Nhà Chu Thanh Nghiên có máy chiếu, cô ấy chọn một bộ phim tình yêu. Hai người xem được một lúc thì cô ấy lúc khóc lúc cười. Ngô Bình không hề để tâm vào bộ phim, tay anh đặt ở vòng eo thon gọn của Chu Thanh Nghiên, người thì đang rạo rực. Khi tới cảnh nam nữ chính hôn môi cuồng nhiệt, Chu Thanh Nghiên chợt ngửa đầu lên rồi nhìn anh với vẻ chờ mong. Ngô Bình áp môi xuống, bờ môi mềm mại của Chu Thanh Nghiên khiến máu huyết trong người anh sôi trào, nhất thời không thể kiềm chế được. Không biết ai bắt đầu trước, nhưng cả hai đã lăn xuống thảm, quần áo rơi lả tả, ngay sau đó đã có âm thanh ám muội vang lên khắp căn phòng. Bộ phim tình yêu kết thúc, sau đó tự động phát ca nhạc. Tiếng nhạc này khiến người Chu Thanh Nghiên siết chặt, như một linh hồn muốn bay khỏi trái đất. Bài hát cũng kết thúc, cô ấy mướt mải mồ hôi nằm trong lòng Ngô Bình. Anh châm một điếu thuốc rồi hít một hơi vô cùng thoả mãn, anh chưa mặc đồ, cơ bắp cùng da thịt rắn chắt ẩn chứa một sức mạnh kinh người. Chu Thanh Nghiên nằm áp lên lồng ngực anh, sau đó hít hà mùi thương nhàn hạt rất dễ chịu. Đây chính là hương thơm sẽ toả ra khi người ta tu luyện đến một trình độ nhất định. Không phải ai tu luyện cũng toả ra được mùi hương này, chỉ có nhân tài như Ngô Bình mới làm được. Ngô Bình chợt nói: “Thanh Nghiên, giờ anh giúp em đả thông kinh mạch nhé”. Chu Thanh Nghiên kinh ngạc nói: “Anh Bình, em cũng có thể luyện khí ư?” Ngô Bình nói: “Em thông minh mà”. Anh lập tức truyền chân khí màu vàng vào người Chu Thanh Nghiên để đả thông hai mạch nhâm đốc cho cô ấy, ngoài ra anh còn đả thông kinh mạch cấp hai cho cô ấy luôn. Ngay sau đó, Chu Thanh Nghiên đã thấy toàn thân khoan khoái như thay da đổi thịt, người cô ấy bỗng nhẹ bẫng. Ngô Bình đã thức cả đêm để giúp Chu Thanh Nghiên đột phá tu vi, tiện thể thử nghiệm một bộ thần pháp có tên Âm Dương Đại Hoan Hỉ trong phiến ngọc. Bộ thần công này yêu cầu nam nữ cùng tu luyện, cụ thể là thông qua việc ân ái để tu luyện tinh thần. Nhưng đây không phải công pháp tà môn, nó không chỉ tu luyện nhanh, mà còn hỗ trợ nâng cao tinh thần. Sáng sớm hôm sau, Chu Thanh Nghiên gọi đồ ăn sáng rồi bê đến cho Ngô Bình. Anh nằm thẳng cẳng dưới đất, vì hôm qua quá mệt nên cần phải nghỉ ngơi. “Anh Bình, em đi làm đây, anh ngủ thêm đi”, Chu Thanh Nghiên hôn Ngô Bình một cái rồi sửa soạn đi làm. Ăn sáng xong, Ngô Bình gọi điện thoại hỏi Triệu Phong Học Phong về tình hình của Hoàng Uy. Ông ấy bảo Hoàng Uy đã nhận hết tội, hơn nữa còn khai báo rõ ràng từng ngân hàng, số tài khoản… Một vụ án lớn dính dáng đến ba người ở tỉnh đều được Hoàng Uy khai ra hết, vụ án này liên quan đến một khoản tiền lớn mấy chục tỷ. Hoàng Uy tham gia rửa tiền cho vụ này, khoản tiền phi pháp đã vẫn đang không ngừng tăng thêm. Trên tỉnh rất coi trọng vụ án này, Từ Bá Nhân đã lệnh lập tổ chuyên án, còn bộ Công an thì thúc giục. Từ Bá Nhân đã đề xuất cho Ngô Bình được khen thưởng, ngoài ra còn mấy người nữa. Ngô Bình vừa ngắt máy thì Từ Bá Nhân đã gọi tới, ông ấy vui vẻ nói: “Đội trưởng Ngô, chúc mừng cậu lập được công lớn”. Ngô Bình cười nói: “Tất cả là nhờ phương án của anh”.