ở đó.

Gia tộc Hô Diên lợi dụng cơ hội quan sát lần này đã thoải mái đi dạo một vòng núi Côn Lôn. Bọn họ nói là bảy ngày nhưng thực ra không phải thế, người của Hô Diên gia đã ở núi Côn Lôn suốt mười lăm ngày.

Mười lăm ngày này, bọn họ đã chia nhau ra tìm hiểu tài nguyên của núi Côn Lôn cho riêng mình.

Cũng coi như bọn họ may mắn, vì chuẩn bị cho hội thi lần này mà Long gia không cử đệ tử đi ra ngoài nên bọn họ mới được ở trong núi lâu như vậy.

Thời gian mười lăm ngày, người của Hô Diên gia có thu hoạch không nhỏ, kiếm được mấy trăm dược liệu hữu dụng, có cả những loại gần trăm năm tuổi, ngoài ra còn có một số dược liệu linh tinh hưuc ích khác.

Những thứ này, thật ra Long gia đã sớm biết vị trí của một số loại, chỉ có điều còn chưa đủ tuổi dược liệu nên chưa đi hái về.

Nói ra thì Hô Diên gia quả thật không biết xấu hổ, nhân cơ hội này mà ăn trộm tài nguyên của Long gia.

Bởi vì việc sưu tầm những dược liệu này rất vất vả. Những đệ tử này sau khi đến Long gia đều đang nghỉ ngơi, đến khi ăn cơm mới đi ra. Lúc này mới nghe người ta nói, lần này là ngũ đại gia tộc tề tựu, đại diện của Trương gia cũng tới.

Chỉ có điều gã không ngờ người của Trương gia đến lần này lại là Trương Dương.

Thấy Trương Dương liếc mắt một cái, Hô Diên Ngạo Bác liền quay đầu lại, trong lòng còn có chút chột dạ.

Thảm bại lần trước đã khiến gã bị ám ảnh.

Hô Diên Ngạo Bác đang tự nghĩ ở đó.

Sau khi lấy lại tinh thần, Long Hạo Thiên lúc này mới đứng lên.

- Thưa các anh em của Long gia, thoắt cái đã qua ba năm khổ tu…

Long Hại Thiên chậm rãi nói. Đại hội thi võ lần trước cũng là do ông ta chủ trì. Sau khi ông ta nói đơn giản vài câu, hội thi võ chính thức được bắt đầu.

Điểm khác biệt giữa năm nay với các năm trước là ông ta lần lượt giới thiệu bốn đại gia tộc một lượt.

Ngoài dự kiến của mọi người, Long Hạo Thiên giới thiệu Y thánh nhất mạch đầu tiên, sau khi khen ngợi Trương Dương mới giới thiệu đến các gia tộc khác.

Hô Diên gia, Lý gia, cuối cùng mới là Hoa gia, khi giới thiệu ba đại gia tộc này, ông ta đều nói đơn giản hơn rất nhiều.

Cuối cùng ông ta mới nói rằng có nhiều khách quý như vậy, các đệ tử Long gia hãy cố gắng thể hiện cho tốt, không được làm mất uy phong của Long gia.

Hai vị trưởng lão của Hô Diên gia và Lý gia lại hừ một tiếng. Xếp Trương Dương ngồi cùng một chỗ với bọn họ đã khiến bọn họ khó chịu, khi giới thiệu lại thả bọn họ ở phía sau càng làm cho bọn họ bất mãn.

Hai vị trưởng lão của Long gia thì cười khẩy, thừa hiểu rằng Long gia căn bản không có khả năng coi bọn họ là khách quý. Long gia cũng không phải là người hiền lành, dễ bị bắt nạt gì. Nguồn:

Long Hạo Thiên nói một cách đơn giản xong, lập tức tuyên bố hội thi võ bắt đầu.

