Đồng thời, lớp phôi bắt đầu dài ra, mỏng dần và phát triển thành lá thật. Hai chiếc lá vàng ấy tỏa ra những ánh hào quang rực rỡ, rồi giữa hai chiếc lá lại mọc lên một cái chồi mới. Rõ ràng là phần lớn năng lượng của hạt giống nguyên thần của Huy Long Tranh đã bị đạo chủng hấp thu, chỉ một phần nhỏ được đưa trở lại cho Ngô Bình. Ngô Bình vươn vai và cảm thấy vô cùng thoải mái. Anh khám xét cơ thể của Huy Long Tranh và cất chiếc hộp của quỷ tướng đầu bò đi. Ngoài ra, cơ thể của Huy Long Tranh trống không, không có gì khác. Trong lòng anh thấy hơi thất vọng, anh đứng dậy đi tới một dãy giá gỗ, trên giá gỗ chất đầy chai lọ. Anh vừa nhìn liền không khỏi nhíu mày, làm sao có thể trống rỗng được? Hóa ra tất cả các chai và lọ đều rỗng không có gì trong đó. Nghĩ đến bã thuốc trên người con chuột lớn kia, anh không khỏi trợn to hai mắt, chẳng lẽ đều bị chuột ăn hết rồi sao? Anh đến chiếc giá gỗ thứ hai, trên đó có đầy sách, tất cả đều ghi chép quỷ đạo tà thuật. Những tà thuật này kém hơn mấy bậc so với những gì được ghi trong phiến ngọc, anh chỉ nhìn lướt qua là lập tức mất hứng. Tuy nhiên, những cuốn sách này không thể vứt đi, anh thu hết vào trong nhẫn. Trên giá gỗ thứ ba có các hộp lớn nhỏ, các hộp này chứa đầy đá quý, châu ngọc. Có hơn 300 miếng, tất cả chúng đều là vô giá. Trong số đó, có hơn 100 viên tiên thạch! Ngô Bình nhanh chóng cất chúng đi, rồi đến giá thứ tư. Trên giá có ba chiếc hộp màu trắng bằng ngọc bích, có cả hình tròn và hình vuông. Trong hộp ngọc hình tròn thứ nhất có những đồng tiền bùa, anh đếm thì có khoảng 3000 đồng tiền! Trong chiếc hộp ngọc vuông thứ hai, có một đồng tiền lớn bằng vàng với tiên văn phức tạp được khắc trên bề mặt, nó toát ra hơi thở mạnh mẽ hơn, kích thước lớn hơn gấp đôi so với tiền bùa trước đó, cầm trên tay cũng nặng hơn. “Tiền báu từ thời đại Tiên quốc!”, Ngô Bình mở to mắt, tim đập thình thịch. Trong thời đại của Tiên quốc, một đồng tiền báu có thể đổi lấy một nghìn đồng tiền bùa. Trong hộp ngọc này có ba mươi lăm đồng tiền báu! Anh vội vàng mở hộp ngọc thứ ba, bên trong có lỗ hình bầu dục. Bên trong hộp ngọc chỉ có một thứ hình kiếm, dài khoảng nửa tấc. Nhìn thấy thứ này, hơi thở của Ngô Bình khựng lại trong vài giây, anh kêu lên, "Sát phù kiếm đạo!" Sát phù kiếm đạo là một lá bùa giết người do kiếm tiên luyện hóa ra, một khi sử dụng thì nó tương đương với một đòn toàn lực của người làm bùa! Nhưng sau đó anh phát hiện ra rằng sát phù kiếm đạo này có cấm chế, phải phá vỡ cấm chế mới sử dụng được. Hơn nữa, chỉ có những cao thủ của cấp bậc chân quân mới đủ tư cách sử dụng nó. Anh cẩn thận cất ba chiếc hộp ngọc đi và bước đến giá thứ năm. Chiếc giá này rất lớn, trên đó có đặt những chiếc hòm bằng đồng cao hai mươi mét rưỡi và dài hai mét. Ngô Bình mở một chiếc hòm, trong đó có một bộ áo giáp vàng sẫm có khắc phù văn trên bề mặt. Ngoài ra còn có một chiếc khiên vàng và một thanh kiếm dài. Anh mở chiếc hòm thứ hai, cũng có một bộ áo giáp, một chiếc khiên và một thanh trường kiếm. Trên lưỡi kiếm có dấu ấn hình rồng màu đỏ. Ngô Bình nhớ lại những mô tả trong phiến ngọc. Vào thời Tiên quốc, từng có một đội quân bảo vệ vô cùng hùng mạnh, trăm trận trăm thắng, được gọi là Long Nha vệ. Có thể nào đây là trang bị của Long Nha vệ hồi đó không? Theo ghi chép, Long Nha vệ đều là cường giả cấp chân nhân trở lên, vậy thì trang bị của họ ắt hẳn phải rất mạnh.