Long Chính tiến về phía trước một bước, như không nghe tiếng Lý Lương nói, lớn tiếng tuyên bố:
- Cuộc tỷ thí này, Long Phong thắng, Long Phong đã thắng hai lần liên tiếp.
Cách nói của Lý Lương, kỳ thật cũng là nói lên suy nghĩ của Long Chính.
Bộ dạng của Long Phong đích xác chỉ có thể là dùng linh dược mới có thể giải thích được. Hơn nữa còn là dùng linh dược trước trận đấu, chỉ có như vậy mới phát huy hiệu quả tốt thế.
Hiện trường rất nhiều người đều từng dùng linh dược, Long Chính cũng từng dùng, biết tác dụng của linh dược đối với người tu luyện nội kình.
Tuy nhiên Long Phong uống linh dược là chuyện của anh ta, không liên quan gì đến người khác. Hơn nữa từ đầu cũng không nói là trước khi thi đấu không được dùng linh dược, Long Chính cũng vì thế mà không nghe lời Lý Lương.
- Thắng rồi, chúng ta thắng rồi.
Rất nhiều người của Long gia đều đang kêu lên, bọn họ cũng không quan tâm mấy cái này, bọn họ chỉ nhìn kết quả, kết quả chính là trận đấu này họ đã thắng.
Long Chính nghe tiếng hô xung quanh, không kìm nổi lại nhìn đài cao, nói chính xác là nhìn Trương Dương trên đài cao.
Tình huống của Long Phong bọn họ rất rõ, thời điểm xuống núi căn bản không có linh dược, lại luôn đi với Trương Dương. Nếu thật sự là dùng linh dược, khẳng định có liên quan đến Trương Dương, ông ta lại nhớ ra thân phận của Trương Dương.
Y thánh nhất mạch, thuật phối dược của y thánh nhất mạch có một không hai trong thiên hạ.
Không chỉ một mình ông ta nghĩ vậy, Long Hạo Thiên và trưởng lão bên dưới, thậm chí cả Lý Lương và Hô Diên Bằng đều nhìn về phía Trương Dương.
Trong mắt những người này, vừa hâm mộ vừa ghen tị.
Long Hạo Thiên lúc này trong lòng có chút mơ hồ, người khác chỉ là đoán, ông ta thì có thể khẳng định là trước khi thi đấu Trương Dương đã cho Long Phong dùng linh dược.
Bởi vì lúc đầu Long Phong báo cáo chuyện đánh cuộc thua, lúc đó liền đề cập tới linh dược, sau đó lại mơ hồ nhắc tới thuật phối dược của Trương Dương, lúc đó ông ta liền biết trong tay Trương Dương có linh dược, hơn nữa không chỉ là một viên.
Bây giờ nhìn thấy thực lực của Long Phong đột nhiên tăng mạnh như vậy, Long Hạo Thiên sao còn không rõ, đứa con trai này của ông hẳn cũng từng dùng không ít linh dược, nếu không, dựa vào sự khổ tu của nó căn bản không thể được như vậy.
Hiện tại xem ra, Long Phong đi theo Trương Dương không chỉ không chịu thiệt, mà còn được lợi rất nhiều, lúc trước ông ủng hộ quyết định của Long Phong cũng coi là làm đúng một chuyện.
- Đúng vậy, lúc trước tôi từng dùng Tinh huyết đan.
Long Phong khẽ mỉm cười, thoải mái thừa nhận, rất nhiều người đều sửng sốt không ngờ anh ta thừa nhận.
- Trước cuộc thi dùng thuốc, cuộc đấu này không tính.
Lý Lương hung hăng trừng mắt nhìn Long Phong, từ từ nói. Hô Diên Bằng cũng hát đệm ở bên cạnh.
- Lý Lương huynh, anh sai rồi. Trước đó cũng không có quy định không cho phép dùng linh dược. Nếu các anh có linh dược thì cũng có thể dùng, chúng tôi không cấm. Hiện tại các anh thua rồi lại nói cuộc đấu không tính, có phải không chịu nổi khi bị thua không?
Long Hạo Thiên cười nói, sắc mặt Lý Lương trở nên càng khó coi.
- Đã đến Long gia chúng tôi, thi đấu ở Long gia, vậy quy tắc là do chúng tôi quyết định.
Trưởng lão của Long gia từ nãy không nói gì đột nhiên nói một câu. Trưởng lão Lý gia và trưởng lão Hô Diên gia đều quay đầu nhìn ông, lập tức hai người đều nhắm mắt dưỡng thần không nói gì.
Lần này tam gia bọn họ liên hợp tới chèn ép Long gia, kỳ thật đã là chuyện quá đáng rồi, nếu cứ tiếp tục truy cứu vấn đề này, rất có thể sẽ khiến Long gia phản pháo.
Lúc này tốt nhất là không nên nói gì, ai bảo trước đây bọn họ không nghĩ tới điểm này.
Tuy nhiên nói gì thì nói ai cũng không thể nghĩ như vậy. Ai lại ngờ rằng, có người vì thi một cuộc thi đấu, lại dùng linh dược quý báu như vậy, dùng vậy sẽ rất lãng phí, chẳng ai nỡ.
Linh dược, bọn họ đều dùng vào thời khắc mấu chốt, ví như lúc đột phá, sử dụng để trợ giúp đột phá.
- Trận đấu này Long Phong thắng, còn ai có ý kiến gì không?
Long Chính lại nói một câu, trên mặt ông còn có chút tức giận, hung hăng nhìn Lý Lương trên đài cao.
Nếu không phải các trưởng lão của gia tộc đều ở đây, ông ta đã trực tiếp thách đấu Lý Lương. Ông ta muốn giáo huấn tên chỉ biết nói mát này.
Trưởng lão Long gia đã lên tiếng rồi, trưởng lão của mình lại không hé răng, Lý Lương đương nhiên không dám nói thêm gì, chỉ có thể phẫn nộ ngồi xuống.
Lý Diệp lúc này cũng đi về, sắc mặt rất bình tĩnh.
Anh ta thua, nhưng cũng không phải thua người mà là thua thuốc, điều này khiến anh ta cảm thấy nhẹ nhàng hơn nhiều. Thấy Lý Diệp không bị đả kích gì, tâm tình Lý Lương cũng tốt hơn một chút.
- Long Phong thắng, tam đại gia tộc, các người cử ai lên đài tiếp?
Long Chính lại hét to một tiếng, lúc này ông cũng cảm thấy khá hơn nhiều. Lúc Long Thắng xuống đài, sắc mặt ông âm u, lúc này lại có nét mỉm cười.
Vốn là một người phải dựa vào người khác mới có thể thắng lợi, không ngờ Long Phong vừa xuất hiện, lại thắng hai lần liên tiếp.
Lý Lương và Hô Diên Bằng nhìn nhau, hai người đều không nói gì.
Đệ tử mạnh nhất của họ lần lượt bị hạ bởi Long Phong, lúc này còn người, nhưng cử người khác căn bản không tác dụng gì, chỉ có thể tự rước lấy nhục.
Tâm tình buồn bực vừa rồi của Long gia, hiện tại chuyển sang bọn họ.
- Trận này, để đệ tử Hoa gia xuất chiến đi.
Trưởng bối của Hoa gia từ nãy không nói gì, đột nhiên nói một câu, ông ta còn cười mỉm.
Lý Lương và Hô Diên Bằng đều kinh ngạc nhìn ông ta một cái. Long Phong rõ ràng là tu vi nhị tầng hậu kỳ, hơn nữa còn là tu vi giai đoạn đỉnh cao, lại sử dụng linh dược, lúc này đệ tử Hoa gia lại muốn xuất chiến.
Yêu cầu này của ông ta, khiến hai gia tộc đều bất ngờ, Lý Lương còn nghĩ, Hoa gia chắc không định cử vật hy sinh đi đấu trận thứ ba chứ, sau đó cho Long Phong nghỉ ngơi, theo quy định thi qua ba trận thì phải được nghỉ.
Tuy nhiên Long gia có thể tạm thời điều chỉnh, trước hết để cho Long Phong nghỉ ngơi, Long gia hiện tại cũng không phải chỉ còn Long Phong.
- Hoa Thiên, con đi đi.
Không chờ hai người đồng ý, vị trưởng bối của Hoa gia nói một câu, một người trẻ tuổi ngồi ở hàng ghế đệ tử trẻ của Hoa gia đứng lên, chậm rãi gật đầu.
Người này chừng -, bộ dạng đúng quy cách, thuộc loại người nhìn qua thấy rất bình thường, khiến người ta không ấn tượng gì:
- Hoa huynh, có thể nắm chắc không?
Hô Diên Bằng do dự, cuối cùng vẫn nói một câu, trưởng bối Hoa gia mỉm cười khẽ gật đầu.
Lúc ông ta gật đầu, trong mắt còn hiện lên vẻ đắc ý.
Lý Lương và Hồ Diên Bằng đều không hiểu lắm, tuy nhiên bọn họ là tam gia liên hợp, hiện tại người của Hoa gia đã lên đài, bọn họ cũng không nên ngăn cản.
Hơn nữa hiện tại bọn họ cũng không có người thích hợp, trực tiếp nhận thua như vậy cũng không cam tâm, không bằng cứ cho người của Hoa gia lên trước rồi tính sau.
Lần này nếu thua Long gia, tam đại gia tộc coi như mất mặt tập thể, Long gia về sau danh vọng sẽ càng lớn, ba đối một còn có thể thắng, còn nói cái gì nữa.
Hoa Thiên đi từ từ lên lôi đài, cuối cùng đứng ở trước mặt Long Phong.
Nụ cười trên mặt Trương Dương lúc này cũng nhạt đi một chút, có chút lo lắng, dường như hơi do dự.
Cuối cùng hắn ngồi thẳng người, nhìn chằm chằm lên lôi đài, không nói gì.
- Hoa Thiên Hoa gia, không cần vũ khí, cậu có thể dùng.
Hoa Thiên nhẹ giọng nói, giọng điệu rất bình thản, cũng không sử dụng nội kình gì, chỉ có mấy người nội kình cao thâm mới có thể nghe thấy lời của anh ta, trong số đó có Trương Dương.
Không cần vũ khí, còn cho Long Phong dùng, người này không phải đại ngốc, thì chính là rất chắc chắn sẽ thắng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL -
Long Phong đã thể hiện thực lực của anh ta, anh ta là nhị tầng hậu kì, người này lại tự đại như vậy, lại thêm từ nãy Hoa gia không biểu hiện đặc biệt gì, rất nhiều người đều nghĩ anh ta ngốc nghếch.
Chỉ có Trương Dương thoáng cau mày, lại hơi lắc đầu.
Dưới đài còn có một người lúc này vẻ mặt lộ rõ nét kinh ngạc, đó chính là Lý Trường Phong. Lý Trường Phong có cơ duyên luyện được một tiểu pháp môn, có thể nhìn ra được cấp bậc nội kình. Sau khi anh ta nhìn kĩ, mới phát hiện người tên Hoa Thiên này không đơn giản.
Long Phong hơi sững sờ, trên mặt lập tức có chút giận dữ, Hoa Thiên nói như vậy khác nào khinh thường mình.
Anh ta vứt tuyết tiên đi, nói thẳng:
- Được, anh không cần, tôi cũng không cần.
Hoa Thiên không nói gì, chỉ khẽ gật đầu.
Long Chính khẽ gật đầu, chỉ có thể tuyên bố tiếp tục tỉ thí.
Trận đấu thứ ba của Long Phong đã bắt đầu, rất nhiều người lúc này đều coi trọng anh ta, sau khi liên tục đánh bại hai cao thủ, Long Phong lập tức trở thành niềm tự hào của Long gia, cũng đã trở thành thần tượng của rất nhiều tôi tớ Long gia.
Những người đứng xung quanh đây, lúc này rất nhiều đều đang hô tên Long Phong.
Hoa Thiên cứ như vậy lẳng lặng đứng, không tấn công, thậm chí không nhìn Long Phong.
Bộ dạng của anh ta lại khiến trong lòng Long Phong nảy sinh cơn tức giận, Hoa Thiên cứ như không chú ý gì tới mình.
- Tiếp chiêu.
Long Phong vung quyền, nháy mắt tốc độ bùng nổ tấn công thẳng tới Hoa Thiên. Long Phong rất tức Hoa Thiên, nhưng sự cảnh giác trong lòng vẫn không lơi lỏng, anh ta không hề khinh thường đối thủ nào cả.
Một kích này của anh ta, liền sử dụng tám phần lực đạo.
Người này nếu tự đại, một kích có thể đánh bại, lúc này lên đài hẳn sẽ không phải người quá ké, một quyền này không đánh chết người ta là được.
Nếu người này thực sự có thực lực, một quyền này cũng có thể nhìn ra thực lực của anh ta, giúp Long Phong biết được tiếp theo nên làm thế nào.
Tốc độ của Long Phong rất nhanh, lúc này đã không kém tốc độ của cao thủ tam tầng, thậm chí còn nhanh hơn tốc độ của người tu luyện tam tầng sơ kì một chút.
Hoa Thiên muốn tránh cũng đã không kịp, chỉ có thể giơ nắm tay, đỡ lấy nấm đấm của Long Phong.
- Bịch.
Nắm tay hai người hung hăng đập vào nhau, thân mình Hoa Thiên lùi lại phía sau, chân phải lùi một bước, trên mặt cũng có chút kinh hãi.
Đòn tấn công mạnh này anh ta lùi về sau nửa bước, tuy nói chỉ có nửa bước, nhưng cũng coi là lùi.
Long Phong chủ động tấn công, lại liên tục lùi về phía sau, lùi một lúc bảy tám bước mới đứng vững, lúc ngẩng đầu lên, anh ta còn đầy hoảng sợ.
- Nội kình tam tầng.
Qua một lúc, Long Phong mới khẽ nói vài từ, vẻ mặt có chút chua xót.
Nội kình tam tầng, trước đó ai ngờ, đệ tử Hoa gia này lại là cao thủ nội kình tam tầng, không chỉ có Long gia giật mình, cả Lý gia và Hô Diên gia cũng thế.
Người của hai nhà cũng không ngờ, Hoa gia lại có thể giấu cao thủ kĩ vậy, trong số đệ tử thậm chí có cao thủ tam tầng, không đầy đã bước vào tam tầng, đây tuyệt đối là một thiên tài võ học chân chính, mạnh hơn nhiều so với những thiên tài tự phong.
Người như vậy, mỗi đại gia tộc phải cả trăm năm mới có một người, cũng có khi cả mấy trăm năm.