Hội thi võ năm nay của Long gia được tổ chức ba năm một lần nên bọn họ có kinh nghiệm tổ chức dày dặn, tất cả các đệ tử đều không có chút hoang mang nào. Mười đệ tử tầng thứ nhất cùng nhau đi lên võ đài biểu diễn tài nghệ.

Những đệ tử này tham gia không phải để lấy thành tích mà là để bề trên khải sát thành quả tu luyện của bọn họ.

Đệ tử nội công tầng thứ nhất không tham gia thi võ, chỉ đệ tử nội công tầng thứ hai trở lên mới được tham gia thi võ. Những đệ tử nội công tầng thứ nhất đa phần đều rất trẻ, chủ yếu mới mười mấy tuổi, lớn tuổi nhất mới là hai mươi sáu.

Người thanh niên hai mươi sáu tôi này có thực lực hậu kỳ tần thứ nhất, lúc này đang đứng trên võ đài cố gắng thể hiện võ nghệ của mình. Ba năm này cậu ta luôn cố gắng, tiếc là tư chất có hạn. Nếu đến hội thi lần sau mà cậu ta vẫn không đột phá được đến tầng thứ hai thì chỉ e cũng sẽ bị truất bỏ thân phận truyền nhân trực hệ.

Hội thi lần sau thì cậu ta đã hai mươi chín tuổi, ở tuổi này mà không đạt được nội công tầng thứ hai thì thành tựu sau này cũng không cao. Long gia sẽ bỏ qua những đệ tử như vậy.

Bỏ qua không có nghĩa là để bọn họ chịu khổ, thực ra đến bên ngoài bọn họ cũng có thể hưởng thụ tốt hơn, cũng có thể cống hiến cho Long gia, chỉ có được về mặt nội công thì sẽ khó có được sự tiến bộ đáng kể.

Long Kiếm, Long Tường cũng ở trên võ đài, hai người đang ra sức thể hiện.

Mười mấy người, nhỏ tuổi nhất mười ba tuổi, lớn nhất hai mươi bảy tuổi, tất cả đều có nội kình, hơn nữa người mạnh nhất đang ở trình độ hậu kỳ tầng thứ nhất.

Đặc biệt là có hai thiếu niên chưa đến mười tám tuổi đã đạt được nội công hậu kỳ tầng thứ nhất, bọn họ đều là tâm điểm của sự chú ý.

Tư chất của bọn họ tuy không sánh bằng những người kiệt xuất kia nhưng cũng rất có triển vọng. Nếu đến hai mươi tuổi mà có thể đột phá lên nội công tầng thứ hai thì bọn họ đã trở thành đệ tử rất ưu tú rồi.

Nhìn mười mấy đệ tử ra sức thể hiện võ nghệ của mình, nhóm người của Long Hạo Thiên đều nhẹ nhàng gật đầu.

Những người này đều khá thành thục, dường như đã tiến bộ hơn trước rất nhiều, đủ chứng minh bọn họ đã rất cố gắng tu luyện.

Họ biểu diễn hơn nửa tiếng, mồ hôi tuôn ra đầm đìa, lúc này mới đi xuống khỏi võ đài, đến lượt mười người tiếp theo.

Đây vẫn là những đệ tử nội công tầng thứ nhất của Long gia, bọn họ cũng biểu diễn giống những đệ tử vừa rồi. Long gia có hơn một trăm truyền nhân, đệ tử tầng thứ nhất có rất nhiều, ngoài những đệ tử dưới hai mươi tuổi không tham gia tỉ võ ra thì những đệ tử dưới ba mươi tuổi đều phải tham gia.

Trương Dương quan sát khôngỹ hai mươi người này thì phát hiện đa phần những đệ tử đạt được nội công tầng thứ nhất đều chưa đến hai mươi tuổi.

Điều này có nghĩa là những người này tương lai có cơ hội rất lớn để đột phá nội công lên tầng thứ hai.

