Thần Y Trở Lại

chương 872 không sao, chúng ta có thể bàn thêm”.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ngô Bình nghiêm tíc nói: “Quyền sư Thi, ai lại làm thế, tôi chỉ xem thôi. Nếu ông đồng ý thì tôi sẽ bỏ tiền ra mua, chứ quyết không ép buộc”. Thi Công Danh cười nói: “Đại tông sư thích món nào thì tôi tặng, có gì đâu”. Thi Công Danh nói rất thật lòng, vì ông ấy đang muốn lấy lòng vị đại tông sư này. Dẫu sao ông ấy còn chưa tiến vào cảnh giới Thần, nếu sau này khoe với người khác mình có một người bạn ở cảnh giới Tiên Thiên thì hãnh diện biết bao. Ngô Bình cười: “Được rồi, cảm ơn quyền sư Thi”. Ngô Bình đi quanh vòng để ngắm nghía từng món đồ. Ngôi nhà này rộng hơn một trăm mét vuông, mỗi phòng đều chất kín đồ cổ. Trên chiếc kệ ở vị trí bắt mắt nhất toàn để dược phách với đủ mọi kích cỡ, màu sắc đến hình dáng, đếm sơ cũng phải hơn trăm khối. Ngô Bình khởi động khả năng nhìn xuyên thấu thì phát hiện có hai khối trong số đó cất giấu linh dược. Anh không xem tiếp nữa mà chỉ vào hai khối đó, nói: “Quyền sư Thi, ông mua hai khối này bao nhiêu tiền?” Thi Công Danh cười nói: “Ngày xưa, tôi mua mỗi khối hơn một triệu, nhưng cũng phải hơn hai mươi năm rồi. Khi ấy, tôi còn trẻ, mua của một nhà ở vùng thôn quê”. Ngô Bình gật đầu: “Thế thì giá bây giờ phải lên đến 20 triệu, tôi không để ông bị thiệt đâu. Thế này đi, nếu ông đồng ý thì tôi sẽ mua mỗi khối với giá 30 triệu, được không?” Thi Công Danh kinh ngạc, 30 triệu một khối ư? Ông ấy chỉ mong bán được mỗi khối với giá bảy triệu thôi là quá tốt rồi. Nếu có ai trả hơn 10 triệu là ông ấy sẽ bán ngay, giờ Ngô Bình trả những 30 triệu, hoàn toàn ngoài dự liệu của ông ấy. Ngô Bình thấy Thi Công Danh có vẻ mặt là lạ thì hỏi: “Ít quá à? Không sao, chúng ta có thể bàn thêm”. Thi Công Danh vội xua tay: “Không không, mà là cậu trả cao quá”. Ngô Bình mỉm cười: “Tôi đã bảo rồi mà, đây là đồ của ông, nếu muốn lấy thì tôi sẽ trả tiền, mà đương nhiên tôi sẽ không để ông lỗ”. Ấn tượng của Thi Công Danh về Ngô Bình lập tức tăng vọt, ông ấy cười nói: “Đại tông sư thật phong độ, vậy tôi cảm ơn”. Ngô Bình đã có công ty của mình, Đường Tử Ti đã chuẩn bị cho anh khá nhiều chi phiếu, có tấm chục triệu, có tấm cả trăm triệu, để anh mang theo người. Ngô Bình lấy ba tờ chi phiếu 20 triệu ra rồi đưa cho Thi Công Danh: “Quyền sư Thi, đây là 60 mươi triệu, ông cầm đi”. Thi Công Danh mỉm cười rồi nhận bằng hai tay, sau đó bảo Đồ Bảo Toàn đóng gói hai khối dược phách ấy. Hai khối này nặng gần 30 cân, từ bên ngoài cũng có thể nhìn thấy dược liệu ở trong. Lúc Đồ Bảo Toàn gói đồ, Thi Công Danh hỏi: “Tôi còn nhiều dược phách lắm, cậu xem tiếp đi”. Ngô Bình: “Sưu tầm là do duyên, thích là mua ngay, tôi chỉ thích hai khối này thôi”. Thi Công Danh cười lớn: “Đại tông sư nói phải, ngày xưa khi mua hai khối này, tôi cũng thấy ưng lắm. Vì thế đã không tiếc tiền mà mua về, thế mà loáng cái đã hơn 20 năm rồi”.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio