Không phải chú thệ thì là cái gì? Huy Long Tranh bật cười nham hiểm: "Thứ tôi dạy cậu là chú hiến thân!" Sắc mặt Ngô Bình rất khó coi: "Rốt cuộc ông muốn làm gì?" Huy Long Tranh cười lớn, nói: "Cậu nhóc, thể chất của cậu quá tốt, nếu tôi có được cơ thể của cậu, không chừng tôi sẽ trường sinh bất lão!" Ngô Bình sửng sốt: "Ông muốn đoạt xá sao?" Huy Long Tranh khịt mũi: "Đoạt xá chỉ là trò cấp thấp! Những gì tôi sắp thực hiện được gọi là 'Chủng thần đại pháp', tôi sẽ gieo trồng nguyên thần của tôi vào thần hồn của cậu. Bằng cách này, tôi sẽ không chỉ có được cơ thể của cậu mà còn có được thần hồn của cậu!" Ngô Bình tức giận nói: "Tên già kia, ông đúng là quá vô liêm sỉ!" Huy Long Tranh đắc ý nói: "Cậu nhóc, cậu cứ mắng đi, bởi vì chẳng bao lâu sau cậu sẽ là một phần của tôi!" Ngô Bình hừ lạnh: “Cho dù có chết, tôi cũng không để ông được lợi đâu!”, nói xong, anh giơ kiếm Hắc Long lên. Huy Long Tranh lạnh nhạt nói: "Vô ích thôi. Cậu đã niệm chú hiến thân thì cơ thể cậu không còn thuộc về chính cậu nữa rồi". Ông ta nói xong, đôi mắt liền tỏa ra thần quang, quát: "Quỳ xuống!" Cơ thể Ngô Bình đột nhiên không tự chủ được, quỳ rạp trên mặt đất. Huy Long Tranh cười lớn đi đến cạnh anh, duỗi lòng bàn tay ra đè trên đỉnh đầu anh. "Cậu nhóc, vào lúc này, cậu nên cảm thấy vô cùng vinh hạnh. Đừng lo lắng, sau khi tôi có được thân thể của cậu, tôi sẽ đối xử tử tế với gia đình cậu và người phụ nữ của cậu, ha ha ha..." Huy Long Tranh rất đắc thắng, ông ta luyện nguyên thần, thân thể dần dần trở nên khô héo, da thịt teo lại, hai mắt trũng sâu. Tất cả sinh lực và sức mạnh tinh thần của ông ta đã được cô đọng lại thành một hạt giống nguyên thần bằng phương pháp bí mật của ông ta! Hạt giống này đã chui vào trong cơ thể Ngô Bình thông qua lòng bàn tay của ông ta. Hạt giống này rất mạnh mẽ, ngay khi vừa đi vào, nó đã chui vào thần hồn của Ngô Bình. Lúc này, trong mắt Ngô Bình hiện lên một tia lạnh lẽo, anh hét lớn một tiếng: "Đạo chủng!" "Bùm!" Đan điền rung động kịch liệt, lớp phôi của đạo chủng phát ra ánh sáng, ánh sáng đó xông lên đầu Ngô Bình, phủi bay hạt giống nguyên thần. Hạt giống nguyên thần mất kiểm soát và rơi xuống trên lớp phôi ngay lập tức. Một vòng xoáy nhỏ xuất hiện trên lớp phôi, hạt giống nguyên thần bắt đầu phân giải thành năng lượng. Trong đầu Ngô Bình vang lên giọng nói của Huy Long Tranh: "Đạo chủng! Là đạo chủng sao! Tha mạng cho tôi!" Ngô Bình vô cảm nói: "Huy Long Tranh, ông cho rằng tôi không biết thứ ông dạy tôi là chú hiến thân sao?" Huy Long Tranh cầu xin: "Cầu xin tiên sinh, cầu xin chủ nhân! Thả tôi ra, tôi sẽ cho cậu toàn bộ bảo vật của nhà họ Huy!" Ngô Bình khẽ thở dài: "Đã quá muộn rồi". Anh vừa dứt lời, hạt giống nguyên thần bị nghiền nát, tất cả năng lượng đều bị lớp phôi hấp thụ. Qua một phút, lớp phôi khẽ rung lên, bắt đầu chậm rãi phóng xuất ra sức mạnh thần hồn và sức mạnh sinh mệnh.