Đột phá nội công lên tầng thứ hai cần có nội lực cá nhân đủ lớn, cho dù Long gia muốn bồi dưỡng được nhiều đệ tử như vậy cũng không dễ dàng gì. Tài năng thiên phú, nỗ lực cá nhân và cả tài nguyên (ý nói linh dược), thiếu thứ nào cũng không được.

Người của Lý gia, Hô Diên gia lúc này đều không nói gì.

Mấy vị trưởng bối của hai gia tộc này cũng có chút ghen tị nhìn người của Long gia.

Riêng về phương diện bồi dưỡng đệ tử thì hai gia tộc bọn họ quả thực có sự yếu kém nhất định so với Long gia. Hô Diên gia lại nhìn xung quanh, bọn họ có vẻ ghen tị nhiều hơn.

Long gia chiếm lĩnh được cái thung lũng này thực sự quá tốt, không chỉ thuận tiện trong sinh hoạt mà còn có sự hỗ trợ cực lớn trong việc tu luyện.

Không giống Hô Diên gia, Hô Diên gia sinh hoạt trên dãy núi Thiên Sơn, tuy rằng cũng không nhỏ, nhưng gia tộc nhưng không có được điều kiện tốt như Long gia. Gia tộc của bọn họ kiến tạo ở trên một đỉnh núi lạnh khủng khiếp, điều kiện cuộc sống nếu so với nơi này thì khắc nghiệt hơn gấp trăm lần.

Điều kiện cuộc sống khắc nghiệt cũng có thể rèn luyện con người, nhưng cũng sẽ đào thải rất nhiều người. Về phương diện số lượng bồi dưỡng đệ tử, bọn họ không thể nào so sánh được với Long gia.

Sau khi hai nhóm đệ tử đi xuống, nhóm thứ ba lại đi lên.

Lần này cũng là các đệ tử tầng thứ nhất, nhưng bọn họ trông càng trẻ hơn, người lớn nhất cũng chỉ tầm mười lăm tuổi.

Những người này đều là lần đầu tiên tham dự hội thi, bọn họ còn chưa đạt được nội công hậu kì tầng thứ nhất nhưng đều là trung kì rồi, được Long gia bồi dưỡng cẩn thân thì tương lai rất có triển vọng. Nhiều người đã đạt đến đỉnh cao trung kì, sắp đột phá đến hậu kỳ tầng thứ nhất.

Sau ba đợt biểu diễn, tất cả các tiền bối của Long gia đều mỉm cười gật đầu.

Ba năm nay, các đệ tử của Long gia đã không uổng công tu luyện, cũng không xuất hiện thiên tài nhưng cũng không tệ. Đợi một thời gian nữa, một số những đệ tử này sẽ có thể đạt được nội công tầng thứ hai, thậm chí là tầng thứ ba.

Trong số này cũng có một số

Long Hạo Thiên đứng lên, nói vài lời động viên, khuyến khích, muốn bọn họ không kiêu ngạo mà tiếp tục cố gắng, sớm ngày đột phá.

Theo lệ thường thì một số trưởng bối của Long gia sẽ phê bình hay cảnh cáo, thậm chí loại bỏ những đệ tử không tiến bộ hoặc có thành tích không tốt. Nhưng hôm nay có các đại gia tộc khác đến quan sát nên bọn họ giảm bớt đi, không làm việc này.

Con cháu trong nhà, muốn dạy bảo phê bình thì cũng không thể tiến hành trước mặt nhiều người ngoài như vậy được.

Chờ Long Hạo Thiên nói xong, Long Chính từ chỗ ngồi đi ra, nhảy nhẹ một chút cái đã đến võ đài.

Tiếp theo mới là phần quan trọng của hội thi, cũng là phần người thích xem nhất.

Đệ tử nội công tầng thứ hai không phải biểu diễn trên võ đài mà phải đấu tay đôi. Người thắng sẽ được đấu với người thắng cho đến khi chọn ra được người ưu tú nhất.

Đấu tay đôi mới có thể thấy được thực lực thực sự của bọn họ. Ở Long gia, đệ tử nội công tầng thứ hai bắt đầu chú trọng khả năng thực chiến, bọn họ cố sức tu luyện để trưởng thành cũng nhờ thông qua những lần thi đấu như thế.

Những đệ tử đầu tiên thi đấu cũng là hai đệ tử nội công tầng thứ hai.

Bọn họ đều biết rằng dựa vào thực lực của mình mà muốn giành chiến thắng thì không hề dễ dàng. Điều này bọn họ phải làm là thể hiện cho thật tốt để các trưởng bối trong gia tộc công nhận cố gắng của mình.

Cả hai người đều nhảy lên võ đài, cái bàn rất cao nhưng không cản được người tu luyện nội công tầng thứ hai.

Long Chính đang ở trên võ đài. Anh ta chính là trọng tài chính, đề phòng trường hợp xảy ra sự cố ngoài ý muốn trên võ đài. Đây đều là những đệ tử ưu tú, tuyệt đối không thể để họ xảy ra vấn đề gì.

Dựa vào thực lực tầng thứ ba của mình thì anh ta hoàn toàn có thể hoàn thành tốt vai trò trọng tài của mình.

- Đệ tử Long gia, Long Chiến, Long Dũng bắt đầu thi đấu.

Long Chính dõng dạc nói, thanh âm không lớn nhưng rất rõ ràng. Khi nói rõ ràng anh ta có sử dụng nội công.

- Xin chờ một chút!

Lời còn chưa dứt thì có người ở vị trí của Lý gia liền đứng thẳng lên. Long Hạo Thiên cùng với tất cả mọi người bên cạnh đều quay đầu lại, sắc mặt cũng đều trở nên u tối hơn.

- Anh Long Chính này, tôi có một đề nghị nho nhỏ, không biết có nên nói ra hay không?

Người này mỉm cười nói với Long Chính trên võ đài, giọng nói của gã cũng không lớn, nhưng nghe cũng rất rành mạch.

Gã này chừng hơn bốn mươi tuổi, tên là Lý Lương. Trương Dương cũng nhìn ra thực lực của gã, nội công trung kỳ tầng thứ ba giống Long Chính.

Tuy nội công gã có ổn định hơn một chút nhưng chắc thời gian tiến vào nội công trung kì tầng thứ ba cũng không phải dài.

- Xin mời anh Lý Lương cứ nói!

Sắc mặt Long Chính cũng khó đăm đăm, thực ra anh ta muốn nói rằng không biết thì không cần nói ra, thế thì đừng nói nữa. Tiếc là trước mặt nhiều người như vậy, anh ta không thể nói những lời này ra được.

Nói toạc ra như vậy thì sẽ đắc tội với Lý gia, ai cũng có thể nghe ra được là người ta đang nói khách sáo.

- Hội thi võ của Long gia các vị quan trọng nhất chính là khảo sát thực lực của đệ tử. Một khi đã như vậy sao lại chỉ vui độc mà không vui đàn như vậy? Để đệ tử ba gia tộc chúng tôi cùng so tài với đệ tử của Long gia, mọi người không chỉ có thể cùng giao lưu mà còn có thể khảo sát trình độ của các đệ tử.

Lý Lương vừa cười vừa nói, nói xong còn hơi lắc đầu.

Có một câu gã thực sự không nói ra chính là so tài như vậy còn có thể nhìn ra đệ tử gia tộc nào ưu tú hơn. Nếu lời này được nói ra thì chắc là người của Long gia sẽ càng tức giận hơn.

Long Chính ngây người ra, nét mặt lập tức tức giận phừng phừng. anh ta đứng trên võ đài, lạnh lùng nhìn người của Lý gia đứng trên khán đài kia.

Long Hạo Thiên cùng với hai vị trưởng lão trên đài cao, sắc mặt lúc này trở nên rất khó coi. Điều họ lo lắng lúc trước đã trở thành sự thật.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio